Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh [Khải Nguyên]

Chương 15

Chương 15
Thang máy dừng ở số 99, cậu cùng hắn bước ra hắn dẫn cậu đến phòng làm việc của hắn. Bước vào cậu cũng không quá bất ngờ với căn phòng nội thất xa hoa màu chủ đạo là đen và trắng. Hắn ôm eo cậu bước đến salon ngồi xuống để cho cậu ngồi trên đùi mình.

" thấy sao hửm?" hắn ôn nhu nhìn cậu hỏi.

" nha không ngờ anh có một cơ ngơi lớn như này nha." Cậu làm vẻ mắt sáng lên giống như... mấy người tham vật chất vậy.

" em muốn ăn uống gì không?" Cậu làm sao có thể qua mặt được hắn chứ, chỉ là không nỡ vạch trần làm cậu giận như lần trước.

" em muốn ăn bánh kem và một ly kem dâu. Mà anh cũng làm việc đi chứ để em cản trở công việc của anh là không được đâu." Cậu nhìn hắn bằng mắt cún rất đáng yêu.

" được rồi, em tham quan đi." Hắn đặt cậu xuống bước đến bàn làm việc nhấn gọi cho thư ký.

" đem một phần bánh kem và một ly kem dâu vào văn phòng cho tôi." Hắn lệnh cho thư ký xong nhìn thấy cậu đang ở giá sách ở trong phòng.

" anh đọc hết sách ở đây rồi sao." Cậu nhìn hắn hỏi rồi lại nhìn giá sách cao trước mặt, ở đây có lẽ cũng phải đến nghìn quyển ấy.

" ừm anh đọc hết rồi." Hắn hướng đến cậu ánh mắt cưng chiều nói.

" chắc do anh đọc sách nhiều như vậy nên mới giỏi như vậy." Cậu vừa nói vừa đi đến chỗ anh.

Hắn cười ôm đấy cậu rồi ngồi xuống ghế để cậu ngồi trong lòng mình chơi game còn mình thì giải quyết đống văn kiện trên bàn, có thể do chơi game mất nhiều sức nên hơi đói thì phải. Đúng lúc đó có tiếng gõ cửa.

" vào đi." Hắn không ngẩng lên nói.

" thưa tổng giám đốc bánh kem và kem ngài gọi ạ." Cô thư ký bước vào rất bất ngờ vì cậu con trai đi theo tổng giám đốc nay lại ngồi chơi máy tính trên đùi của hắn. Lúc đầu cô còn tưởng là chỉ một tình nhân bình thường nhưng hắn tự nhiên lại cho cậu chơi máy tính của mình, còn ngồi trên đùi mình nữa chứ.

" để đấy rồi ra ngoài đi." Hắn không ngẩng lên nói.

" vâng ạ." Nói rồi cô bước ra ngoài, nói thật cô rất ghen tị với cậu nhưng cũng hâm mộ nữa. Một người con trai xinh như thiên thần như vậy tổng giám đốc cưng chiều cũng đáng.

Khi thấy bánh kem và kem cậu sáng mắt lên, từ trên đùi hắn nhảy xuống chạy đến trước bàn. Hắn cũng bỏ văn kiện xuống đi đến ôm cậu ngồi xuống. Cậu cũng không để ý chỉ cầm đĩa bánh kem lên bắt đầu ăn.

" anh ăn không?" Câu đem thìa bánh tới trước mặt hắn hỏi. Hắn không nhìn thìa bánh trước mặt chỉ cúi xuống hôn lên môi cậu, hắn đưa lưới vào thăm dò từng góc ngách trong khoang miệng cậu. Đến khi cậu không thở nổi mới luyến tiếc buông cậu ra.

" ừm rất ngọt." Hắn nhìn cậu đang cố hít thở cười nói.

" anh..." cậu nhìn anh đỏ mặt không nói nữa chỉ cúi đầu ăn bánh kem của mình. Rồi có tiếng gõ cửa Hồng Ưng bước vào thấy cậu ngồi trên đùi của lão đại nhà hắn đã không có gì bất ngờ.

" lão đại cuộc họp sắp bất đầu rồi ạ." Hồng Ưng cung kính nói.

" ừm tôi biết rồi." Hắn nói rồi Hồng Ưng ra ngoài chuẩn bị trước.

" Nguyên Nhi em muốn ở đây hay đi cùng anh." Hắn nhẹ giọng hỏi cậu, hắn không muốn cậu ở đây một mình.

" không sao anh cứ đi họp đi em ở đây được mà." Cậu biết hắn không muốn cậu ở một mình nhưng cậu cũng không thể cản chở công việc của hắn được.

" được rồi anh sẽ họp về sớm, ngoan chờ anh nghe chưa. Cần gì thì gọi thư ký Liên." Nói rồi hắn hôn lên chán cậu mới bước ra ngoài. Cậu nhìn hắn đã đi lại tiếp tục ăn ly kem của mình, ăn hết kem cậu lại không có gì làm nên lại bàn làm việc của hắn ngồi chơi game.

Đang chơi thì cửa mở ra, cậu cũng không ngẩng lên chỉ chăm chú vào game.

" Tuấn Khải em đến thăm anh..." Âu Dương Na Na bước vào không thấy hắn đâu chỉ thấy cậu đang ngồi trên ghế tổng giám đốc chơi máy tính. Còn thư ký Liên thì chạy theo sau cô không thể cản Âu Dương Na Na được, cô ta là tiểu thư của Âu thị làm sao cô dám đắc tội được.

" Khải đang họp không ở đây, không biết Âu Dương tiểu thư đến tìm anh ấy có việc gì." Bây giờ cậu mới ngẩng lên tựa lưng vào ghế nhìn cô nói.

" cậu... cậu tại sao lại ngồi ở đấy hả?" Cô ta tức giận nói, cô không ngờ cậu lại giám ở đây mà còn ngồi trên ghế tổng giám đốc nữa.