CHƯƠNG 59
Thoáng hồi phục lại tâm tình, Từ Tử Nham cất bước giẫm lên trên tảng đá.
Vẻn vẹn chỉ một bước, một luồng nguy cơ trí mạng thình lình hạ xuống. Toàn thân anh cứng ngắc, chân phải đặt trên tảng đá không dám chuyển động, anh mơ hồ có cảm giác, chỉ cần thoáng động, lập tức sẽ là họa sát thân.
"Ca ca?" Phát giác sự bất thường của Từ Tử Nham, Từ Tử Dung lập tức tiến vào đề phòng, y cẩn thận tra xét xung quanh, song lại chẳng phát hiện được thứ gì.
Từ Tử Nham rất khó chịu, bảo trì một tư thế bất động thật sự là một chuyện rất khốn khổ, đặc biệt một chân trong đó căn bản không dám dụng lực, Kim Kê Độc Lập* cũng chẳng phải bảo trì tư thế cân bằng đến thế này.
*Kim kê độc lập: Thế đứng một chân trong Thái Cực quyền.
Cắn chặt răng, anh cơ hồ là nhích từng ly từng tý thu chân lại khỏi tảng đá, mãi đến khi chân phải hạ trên mặt đất bên ngoài tảng đá, anh mới hoàn toàn thở hắt ra được một hơi.
Lau mồ hôi lạnh trên thái dương, trong lòng Từ Tử Nham thầm nghĩ, lúc trước anh còn phân vân Kỳ lân tháp nếu quan trọng như vậy, sao lại chẳng có ai trông giữ. Hiện tại xem ra, còn cần trông coi gì nữa chứ, chỉ cần đại trận trên quảng trường này, phỏng chừng hết thảy những kẻ tùy tiện tiến vào đều bị nổ thành cám!
"Đại trận thật lợi hại. . . . . ." Từ Tử Nham thở dài một hơi nói.
Từ Tử Dung giờ mới hay nguyên lai bộ dáng vừa rồi của Từ Tử Nham là vì đại trận......
Ngẫm nghĩ một chút, Từ Tử Nham đem Chứng nhận nhập tháp chưởng môn giao cho bọn họ treo lên hông, lần này bước lên quảng trường đá liền không còn loại cảm giác nguy cơ treo cao trên đỉnh đầu nữa.
Hai người bước vào đại môn Kỳ lân tháp, tức thì bị linh khí nồng đậm bên trong làm sợ ngây người.
Giả như nói tại Mạc Tân Thành Từ gia cư ngụ, nồng độ linh khí xung quanh là một, như vậy nồng độ linh khí trong cửa chùa Lưu Quang Tông ước chừng là mười, mà nồng độ linh khí mới vẻn vẹn tại tầng thứ nhất Kỳ lân tháp ít nhất là gấp trăm lần Từ gia. Chẳng trách sư phụ nói có thể lợi dụng môi trường nơi đây lên Trúc cơ, cho dù không có Trúc cơ đan, chỉ dựa vào nồng độ linh khí cũng đủ để cho bọn họ hoàn thành đột phá.
Không gian tầng một Kỳ lân tháp cũng không lớn, chỉ có phạm vi xấp xỉ hơn mười trượng, giữa phòng là một cây cột trụ thô to, hết thảy linh khí trong phòng đều bắt nguồn từ Linh khí trụ này.
Gần bên Linh khí trụ, tùy ý trải hơn mười chiếc đệm hương bồ, trên ba chiếc trong đó đã có người ngồi. Ba người này Từ Tử Nham đều không quen biết, không có bất cứ ấn tượng gì, phỏng chừng chẳng có kết giao gì cùng nguyên thân.
Một lượt vào Kỳ lân tháp chỉ có thể tu luyện bên trong một tháng, linh khí nồng đậm như vậy, tu luyện tại nơi đây một tháng, đủ để sánh với hai năm tu luyện khổ cực bên ngoài.
Từ Tử Nham không dám lãng phí thời gian quý giá, vội vàng kéo Từ Tử Dung tìm đệm hương bồ gần Linh khí trụ ngồi xuống.
Vừa bắt đầu vận công, linh khí trong phòng tựa như cá mập ngửi được mùi máu tươi nhào về phía bọn họ, chen lấn xuyên qua từng khiếu huyệt, xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ.
