Em Mới Là Người Nắm Giữ Trái Tim Anh [Khải Nguyên]

Chương 15

Chương 15: 18+
Nghe thấy câu nói "tôi muốn em" phát ra từ miệng của Vương Tuấn Khải thì Vương Nguyên không thể không ngỡ ngàng mà nhìn anh không chớp mắt. Tự hỏi bản thân có phải đã nghe lầm rồi hay không? Muốn cậu? Muốn cái gì? Hình như có gì đó sai sai khi trong ánh mắt anh lúc này tràn ngập sự chiếm hữu. Chẳng lẽ anh muốn...cơ thể cậu???

Nhìn thấy Vương Nguyên cứ ngơ ngác đưa mắt nhìn mình thì anh không muốn chần chờ thêm nữa vì ít ra thì cậu không có phản kháng. Cúi xuống và đặt nhẹ môi mình lên môi cậu.

Khi hơi thở nam tính của anh phả vào mặt thì cậu mới phát hiện ra môi mình đang bị bao phủ bởi môi anh. Lúc này Vương Nguyên mới hoàn toàn hiểu rõ được tình huống ở hiện tại. Nghiêng đầu tránh nụ hôn của anh:"Anh làm gì vậy?"

Vương Tuấn Khải bỏ ngoài tai lời nói của cậu nói. Di chuyển môi hôn lên cổ cậu khiến Vương Nguyên không khỏi rùng mình rồi lại cảm thấy có gì đó hơi ngứa ngáy.

Đưa hai tay chống lên ngực anh và nói:"Đừng..."

Vương Nguyên không biết rằng trong hoàn cảnh này mà nói ra từ "đừng..." kia thì chẳng khác nào đang châm ngòi cho ngọn lửa du͙© vọиɠ trong Vương Tuấn Khải.

Anh lại tiếp tục di chuyển nụ hôn của mình xuống xương vai xanh tinh tế và lần này không chỉ là hôn mà còn gặm cắn nó nhưng theo kiểu rất nâng niu.

Thấy cậu có chút rung rẩy thì anh mới thì thầm vào tai cậu. Giọng trầm ấm ngày thường đã trở nên khàn đi:"Em không muốn?"

Vương Nguyên ấp úng:"Tôi...tôi...nghĩ anh hiểu lầm rồi. Tôi...không phải...gay"

Vương Tuấn Khải hơi nhếch môi. Tiếp tục thì thầm vào tai cậu:"Vậy chúng ta đánh cược một lần có được không? Nếu em không muốn thì tôi lập tức dừng lại"

Vương Nguyên dĩ nhiên tin bản thân mình là trai thẳng nên không do dự mà gật đầu đồng ý.

Vương Tuấn Khải tất nhiên hài lòng với đáp án của cậu nên khẽ cong môi lộ ra một nụ cười hiếm thấy rồi lại tiếp tục hôn lên môi đối phương.

Lần này anh không cưỡng cầu như lần trước mà vô cùng ôn nhu với cậu. Anh khẽ liếʍ vành môi kia rồi nhẹ nhàng mυ'ŧ lầy cánh môi mềm mại giống như đang thưởng thức một viên kẹo ngọt trong khi bản thân chưa từng thử qua mấy thứ ngọt ngào kia.

Vương Nguyên bị hành động này của anh làm toàn thân mềm nhũng, vô thức đưa tay quàng lên cổ anh mà không biết rằng hành động của mình chính là đang cổ vũ cho anh.

Anh bắt đầu tách hàm răng cậu ra để lưỡi hai người khẽ chạm vào nhau rồi điêu luyện quấn lấy lưỡi cậu làm cậu ngây ngô không biết gì và cứ thế thuận theo sự dẫn dắt của ai kia.

Nụ hôn càng lúc càng nóng bỏng và mãnh liệt khiến Vương Nguyên bắt đầu hít thở không thông, đầu óc bắt đầu thấy trống rỗng.

Vương Tuấn Khải lúc này mới rời môi cậu để cho cậu hít thở. Trong lòng không khỏi cười thầm vì sự ngây ngô của cậu. Vì sao không chịu dùng mũi để thở chứ?

Vương Nguyên chưa kịp lấy lại hô hấp thì anh lại vùi mặt vào hỏm cổ cậu khiến cậu thoáng rung rẩy lần nữa. Tự hỏi sao bản thân lại nhạy cảm như vậy?

Vương Nguyên để mặt anh gặm cắn da thịt mình vì lúc này đầu óc cậu dường như đã bị tê liệt một phần, chỉ biết nhắm mắt để ai kia được nước lấn tới mà thôi.

Cảm giác nhồn nhột cùng ngứa ngáy khiến Vương Nguyên vội mở mắt ra. Lúc này mới phát hiện bản thân đã bị anh lột sạch từ khi nào mà chẳng hay chẳng biết. Không chỉ có thế, Vương Tuấn Khải đang trêu chọc hai điểm hồng trước ngực cậu.

