Nữ Thần Kết Hôn Rồi [Wenrene]

Chương 4: Chuyện Thay Đồ Lúc Sáng Sớm

Son Seungwan mơ màng vớ lấy điện thoại đặt nơi đầu giường. Mắt nhắm mắt mở nghe máy.

"Lalisa, cô cũng không nhìn xem bây giờ là mấy giờ sao?"

Đầu dây bên kia thiếu kiên nhẫn rống lên: "Đạo diễn Son, phim trường xảy ra chuyện rồi."

"Cái gì?" Mở to mắt, cô nhanh chóng ngồi dậy. "Xảy ra chuyện gì?"

"Đạo diễn Ma đột nhiên yêu cầu thay nam chính."

"Hắn lại phát điên à?" Son Seungwan làu bàu. "Lalice, bằng mọi giá giúp tôi cản hắn lại. Chờ tôi nửa tiếng, tôi sẽ tới ngay."

"Nhưng đạo diễn... chị đang bị bệnh cơ mà..."

"Bệnh mà chẳng phải tới ư?" Xỏ dép bước vào phòng vệ sinh, Son Seungwan day day thái dương. "Cái tên Marcus này ngay từ đầu tôi đã không ưa rồi. Chẳng qua vì nể mặt giám đốc Lee, cho nên tôi mới miễn cưỡng đem chức vụ của mình giao vào tay hắn. Thôi nhé, tôi cúp máy đây."

Dùng tốc độ nhanh nhất để đánh răng rửa mặt. Sau đó Son Seungwan ôm theo nộ khí tìm quần áo để thay.

Thời điểm đem áo ngủ cởi xuống. Cô mới phát hiện tại trong phòng không chỉ có mình...

Ừ nhỉ, quên mất, Seungwannie đã kết hôn rồi cơ mà...

Son Seungwan chột dạ ngoảnh đầu lại xem thử. Quả nhiên Bae Joohyun cũng vừa bị cô đánh thức. Và nàng đang ngẩn người nhìn cô.

Diễn biến tiếp theo...

***

À ừm...

Son Seungwan vô thức đảo mắt xung quanh, cố gắng ép bản thân nở nụ cười dễ nhìn nhất có thể.

"Tôi đánh thức chị à?" Cô (giả bộ quan tâm) hỏi.

"Không..." Bae Joohyun chối cãi. "Bình thường tôi cũng thức dậy vào tầm này."

"Ừ." Nhận được đáp án hài lòng, Son Seungwan lập tức lảng đi. Tỉnh bơ tiếp tục mặc áo.

Cuối cùng, nhân lúc Bae Joohyun mải kiểm tra điện thoại. Cô mới dùng tốc độ liều mạng nhất để lao vào phòng vệ sinh thay nốt quần.

Khi bóng lưng Son Seungwan khuất sau cánh cửa. Bae nữ thần cũng dần hạ điện thoại xuống.

Lúc nãy nàng đương nhiên đã trông thấy tất cả. Thậm chí nàng còn biết Son Seungwan nom nhỏ bé như vậy nhưng lại có Abs (cơ bụng).

Đoạn, nữ thần nào đó cúi đầu, tự vươn tay sờ sờ bụng mình.

Nước lèo...

***

Chừng năm phút sau, Son Seungwan trở lại.

Cô đem điện thoại và vật dụng cá nhân bỏ vào túi xách, sau đó hướng nàng nói: "Phim trường xảy ra chút chuyện. Tôi phải tới đó."

Bae Joohyun thoáng sửng sốt: "Còn chuyến bay lúc buổi chiều nay thì sao?"

Nguyên lai lúc một giờ chiều, họ sẽ bắt đầu chuyến đi 'tận hưởng' kì nghỉ tuần trăng mật...

Son Seungwan ngẫm nghĩ rồi đáp: "E là xử lý không kịp đâu. Thôi, tôi sẽ bù tiền vé của tôi. Còn chị cứ đi trước, tôi bay chuyến sau."

Câu nói của cô, đã thành công khiến Bae Joohyun im lặng.

Nàng chưa từng tức giận với người khác, càng chưa từng nổi nóng với bất cứ ai...

Thế nhưng khi nàng thực sự nổi giận, nàng sẽ chọn cách im lặng, sẽ chẳng buồn nói nữa.

Giống như bây giờ.

"Thật xin lỗi, tiền bối Bae." Son Seungwan cúi người. "Cơ mà nếu không giải quyết kịp..."

"Tôi hiểu mà." Bae Joohyun chợt cắt ngang. "Em cứ sắp xếp công việc cho tốt. Tôi sẽ đi trước."

"Ừ, dù sao chúng ta kết hôn cũng theo ý của gia đình mà thôi."

Bỏ lại câu nói cuối cùng, Son Seungwan nhấc chân bước ra khỏi phòng.

Đúng vậy.

Dù sao chúng ta kết hôn cũng theo ý của gia đình mà thôi.

Bae Joohyun vừa lẩm nhẩm lời của cô vừa rời giường. Nàng tự lên án bản thân vì sao lúc nãy lại đột nhiên sinh khí?

Có lẽ là do từ trước tới giờ chưa có ai hết lần này đến lần khác thẳng tay tạt nước lạnh vào mặt nàng giống như Son Seungwan... - Nàng đã nghĩ vậy.

Kì thực Bae Joohyun cũng không mong chờ chuyến đi này. Bởi nàng nghĩ thay vì cùng một người gặp chưa nổi mười lần như Son Seungwan đi hưởng 'tuần trăng mật', thì thà để nàng ở nhà quay nốt phần cuối của phim mới còn hơn.