Linh khí thuần chất trong Kỳ lân tháp hết lần này đến lần khác tẩy rửa kinh mạch của bọn họ, đem chút tạp chất ẩn trong cơ thể ép ra bên ngoài, cảm giác gột rửa này phi thường thoải mái, nếu không phải Từ Tử Nham mạnh mẽ khắc chế, bằng không thiếu chút nữa đã thoải mái đến rêи ɾỉ.
Từ Tử Dung cũng là lần đầu tiếp xúc với linh khí đậm đặc đến vậy, y vui mừng khôn xiết, không nói hai lời liền bắt đầu liều mạng hấp thu. Bởi vì nguyên do tu luyện Huyết hải tâm kinh, tạp chất trong cơ thể y còn nhiều gấp mấy lần Từ Tử Nham, thông qua phương thức hấp thu huyết dịch thăng cấp tu vi tất nhiên cực nhanh, song đồng dạng cũng có di chứng phi thường nghiêm trọng.
Kiếp trước y không có nhiều lựa chọn, chỉ có thể chịu đựng tạp chất trong huyết dịch lưu lại trong cơ thể bản thân, ban đầu còn không rõ ràng, song sau này càng tu luyện liền càng có thể cảm giác được trở ngại mà số tạp chất này gây ra cho y.
Người tu chân đều biết, càng là những thứ thuần khiết, chất lượng lại càng cao, linh căn như vậy, thể chất cũng như vậy, vậy nên những người sở hữu thể chất đặc thù lại càng giành được ưu ái phần nhiều.
Từ Tử Dung kiếp trước sau cùng chỉ có thể dừng lại ở Nguyên anh, có được trình độ thượng thừa, chính là bởi vì tạp chất hấp thụ quá nhiều, lại chẳng có thiên tài địa bảo tuyệt thế, căn bản không có biện pháp nào ép chúng ra bên ngoài cơ thể.
Song kiếp này, y đã có cơ hội nương nhờ linh khí tinh khiết của Kỳ lân tháp để tiến tới Trúc cơ, chỉ cần lên được Trúc cơ, những tạp chất này liền không còn là chướng ngại với y nữa. Có lẽ, kiếp này y có hi vọng thăng cấp hóa thần Đại thừa cũng không chừng......
Tưởng tượng đến đây, Từ Tử Dung liền nhịn không được cuồng nhiệt trong lòng. Theo đuổi sức mạnh, là điều kiếp trước y chấp nhất, mà kiếp này ——
Y nhẹ nhàng mở mắt, nhìn thoáng qua Từ Tử Nham vẫn đang nghiên túc tu luyện, lại chậm rãi nhắm lại.
Có lẽ...... sự chấp nhất đối với ca ca muốn đủ để sánh với sự khát khao sức mạnh của y.
Huynh đệ hai người tu luyện chuyên chú dị thường, cơ hồ quên bẵng thời gian. Sau khi trải qua bảy ngày linh khí tẩy rửa, Từ Tử Dung so với Từ Tử Nham từng bước bắt đầu lên Trúc cơ trước.
Thông qua Nội thị, Từ Tử Dung rõ ràng thấy được linh khí trong đan điền bản thân đã muốn đạt tới đỉnh điểm, y bắt đầu không ngừng đè nén, dồn ép những linh khí thuần khiết này xuống, không ngừng đánh sâu vào đan điền, từng đợt sóng linh khí phát động công kích, không chút ngừng nghỉ. Vách tường đan điền sau ba ngày kiên trì giữ vững, ầm ầm vỡ vụn, đường kính lại mở rộng hơn gấp bội.
Dung tích đan điền mở rộng, Từ Tử Dung liền lập tức bắt đầu vận công, lần thứ hai hấp thu linh khí.
Liền thấy xung quanh hình thành một vòng xoáy linh khí điên cuồng, toàn thể linh khí tầng một Kỳ lân tháp bắt đầu sản sinh dao động kịch liệt.
Tầng tầng lớp lớp linh khí thậm chí đã muốn xuất hiện trạng thái tơ giăng như sương, gắt gao cuốn lấy Từ Tử Dung, hình thành một kén linh khí cực đại.
