Chương 21
- Quản gia đem bát cháo này lên phòng cho em ấy đi.Sau khi tự mình nấu xong tô cháo thì Vương Tuấn Khải kêu quản gia đem lên phòng cho Vương Nguyên. Bởi vì anh biết chỉ cần mình đem lên chắc chắn cả sẽ cùng nhau cãi lộn thêm một trận nữa. Vương Tuấn Khải còn đặc biệt đưa chìa khóa cho quản gia Chu để cho ông ấy mở khóa cho cậu. Theo lời sai của anh, ông bỏ tô cháo cùng với ly nước vào khay mang lên phòng cho cậu. Theo phép lịch sự đưa tay lên gõ cửa.
- Cậu chủ tôi vào nha.
Không có tiếng đáp lại suy nghĩ một hồi ông quyết định mở cửa đi vào luôn. Để tô cháo lên bàn, cầm chìa khóa mở chiếc còng cho cậu.
- Cậu chủ, cậu ăn cháo đi.
Sau khoảng một giờ đồng hồ ông quay lại kiểm tra theo lời chỉ thì của anh thì ông thấy tô cháo vẫn còn đó.
- Ông chủ, cậu chủ vẫn chưa ăn cháo ạ.
- Được rồi ông lui đi.
Quẫy quẫy tay biểg ông đi làm tiếp công việc. Còn anh thì lên phòng cậu chính thức mở cửa ra. Đứng ngoài nói vọng vào.
- Em mà còn không ăn thì đừng trách tôi ác với đứ bé.
Anh biết nếu không đem đứa nhỏ ra hù cậu thì chắc chắn cậu sẽ không động tới tô cháo mà anh nấu. Anh cũng thương đứa bé lắm chứ dù gì nó cũng là con của anh vào cậu. Chỉ là do anh muốn chỉ miệng cậu nói lời xin vì đã lừa gạt anh. Cái này còn quá đáng hơn việc anh nɠɵạı ŧìиɧ.
Sau khi Vương Tuấn Khải nói xong cũng xoay lưng ly khai.
Đang lom khom bò dậy định ăn cháo thì Vương Nguyên thấy ở dưới giường có một miếng thủy tinh. Chắc do hôm Vương Tuấn Khải làm bể ly sữa còn sót lại đây mà. Bỗng trong đầu cậu lóe ra một suy nghĩ, cầm miếng thủy tinh ấy lên mân mê.
- Con ạ, baba xin lỗi.
- Baba không muốn xa con đâu.
Đặt miếng thủy tinh lên mạch máu bên tay trái, nhấn mạnh tay xuống cứa một đường thật sâu vào dài. Máu từ từ chảy ra bên ngoài, càng lúc càng nhiều. Vương Nguyên dần mất đi ý thức mà thϊếp đi.
- Vương Nguyên, em đã ăn cháo cho tôi chưa?
Khi Vương Tuấn Khải mở cửa vào thì thấy cậu nằm dưới sàn nhà, xung quanh là một vũng máu. Chạy tới đỡ cậu lên giường, lấy đồ cầm máu cho cậu.
- Thiên Tỉ cậu mau tới đây cho tôi.
Sau khi gọi điện cho Thiên Tỉ - bác sĩ riêng của Vương Gia xong. Anh lên giường ngồi kế cậu, đưa tay vuốt mấy cọng tóc dính trên trán cậu ra đặt lên đó một nụ hôn rồi nói:
- Tại sao em lại ngốc như vậy chứ.
Không lâu sau thì Thiên Tỉ đã có mặt tại nhà anh. Tiến hành các bước sơ cứu, kiểm tra cho cậu.
- Cậu ấy sao rồi hả? Cả đứ nhỏ nữa.
- Cậu đừng lo, cả hai ba con đều ổn, chỉ có đều cơ thể cậu ấy có dấu hiệu suy nhược cần được bồi bổ nhiều hơn
- Được, cậu đi về đi.
Tiễn Thiên Tỉ về, Vương Tuấn Khải cũng xuống bếp nấu canh gà bồi bổ cho cậu. Nấu xong anh bưng lên lầu thì đúng lúc cậu dậy.
- Tuấn Khải, con của em.
- Con không sao, nào uống canh đi, cơ thể em đang rất yếu.
- Em xin lỗi.
- Không cần xin lỗi, uống canh đi.
Vương Nguyên ngoan ngoãn tựa vào giường để cho Vương Tuấn Khải uy canh cho mình.
---------
Có sai xót mong thông cảm.
Sao vàng and follow me.
21-6-2018.
#BéNô.