Nguyên Nhi Ngốc Của Tổng Tài [Khải Nguyên]

Chương 19

Chương 19
Mở cửa ra thấy cậu vẫn đang ngồi trên chiếc giường tay cầm con búp bê ấy. Tiến tới gần kéo ghế ngồi xuống, bưng tô cháo hành thơm phức lên.

- Nguyên Nhi, ăn miếng cháo đi em.

- Vâng.

Ngoãn ngoãn há miệng ăn từng muốn cháo mà anh đút, bỗng đôi mắt cậu liếc tới liếc lui. Nhận ra đều khác thường từ cậu, Vương Tuấn Khải lo lắng hỏi:

- Có chuyện gì sao?

- Khải, em quên cho con ăn mất rồi.

Nghe lời nói từ cậu mà anh muốn gϊếŧ người, tưởng cậu bị làm sao thì ra là lo lắng cho con búp bê cũ riết ấy. Nhưng dù sao cũng phải dụ dỗ cậu chẳng thể nào nói thật được.

- Để anh kêu quản gia cho con uống sữa được chứ?

- Vâng.

Ít phút sau quản gia cũng có mặt, đưa con búp bê cho quản gia bế xuống lầu.

- Nào há miệng ra.

Vương Nguyên ngồi trên giường hai chân xếp bằng, lấy ngón tay đùa nghịch mấy ngón chân, im lặng để anh đút hết tô cháo.

- Em ngồi đây đi, anh đi dẹp tô rồi lên liền.

- Ưm, còn con thì sao hả.

- Con nó ngủ rồi.

- Vâng.

Thấy cậu không nói gì nữa, Vương Tuấn Khải cầm chiếc khay rồi đi mất.

Đi vào phòng mở tủ quần áo, nhìn một lúc thì cũng chọn được bộ đồ ngủ hình con gấu cho cậu. Tiến tới giường bế cậu vào phòng tắm.

- Đi tắm rồi hãy đi ngủ.

Đặt cậu vào bồn cởϊ qυầи áo rồi mở nước ắm tắm cho cậu. Xong xui lau khô, rồi lấy khắn quấn người cậu lại bế cậu lên giường mặc quần áo. Đang cài núc thì nghe cậu mở miệng hỏi.

- Khải Khải, ngày mai chúng ta đi mua đồ cho bảo bối được chứ?

Câu hỏi đó khiến cho anh khựng lại vài giây đến khi Vương Nguyên lên tiếng đánh thức anh mới lấy lại được sự bình tĩnh.

- Anh thấy sao?

- Cũng được mai mình đi, giờ thì ngủ thôi.

Để cậu nằm xuống, anh vươn tắt đèn rồi cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, ăn sáng xong thì cả hai cùng đi đến cửa hàng mua đồ như ý của Vương Nguyên.

Trèo lên xe thắt dây an toàn cho Vương Nguyên rồi mới khởi động xe lấy đi. Vương Tuấn Khải chọn cửa hàng gần công ty mình chứ không phải là trung tâm.

Bước vào cửa hàng, những món đồ bé bé xinh xinh khiến người ta nhìn là muốn mua liền.

- Khải Khải, không ẳm con bé theo thì làm sao biết con mặc vừa hay không?

- Con mặc size S.

- Em cứ lựa size đó là vừa rồi.

Lý do Vương Tuấn Khải không muốn cho con búp bê ấy đi theo là quá đơn giản. Nếu cho Vương Nguyên ẳm nó đi theo miệng lúc nào cũng kêu bảo bối, con yêu, bé con,... thì chẳng phải sẽ bị người khác dòm ngó, chỉ chỏ, nói này nói nọ sao. Lỡ làm tổn thương Vương Nguyên thì sao? Tốt nhất là bỏ con búp bê đó ở nha.

- Vâng.

- Khải, bộ đồ kia xinh quá.

Nói rồi cậu kéo tay Vương Tuấn Khải đi tới đó. Cầm bộ đồ màu xanh nước biển lên, trông nó thật sự rất đẹp. Bộ đồ tay dài màu xanh ở chính giữa còn có một con gấu bằng nước. Đơn giản nhưng rất đẹp, Vương Nguyên cầm bộ đô đó bỏ vào trong của Vương Tuấn Khảo đang cầm. Đi được một lúc thì trong chiếc giỏ đã đầy ấp, nhưng toàn là do Vương Nguyên chọn, khi cậu hỏi cái này có được không thì anh chỉ nói một tiếng đẹp. Cậu còn mua nuôi, giường ngủ,... đồ rất nhiều.

-------------

Hiện tượng là chap này siêu nhảm.😂

Có sai xót mong thông cảm.

Sao vàng and follow me.

19-6-2018.

#BéNô.