“Ân……”
Sau đó, môi âʍ ɦộ bị hai ngón tay bẻ ra, nam nhân cố tình đưa côn ŧᏂịŧ bành trướng lại trước môi âʍ ɦộ của cô dùng qυყ đầυ to lớn không ngừng chà sát, dường như vào tới âm hạch rồi đột nhiên dùng sức chà sát nơi đó.
Thế nhưng cô lại có thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Âm hạch bị qυყ đầυ xoa, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ tiểu huyệt chả ra càng ngày càng nhiều.
“Ân a, ha a…… A……”
Cố Tiểu Ngữ ngẩng đầu, tiểu huyệt không ngừng co rút lại, bị đại dươиɠ ѵậŧ của hắn ma sát tiểu huyệt kɧoáı ©ảʍ thật sự quá mãnh liệt, vừa rồi đau đớn thế mà đã không còn nữa, cô thiếu chút nữa lại đạt cao trào lần nữa.
Thân thể cô quá mẫn cảm, tùy tiện sờ vài cái, hạ thể liền chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn không ngừng. Nam nhân nhìn chằm chằm tiểu huyệt không ngừng đóng mở của cô, ánh mắt càng thêm thâm trầm, giống như là được tìm được một bảo bối quý giá, đáy mắt nam nhân hiện lên một tia sung sướиɠ.
Hắn bỗng nhiên cúi đầu, ngậm lấy đầu nhũ hoa nho nhỏ của cô bắt đầu mυ'ŧ vào miệng. Ở phía trên cùng phía dưới đồng thời đều bị nam nhân xâm phạm, Cố Tiểu Ngữ có cảm giác thẹn trong lòng, sức lực trong người cũng không còn. Bây giờ, chỉ cảm thấy thật sướиɠ, thật sự sướиɠ, đến nỗi thân thể muốn nổ mạnh.
“A, a a…… Ân ha a……”
Dùng sức hút cô, dùng sức cắm cô, cắm vào rồi lại rút ra, nam nhân cứ thế liên tục làm cô đạt kɧoáı ©ảʍ……
“A……”
Cô không biết chính mình vì cái gì trở nên dâʍ đãиɠ như vậy, nhưng mà cô cũng không có biện pháp kháng cự! Hơi thở trên người nam nhân thật sự rất dễ chịu, cô giống như đã yêu cái cảm giác được tới gần hắn.
Rõ ràng là bị một nam nhân nam nhân cưỡиɠ ɠiαи. Lúc đầu, cô cảm thấy rất sợ hãi sau đó liền cự tuyệt không ngừng, nhưng đến bây giờ, thân thể cô không còn nghe lời lý trí nữa, rất muốn tiếp nhận tất cả từ nam nhân này.
“A, ân ân a……”
Cô theo bản năng của mình nâng thân thể của mình lên , thậm chí chủ động đem đầu nhũ hoa của mìng đến trong miệng nam nhân.
Nhũ hoa bị mυ'ŧ vào, tiểu huyệt bị dươиɠ ѵậŧ to lớn đè ép, Cố Tiểu Ngữ liền rất thoải mái đến nỗi các đầu ngón chân đều không ngừng mở ra, lý trí hoàn toàn không còn chỉ còn lại cảm giác hưởng thụ.
“Ân…… Cắm tôi……”
Cô mơ mơ màng màng, cảm thấy cô lại có thể nói ra cái đó, thật sự không dám tin tưởng! Sự rụt rè hay quy tắc của cô, tất cả đều bị vứt bỏ!
Bị nam nhân đùa bỡn kɧoáı ©ảʍ cắn nuốt hết thảy, làm thân thể cô vặn vẹo không muốn rời đi, ngay cả tiểu huyệt cũng muốn chủ động tìm kiếm nam nhân, liền chủ động cùng qυყ đầυ to lớn ma xát lên.
Cuối cùng, bởi vì nam nhân dùng sức một hút, Cố Tiểu Ngữ chỉ cảm thấy đầṳ ѵú lại cứng lên lại ngứa thêm, tiểu huyệt cũng ngứa đến nỗi làm cô cơ hồ điên mất, nàng cắn môi nỗ lực dùng cái mông nhỏ của chính mình đẩy đẩy lại nam nhân, làm cho tiểu huyệt dán sát lại côn ŧᏂịŧ của nam nhân hung hăng ma sát vài cái.
Rốt cuộc, dù cô chỉ hưởng thụ có một lần nhưng kɧoáı ©ảʍ điên cuồng vọt tới, cô liền phát lên tiếng thét chói tai. Sau đó, đạt kɧoáı ©ảʍ lần thứ hai bên dưới, liền hoàn toàn hôn mê.
“Tiểu Ngữ, Tiểu Ngữ, nhanh lên nhanh lên, Mộ học trưởng ở Đại Học Bộ tới Cao Trung Bộ của chúng ta, cậu mau trang điểm một chút, chúng ta đi qua sân bóng bên kia xem thi đấu, mau! Chậm là không có chỗ đâu!"
Cố Tiểu Ngữ bị bạn cùng phòng Tưởng Thư Thư liên tục lôi kéo, từ trong ổ chăn bò lên, ý thức rõ ràng còn mơ mơ hồ hồ. Sau đó, nghe được 3 chữ "Mộ học trưởng", cô liền tỉnh táo hơn phân nữa.
Nhờ Tưởng Thư Thư làm cho tỉnh, cô liền nhanh chóng thay quần áo, nhanh hướng đi đến sân bóng rổ. Đó là Mộ Phong Diễn, là học sinh lớp 4 ở Đại Học Bộ, là nam thần quốc dân trong mộng của toàn bộ nữ sinh trong trường, Cố Tiểu Ngữ cố gắng thi đậu vào trường này, chính là vì hắn.
Xa xa liền nhìn thấy thân hình cao lớn soái khí ở sân bóng, tâm Cố Tiểu Ngữ liền hoảng hốt, tim liên tục đập thình thịch. Bên kia, Mộ Phong Diễn không biết vì cái gì hướng mắt nhìn về phía bên này. Ánh mắt hai người liên không hẹn mà giao nhau, Tiểu Ngữ đột nhiên nhớ lại tới mấy ngày trước, những việc ở phòng thí nghiệm.
Lúc ấy, cô phảng phất nhìn thấy Mộ Phong Diễn mυ'ŧ vào nhũ hoa của cô, dùng âm thanh khàn khàn dị thường trầm thấp hỏi: “ Em có nghĩ bị anh cắm huyệt không?”