Hành động mơn trớn này của anh khiến hai má cậu nóng rang vì xấu hổ. Kèm theo sự xấu hổ kia chính là sự tê dại không chịu được và bất giác phát ra âm thanh rên rĩ khe khẽ.

Thứ cuối cùng có thể che chắn cơ thể cậu cũng được anh cởi ra. Lúc này "tiểu Nguyên" đã đứng thẳng làm Vương Nguyên bỗng chốc hốt hoảng. Cậu cứ như vậy mà có phản ứng sao?

Vương Tuấn Khải đưa tay nhéo hai má cậu. Khẽ cong môi đắc ý nói:" Em thua rồi''

Vương Nguyên cảm thấy xấu hổ hơn bao giờ hết. Tự hỏi bản thân sao lại có phản ứng với một người đàn ông? Nhưng những gì mà Vương Tuấn Khải  vừa làm với cậu thật sự không làm cậu thấy chán ghét hay bài xích.

Vương Tuấn Khải không cho phép Vương Nguyên khướt từ nên lập tức động thủ vào"tiểu Nguyên" làm cậu bỗng chốc muốn ngừng thở, mở to mắt nhìn anh. Nói không nên lời:"Anh..."

Vương Tuấn Khải cúi xuống hôn lên môi cậu một cái và trấn an:"Sẽ ổn thôi mà..."

Vương Nguyên chưa yêu ai và thậm chí là từ trước tới giờ cậu chưa từng tự xử nên cơ thể vô cùng nhạy cảm. Chính vì vậy mà thoáng chốc đã không chịu sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của hiện tại.

Thân thể Vương Nguyên cứ thế mềm nhũn rồi ngã vào lòng ngực của đối phương.

Vương Tuấn Khải kéo cậu đứng dậy,  lấy khăn lông bao bọc cơ thể cậu rồi mới bế cậu ra khỏi bồn tắm và đi về phía giường.

Nhẹ nhàng đặt cậu nằm xuống giường rồi lập tức tháo khăn tắm ra để ngắm nhìn cơ thể đang trần như nhộng của cậu

Làn da trắng nõn sau một trận kí©ɧ ŧìиɧ đã trở nên ửng hồng trông vô cùng đẹp mắt.

Anh nằm đè trên người cậu rồi thì thầm:"Em thật đẹp"

Vương Nguyên lúc này vẫn còn mềm nhũng nên nằm bất động mặc cho anh đang không ngừng làm loạn.

Anh vừa hôn vừa mυ'ŧ vừa gặm vừa cắn khắp người cậu, từ môi, cổ, ngực, bụng, eo. Không nơi nào anh buông tha. 

Khi môi anh chạm vào đùi cậu thì Vương Nguyên theo phản xạ kẹp chặt hai chân lại vô tình khiến đầu anh vùi vào nơi giữa hai chân cậu.

Vương Nguyên giật mình ngồi dậy đẩy trán anh ra. Khó xử nói:"Anh...tránh ra..."

Vương Tuấn Khải nhìn "tiểu Nguyên" lúc này đã ngẩng cao đầu lần nữa thì vô cùng hài lòng. Đẩy cậu nằm lại giường:"Ngoan nào..."

Ngắm nhìn nơi tư mật kia đang phơi bày trước mặt không chút che đậy thì Vương Tuấn Khải cảm giác cổ họng như có gì đó thiêu đốt. Nuốt nước bọt cũng thấy khó khăn.

Sự chiếm đoạt trong anh tăng cao theo từng hơi thở dồn dập của Vương Nguyên khi anh cho một ngón tay vào nơi nhỏ bé kia thăm dò.

Dù chưa từng nghĩ bản thân sẽ cùng một nam nhân ân ái nhưng anh cũng không ngốc tới mức không biết bản thân mình nên làm gì.

Giữa nam và nam tất nhiên có trở ngại hơn là cùng nữ nhân. Hơn nữa Vương Nguyên lại là lần đầu nên mọi chuyện càng phải thận trọng nếu không sẽ làm cậu bị thương.

Vương Nguyên bài xích sự xâm nhập của vật thể lạ nhưng vẫn có chịu cho đến khi anh cho ngón tay thứ 3 vào thì cậu đưa tay siết chặt ga giường rồi lắc đầu nói:"A...không muốn..."

Vương Tuấn Khải biết cậu khó chịu vì đau nên trấn an:"Đừng khẩn trương. Thả lỏng một chút sẽ không đau nữa"

Nói rồi đưa tay vuốt ve "tiểu nguyên" với ý định làm cậu phân tâm giảm áp lực.

Cơn đau cứ thế nhanh chóng qua đi và thay vào đó là sự ngứa ngáy mà cậu không tả được và một lần nữa lại xuất ra trong tay anh.

Vương Tuấn Khải dùng chất lỏng kia bôi xung quanh hậu huyệt làm nó trở nên ướt ác hơn vì anh thật sự nhịn không nổi nữa rồi. Cảm giác căn trướng đến phát đau làm anh muốn nổ tung.