Động tĩnh lớn như vậy củaTừ Tử Dung hiển nhiên tức khắc làm kinh động ba người còn lại. Ngoại trừ Từ Tử Nham vẫn còn đang nỗ lực tranh đấu cùng tạp chất trong cơ thể mình, ba người khác đều nhịn không được tỉnh lại từ trong trạng thái thiền tịnh, trợn mắt há hốc mồm nhìn kén linh khí cực đại kia.
Một thiếu nữ thanh tú trong đó kinh ngạc nói: "Đây là..... Trúc cơ? Lẽ nào là đệ tử mới nhập môn tiến Trúc cơ tại nơi đây?"
"Hẳn là đúng rồi." Một vị tu sĩ vạm vỡ bên cạnh gật gật đầu: "Vẫn luôn nghe nói đám đệ tử này rất phi phàm, hiện tại xem ra thật đúng là như thế a. Vừa nhập môn đã có lượt vào Kỳ thân tháp, có lẽ là ba thứ hạng đầu của sát hạch nội môn."
"Là hạng nhất cùng hạng nhì." Người trẻ tuổi còn lại thần sắc phức tạp nhìn kén linh khí: "Hiện tại thăng Trúc cơ hẳn là hạng nhì, bên cạnh chính là hạng nhất."
"Hử? Ngươi gặp qua bọn họ rồi à?" Thiếu nữ thanh tú tò mò hỏi.
Người trẻ tuổi cười khổ mà nói: "Lúc ấy ta vừa vặn tiếp nhận nhiệm vụ của Dã Quỷ sư thúc, chính là đi tập kích đám đệ tử này. Kết quả lần đầu tiên công kích, Kỳ Liên bên cạnh ta liền xúi quẩy, kẻ ra tay lại còn là cái đứa chưa lên Trúc cơ kia."
"Hắn chính là tân đệ tử làm cho Kỳ Liên phải ở lỳ trong Luyện công đường hết nửa năm nọ đến nửa năm kia đó sao?" Thiếu nữ thanh tú che miệng cả kinh nói.
"Đúng, chính là hắn." Người trẻ tuổi hất hất cằm về phía Từ Tử Nham."Các ngươi khẳng định không thể tưởng được, người hiện tại đang lên Trúc cơ là đệ đệ hắn. . . . . ." Nói xong, vẻ mặt của hắn trở nên thập phần rối rắm.
"Đệ đệ? Bao tuổi?" Thiếu nữ thanh tú tựa như bé con hiếu kỳ, thứ gì cũng muốn biết.
"Mười một tuổi, tam linh căn."
"Không có khả năng!" Thiếu nữ cả kinh nói: "Ta nhớ rõ hạng nhất kia là lôi linh căn, đệ đệ hắn nếu là tam linh căn, sao có thể lên Trúc cơ nhanh hơn cả ca ca y? Hơn nữa...... Không đúng! Ngươi nói tiểu sư đệ hiện tại Trúc cơ kia mới chỉ có mười một tuổi!!!"
"Đúng vậy." Người trẻ tuổi đầy mặt bất đắc dĩ, thật sự là thói đời cứ thích so sánh*, nghĩ đến bản thân hắn cũng tính là đệ tử Lưu Quang Tông trẻ tuổi đầy triển vọng, chưa đến hai mươi tuổi liền Trúc cơ thành công, chính là nếu so với người ta...... Khụ khụ, bỏ đi, vẫn là đừng có so sánh, chừa lại chút thể diện cho bản thân đi!
*Nguyên văn: 人比人得死 ( nhân bỉ nhân đắc tử): mang nghĩa mỗi người đều có ưu khuyết của riêng mình, không cần quá quan tâm so sánh với người khác.
"Thật sự là Trường Giang sóng sau xô sóng trước mà." Đại hán cường tráng không khỏi cảm khái nói.
"Sao hả? Lo lắng địa vị của ngươi khó giữ được à?" Thiếu nữ yêu kiều cười nói."Sợ bản thân biến thành sóng trước sao?"
Đại hán cường tráng ha ha cười, y đương nhiên không lo lắng loại sự tình này, tiểu sư đệ của mình có thể sở hữu thành tích như vậy y cao hứng còn không kịp đó, sao lại ghen tị chứ?