Tiến độ của cả đoàn đang bị đẩy lùi vì nàng.

***

Bước xuống phòng khách, Bae Joohyun hơi ngạc nhiên vì không thấy Babo đâu.

"Babo." Nàng ngập ngừng, nhưng rồi cũng lên tiếng gọi.

Im lặng...

"Babo." Bae Joohyun kiên nhẫn thử lần thứ hai.

Vẫn im lặng.

Thời điểm nàng bắt đầu nghĩ đến việc Son Seungwan mang theo chó tới phim trường. Thì tiếng động đằng sau nhà bỗng vang lên.

Bae Joohyun mở cửa kính.

Nguyên lai... Son Seungwan đem Babo xích lại ngoài khuôn viên.

Dưới tán cây rậm rạp, Babo nằm bên cạnh hồ bơi. Anh bạn lắm lông của chúng ta lăn qua lăn lại, thỉnh thoảng kêu 'ư ư' vài tiếng tội nghiệp.

Chầm chậm tiến về phía Babo, Bae Joohyun đang phải đấu tranh nội tâm vô cùng khổ cực.

Nàng không đành lòng xích Babo ở đây, nhưng là... nàng thực sự rất sợ chó...

Nghe tiếng bước chân. Babo lập tức ngồi thẳng dậy. Lè cái lưỡi dài ra, thậm chí răng nanh cũng đem khoe hết.

Babo nội tâm: Dì ghẻ tới...

Nếu như Bae Joohyun mà hiểu tiếng động vật... có lẽ Babo của chúng ta chết chắc rồi.

"Babo..." Bae Joohyun ngập ngừng, muốn vươn tay chạm vào. Song can đảm của nàng không cho phép.

Hơn nữa, anh bạn Babo chán ghét không nhìn nàng.

"Ta... ta đến để thả ngươi..." (Au: Vì liên quan đến hình tượng nhân vật của cô Bae. Cho nên nếu để xưng hô tao - mày thì sẽ hơi kì. Bởi vậy mị mạn phép dùng ta - ngươi)

Bae Joohyun mím môi.

Cuối cùng, nàng hít sâu một hơi. Mặc dù vẫn còn rụt rè, thế nhưng vẫn đem xích tháo khỏi vòng cổ của Babo.

Anh bạn Babo lắm lông gừ gừ vài tiếng. Sau đó ngúng nguẩy cái mông tiến thẳng vào nhà.

Bae Joohyun: ???

***

Mà lúc này, tại phòng họp kín trong phim trường...

Son Seungwan nhíu mày nhìn Marcus ngồi trước mặt.

Giả bộ ho khan vài tiếng cho giống người đang xin nghỉ vì bệnh. Cô hỏi:

"Jung HaeIn-ssi có gì không tốt? Vì sao đột nhiên anh muốn đổi nam chính?"

Thế này... chẳng phải đang ngang nhiên chê mắt nhìn người của cô? Đang trực tiếp tát vào mặt cô ư?

Marcus cười: "Cô thử nghĩ xem, một nam chính không thể nhập vai. Bộ phim sẽ có kết quả như thế nào?"

"Khụ khụ..." Son Seungwan che miệng ho. "Marcus, hơn nửa già tiến độ của bộ phim này là do tôi phụ trách. Hiện tại anh mới chỉ thay tôi được 2 tuần, thế nhưng lại nảy sinh đề xuất đổi diễn viên? Chẳng lẽ anh đang không hài lòng tôi sao?"

Chưa đợi Marcus trả lời. Son Seungwan đã đứng dậy: "Trừ phi anh cho tôi một lý do chính đáng. Còn hiện tại từ đây đến chiều, tôi sẽ tiếp tục chỉ đạo quay."

Marcus nhìn Son Seungwan đóng cửa phòng. Cánh tay ngăn không được mà đập mạnh xuống bàn.

"Chẳng qua chỉ dựa vào gia thế của cha mà thôi. Cô cũng chẳng có tài cán gì đâu?" Hắn lầm bầm.

***

"Lalice, hôm nay quay mấy cảnh? Kêu mọi người chuẩn bị đi. Tôi sẽ chỉ đạo toàn bộ những cảnh còn lại."

Vừa bước ra khỏi cửa, Son Seungwan lập tức khôi phục vẻ nghiêm túc đối với công việc.

"Theo dự kiến thì còn ba cảnh..." Lalisa lật cuốn sổ ghi chép ra xem. "Phân cảnh 1 là nam chính nhảy khỏi toa tàu, mang theo nữ chính khắp người bị thương bỏ trốn..."

Chờ trợ lý trình bày hết. Son Seungwan gật đầu: "Với tiến độ hiện tại, đến tối chắc chắn sẽ kịp."

"Nhưng unnie." Lalisa giữ tay cô. "Lý do vì sao đạo diễn Ma lại muốn đổi Jung HaeIn-ssi?"

Son Seungwan lắc đầu.

Chỉ là cô thừa hiểu hắn đang ngầm tuyên chiến với cô.

Những mẩu chuyện ngắn đi kèm:

🐰 Woa! Son Seungwan thậm chí còn kêu tôi bay trước kìa. Thế đấy, tuần trăng mật thế đấy.

🐹 Em có việc còn gì? Chị không thấy ư? Em đang bị Marcus chèn ép bắt nạt kia kìa.

🐰 Seungwannie về nhà để chị nuôi đi. Chỉ cần em cho chị sờ mông và abs mỗi ngày *mắt long lanh*

🐹 Thím à, đem cái bụng nước lèo của thím ra đây!!!

Ngày đăng: 01.06.2019