Mặc dù anh đã cẩn thận giúp cậu khuyếch trương khá lâu nhưng khi thứ to lớn của anh xâm nhập vào cơ thể cậu thì Vương Nguyên vẫn rất đau đớn hét lên:"A...đau quá..."

Cậu cảm thấy có gì đó rất trướng khiến cơ thể cậu căng cứng nên bắt đầu vùng vẫy muốn bài xích thứ đang ở bên trong cơ thể mình ra. Khó khăn nói:"Dừng...dừng lại...không muốn..."

Vương Tuấn Khải cảm thấy bất lực vì lúc này kêu anh ngừng lại thì chẳng khác nào muốn anh nghẹn chết.

Cúi xuống hôn lên trán cậu an ủi:"Ngoan. Thả lỏng. Lập tức làm em thoải mái"

Nói rồi đan chặt hai tay vào tay cậu và cúi xuống và bắt đầu cho một nụ hôn sâu.

Vương Nguyên lần nữa bị hôn đến đầu óc quay cuồng cho nên cơn đau cũng nhanh chóng bị phân tán đi.

Vương Tuấn Khải vừa hôn vừa xâm nhập chậm rãi vào trong cơ thể cậu cho tới khi cậu có thể thích nghi thì anh mới bắt đầu ngừng kiềm nén cảm xúc.

Bên trong nơi tư mật là một không gian vừa ấm áp vừa nhỏ bé chật hẹp khiến anh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tột cùng và cảm giác này anh chưa bao giờ có trước đây.

Vương Nguyên dần bắt đầu cảm giác được kɧoáı ©ảʍ từ sâu bên trong nên đưa tay ôm thắt lưng anh. Thỉnh thoảng sẽ bấu vào da thịt anh vì không chịu được sự kí©ɧ ŧìиɧ kia mang tới.

Nhận được sự cổ vũ của cậu nên anh càng không ngừng muốn có được cậu nhiều và nhiều hơn nữa.

Đột nhiên Vương Nguyên cảm thấy có luồn điện mạnh mẽ xông thẳng lêи đỉиɦ đầu làm cậu nén không được âm thanh rêи ɾỉ:"Ah... chổ đó... đừng động vào chổ đó..."

Vương Tuấn Khải cũng bị sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này làm cho ham muốn càng thêm mãnh liệt. Cả hai đều biết rõ đó là điểm nhạy cảm nhất từ sâu bên trong cơ thể cậu.

Bản năng của đàn ông lúc này thể hiện rõ ràng nhất khi anh liên tục dùng sức làm cho Vương Nguyên chịu không nổi, phải càu cấu vào lưng anh van xin:"A... không...không chịu nổi..."

Vương Tuấn Khải nghe thấy thanh âm rên rĩ van xin của cậu thì muốn càng hung hăng ức hϊếp cậu nhiều hơn nữa

Cả hai cứ thế phối hợp nhịp nhàng với nhau. Vương Nguyên không ngừng rêи ɾỉ còn anh thì không ngừng thở dốc. Mồ hôi cả hai không ngừng tuôn rơi làm sự cho sự kí©ɧ ŧìиɧ càng thêm tăng cao.

Cả hai đã cùng nhau tận hứng nhưng có lẽ Vương Nguyên mới là người bị làm cho điên đảo nhiều hơn vì đây là lần đầu tiên của cậu.

Hành động của cậu lúc này đã không còn thông qua đại não, đưa tay kéo cổ anh xuống rồi chủ động hôn lên môi anh.

Vương Tuấn Khải tất nhiên không bỏ qua thời cơ này cho nên cả hai lại bắt đầu hôn sâu. Lần này Vương Nguyên vẫn ngây ngô nhưng đã biết cùng anh dây dưa trêu đùa.

Lúc phát hiện thứ vẫn còn chôn vùi trong cơ thể mình đang rụt rịt thì mới biết bản thân đã chọc nhầm một con sói đói.

Nhìn anh lắc lắc đầu rồi mím môi nói:"Không...muốn..."

Anh cắn vào mũi cậu một cái:"Nhưng anh muốn..."

Nói xong liền đè cậu lăn qua lăn lại không biết bao nhiêu lần, đổi không biết bao nhiêu tư thế cho đến khi anh thật sự tận hứng thì cậu đã bất tĩnh nhân sự rồi.

Nhìn thấy ga giường là một màu hồng nhạt thì anh vô cùng hài lòng. Là đàn ông thì ai cũng muốn có được lần đầu của đối phương. Đó là bản năng của người có tính chiếm hữu cao như anh. Rồi chợt nghĩ mình cứ thế mà cùng lăn giường với một cậu nhóc. Hơn nữa cảm xúc này thật sự rất khó tả.

Vén mấy sợi tóc trên trán cậu sang một bên rồi khẽ đặt lên đó một nụ hôn, Vương Nguyên không chỉ là mỹ nam mà còn là mỹ vị...