Chương 24
Vương Tuấn Khải đang ngồi xem xét mấy văn kiện cần ký gấp thì thấy Vương Nguyên đang bận chiếc áo sơ mi màu trắng của anh. Vương Tuấn Khải cao khoảng một mét tám mươi lăm, mà Vương Nguyên chỉ cao tầm một mét sáu mươi mấy, nên so ra cậu kém anh hơn một cái đầu. Với lại thân hình anh to hơn cậu nên khi mặc chiếc áo sơ mi ấy cũng che được đến đùi cậu, nhưng vẫn để lộ nữa phần dưới, nhìn hết sức câu nhân.- Sao em còn chưa ngủ?
Kéo cậu lại đặt cậu ngồi lên đùi mình thắt mắc hỏi. Vương Nguyên thuận thế đưa tay vòng lên cổ anh, đầu chôn vùi ở cổ anh.
- Không có anh em ngủ không được!
- Thì ra là thiếu chồng em nên ngủ không được sao hả?
Vừa nói cái tay tay hư hỏng của anh vừa xoa nắn bờ mông căng tròn của cậu. Không biết phải hay không, nhưng theo cảm nhận của anh thì khi cậu mang thai em bé của anh thì mông và ngực có chút nở. Nghe Thiên Tỉ bảo con trai mang thai sẽ khó hơn phụ nữ rất nhiều, tâm trạng sẽ thay đổi rất nhiều khiến người ta khó mà nắm bắt được.
Vương Nguyên lắc qua lắc lại để tránh cái tay của anh thì thấy có cái gì đó đâm vào đùi mình, rất nóng. Nhìn xuống thì nó làm cậu phát gượng.
- Tiểu yêu tinh, lửa là do em châm nên em cũng phải phụ trách dập tắt nó.
- Anh...
Vương Nguyên chưa kịp nói hết thì đã có thứ gì đó mềm mịn chặn môi cậu lại. Mυ'ŧ cánh môi cậu đến khi hài lòng rồi Vương Tuấn Khải mới cậy hàm cậu cậu đưa lưỡi của mình vào trong khám phá tất cả các chỗ. Bàn tay cũng kéo vạt áo cậu lên tới cổ xoa nắn bầu ngực có chút nhô của cậu. Vương Nguyên để tay lên ngực đẩy anh ra.
Vương Tuấn Khải đang đùa à, đây là công ty, là công ty đấy, vậy mà anh giám giở trò đồϊ ҍạϊ với cậu thiệt là tinh thần thượng não.
- Ở đây là công ty đấy.
- Công ty thì sao hử, không có sự cho phép của anh thì cũng chẳng ai vào được.
Cúi xuống định tiếp hồi nảy thì anh nghe được tiếng nức nở cậu cậu.
- Sao vậy.
- Anh... ức khi dễ em...
- Nào có, anh làm sao dám khi dễ em.
- Ức... hức... hứ...
- Nín đi anh xin lỗi.
- Không thèm...
- Chiều sẽ dẫn em và con đi ăn kem được chứ?
- Tạm tha cho anh.
Vương Nguyên đưa tay điểm điểm lên miệng anh nói.
- Tối nay về sẽ cho em biết tay.
- Tối nay em chiều anh.
Vương Nguyên mỉm cười đáp lại anh cúi xuống hôn lên cái miệng anh một rồi đầu lại tiếp tục chôn vào vai anh như cũ. Vương Tuấn Khải ngồi đánh văn bản được một chút thì phát hiện cậu đã ngủ từ lúc nào. Có lẽ là do mệt quá mà ngủ đến chảy cả nước miếng lên chiếc áo sơ mi mới mua của anh. Thả con chuột máy tính xuống bế bổng cậu đi vào phòng, đặt cậu xuống giường đi tới tủ quần áo lấy ra một cái chăn bông đắp cho cậu. Chỉnh máy điều hòa cho phù hợp rồi cúi xuống phủ lên trán cậu một nụ hôn nhẹ nhàng.
Vương Tuấn Khải đi ra ngoài đóng cửa thật khẽ rồi tiếp tục hoành thành nốt công việc đang dỡ dang của mình.
_________
* Ta da*
Phúc lợi 100 lượt follow của ta đó.
Cám ơn mấy bạn đã ủng hộ.
"Nhắc nhở nhẹ: lượt vote đang giảm dần đấy nhé ".