Ba người cười đùa vài câu đoạn lần thứ hai bắt đầu tu luyện, phàm là người có được tư cách tiến vào Kỳ lân tháp, sẽ chẳng có một ai lãng phí chỗ thời gian quý giá này.
Dưới sự nỗ lực của Từ Tử Dung, linh khí trong đan điền y rốt cục không chịu nổi đè ép, hình thành giọt dịch linh khí đầu tiên, có giọt thứ nhất, những thứ sau này sẽ không còn là vấn đề nữa.
Linh khí thuần chất vô cùng vô tận xung quanh khiến Từ Tử Dung căn bản không lo lắng Trúc cơ thất bại, về mặt bản chất, Trúc cơ đan trên thực tế chính là một nguồn linh khí siêu cấp, hiện giờ linh khí trong Kỳ lân tháp hoàn toàn có thể thay thế tác dụng của nguồn linh khí. hơn nữa Từ Tử Dung kiếp trước chính là đã qua Trúc cơ một lần, nếu còn có thể thất bại, chi bằng y lấy dây lưng treo cổ mình lên luôn cho rồi.
Lại tiêu tốn hết thời gian ba ngày, toàn bộ linh khí trong cơ thể Từ Tử Dung đã chuyển hóa thành chất lỏng. Trong quá trình chuyển hóa, dòng linh khí này lần lượt chạy dọc theo kinh mạch, càng thêm ép ra nhiều hơn tạp chất trong cơ thể y.
Từ Tử Dung lúc này thoạt nhìn thập phần dơ bẩn, trên làn da dính dầy những vết ố sắc đen đỏ. May mắn hiện tại ba người kia đã muốn nhập thiền, bằng không nhìn thấy những vết bẩn vừa nhìn đã biết bất thường của y, không chừng sẽ lại dẫn tới phiền toái gì đó.
Dùng một thuật tịnh trần đơn giản, vệt bẩn trên thân trở thành hư không. Từ Tử Dung hít sâu một hơi, thân thể có sự nhẹ nhõm chưa từng được cảm nhận.
Hai mắt y lóe lên một tia vui mừng, không nghĩ tới linh khí trong Kỳ lân tháp này lại tinh khiết như thế, đem những tạp chất tồn đọng trong cơ thể y rửa sạch đến không còn một mảnh. Có được lần Trúc cơ này làm nền tảng, sau này thời điểm y hấp thu luyện hóa huyết dịch chỉ cần dùng thêm chút thời gian tinh chế, những tạp chất trong huyết dịch tương lai đó sẽ không còn bất cứ nguy hại gì.
Ngẩng đầu nhìn hướng Từ Tử Nham, du͙© vọиɠ chiếm hữu trong mắt Từ Tử Dung lại dày đặc thêm vài phần. Y biết rõ, hết thảy đều là ca ca mang đến cho y, nếu không phải có sự tồn tại của ca ca, y nhất định sẽ lại bước trên lối mòn xưa của kiếp trước.
Ca ca, ca quả nhiên là lễ vật ông trời bồi thường cho ta.
Trong lòng Từ Tử Dung sớm đã xác định sự tồn tại của Từ Tử Nham, chính là sự bồi thường đối với bất công kiếp trước của ông trời. Chuyện phát sinh hôm nay, bất quá chỉ giúp y một lần nữa xác nhận quyền sở hữu đối với Từ Tử Nham.
Ca ca là thuộc về y, là ông trời ban cho y, y sẽ bảo vệ tốt ca ca, không cho bất luận kẻ nào cướp mất hắn.
So với thanh thế to lớn khi Từ Tử Dung lên Trúc cơ, khí thế của Từ Tử Nham cũng đồng dạng không thua kém là bao.
Chiếc kén lớn hình thành từ linh khí từng tầng bao quanh anh, giả như nếu có so sánh, thì kén linh khí của anh có lẽ còn lớn hơn một bậc so với Từ Tử Dung.
Không ngoài ý muốn, động tĩnh của Từ Tử Nham lại một lần nữa làm bừng tỉnh ba người đang tu luyện bên kia.
Chứng kiến kén linh khí lúc này, ba người đã liền lặng lời.
----------------------
CHƯƠNG 60