Cha Nuôi [Khải Nguyên]

Chương 22

Chương 22
Au : a nhon xe on , cảm ơn mn đã âm thầm ủng hộ mik thời gian qua nha , theo như lời hứa hôm nay ta ra típ noè , có ai thấy truyện ta hay không nếu thấy hay thì vote và cmt cho ta biết , để ta phấn đấu hơn ạ 😘😘

31 / 10 / 2018

--------------------------

♥♥ Chap 22 : Chăm Sóc ( 1 )

Vương Nguyên từ khi biết mình mang thai tới vô cùng ngoan ngoãn , không nháu không nghịch nghợm như trước nữa nhưng mà có được như vậy thì cũng không yên với ai kia .

Vương Tuấn Khải từ sao khi biết Vương Nguyên mang thai cốt nhục của mình liền trở thành một ông bố đãm đang , một ông chồng chính hiệu làm ai trong nhà cũng nhìn muốn lọt cả tròng mắt ra ngoài .

" Alo " Vương Tuấn Khải vừa mang tạp dề vừa gọi nói chuyện

" alo Vương Tổng có chuyện gì "

" tôi cho cậu 5" qua đây ngay " nói xong cúp máy cái rụp làm ai kia chưa kịp trã lời.

-------------------

Nãi Lượng cầm đồ đựng thuốc chạy hì hụt vào trong nhà thì thấy Vương Tuấn Khải ngồi vắt chân nhàn nhạ vô cùng .

" trễ 5 " 30 giây " anh nhìn cậu ta nói

" wê..wê mặt vậy là có ý gì " Nãi Lượng đen mặt nhìn Vương Tuấn Khải nói

" nói chuyện với ai đấy " Vương Tuấn Khải nheo mày toả ra sát khí kinh người ..

" tôi .....ây cậu gọi tôi có chuyện gì "

" cậu là bác sĩ thì tôi gọi cậu thì có chuyện mới gọi , không thì gọi làm gì "

" cậu bệnh à "

" nhìn xem " Vương Tuấn Khải nhúng vai nói

.

" nhìn tới nhìn lui cũng không nhìn ra cậu bệnh chổ nào "

" thôi..vào vấn đề chính , người mang thai cần ăn và không cần những gì " Vương Tuấn Khải nghiêm túc

" mang thai ..sao hỏi tôi chuyện này " Nãi Lượng nhướng mi nói

" cậu là gì ? " anh hỏi

" bác sĩ " hắn ta nói .

" cậu là bác sĩ thì tôi hỏi cậu chứ hỏi ai " Vương Tuấn Khải nói .

" nhưng tôi là nam làm sao biết chuyện mang thai được " Nãi Lượng cười cười nói ..

" không phải phụ nữ mà là nam nhân " anh nói

" nam nhân "

" giờ có nói không " anh đen mặt nói .

" nói nói ...tôi nói ...vợ tôi từng mang thai người ta nói hai tháng của thai kì rất nguy hiểm tuyệt đối không cho động mạnh , những người mang thai thường hay có ý nghĩ tiêu cực vậy chúng ta hãy ở bên cạnh , hăo hăo tâm sự cùng họ . Còn đối vớj nam nhân....nếu có chuyện gì sãy ra chắt chắn sẽ nguy hại đến người mang thai và em bé .." Nãi Lượng tỏ ra thần thần bí bí nói

Vương Tuấn Khải chóng càm suy nghỉ sao đó ra hiệu hắn ta về đi , hắn nhìn anh sao đùng đùng đùng bỏ đi trước khi ra khỏi cửa cũng không để lại một câu :

" ĐỪNG ĐỘNG DỤC BẬY NHA " rồi mất hút .

---------

Vương Nguyên vươn tay ngáp một hơi dài sao đó mơ mơ hồ hồ nhìn xung quanh , đeo đôi dép bông lông cừu đi xuống nhà với trạng thái nữa tĩnh nữa mê .

Vương Tuấn Khải đang suy tư thì nghe tiếng dép lê trên sàn nhà , quay lại thì thấy Vương Nguyên vừa nhắm mắt vừa đi xuống liền sực nhớ đến lời hắn

" KHÔNG ĐƯỢC ĐỘNG MẠNH "

Vương Tuấn Khải nhanh chóng chạy lại , Vương Nguyên trạng thái mơ hồ bước gần xuống , cứ ngỡ là đến sàn nhà ai ngờ còn một bật liền mất đà ngã xuống .

Cậu nhắm tịp mắt , ủa sao té không đau

" Tuấn.. Khải " Vương Nguyên hé mắt lí nhí nhìn anh nói

" em..em có biết vừa rồi rất nguy hiểm không " Vương Tuấn Khải tức giận hét lên , nếu anh không chụp kịp chắc chắn cậu đã nằm ừng ra rồi .

" em..em .." Vương Nguyên hai mắt nhanh chóng phủ tầng nước , em không cố ý mà ..

" khóc gì oan lắm sao " Vương Tuấn Khải ôm Vương Nguyên nói

" hức ¢¢ ..emm xin lỗi " Vương Nguyên ôm cổ anh thút thích

" ngoan ních ..anh xin lỗi "

" hức ..em..ô. Ô..em mới là..người ..sai hức ..~" Vương Nguyên dụi vào ngực anh khóc

" ngoan ..đói chưa " anh để Vương Nguyên lên ghế ôn nhu nói

" ân " Vương Nguyên gật đầu

" vậy ngồi đây anh vào mυ'ŧ cho em canh gà " anh xoa tóc lau đi nước mắt trên mặt cậu nói .

" ngon không " Vương Nguyên hỏi

" ngon đãm bảo ăn sẽ giềng , vì do tay anh nấu cho em và con mà "

" ân...hai tô " Vương Nguyên nói

"..."

End 22

Ra chap này rồi này 💓💓

Hết ý tưởng rồi nà 💔💔

Trí nảo ta tàn thật rồi ai giúp ta đi😚

- vote 😍😚

- cmt nhé 😘😘