Chương 59
Sau khi trãi qua một phen hỗn chiến, Phương Tư Dao phát hiện bản thân nhanh đuối sức hơn bình thường, nhưng mà bình thường thời gian này sức khỏe của cô ấy chắc sẽ không như vậy. Hiểu Đình thấy Phương Tư Dao toàn thân đầy vết thương và lắm bùn, không nhịn được có chút đau lòng, vội vã nói với Giai Giai ở một bên “Giai Giai, cô bỏ thuốc rốt cuộc có hiệu quả không?” chỉ thấy Giai Giai hít một hơi cũng thương tâm nói “hôm nay tôi đã cố gắng hết sức rồi, nhưng Phương Tư Dao chỉ uống được mấy ngụm, tôi cũng hết cách”Vân Thanh thấy Phương Tư Dao ở chính giữa cơ thể trước sau dao động, đi qua nói với bác sĩ mấy câu, cầm mấy thứ thì cùng Hiểu Đình đi đến bên cạnh Phương Tư Dao ý thức có chút hỗn loạn. Phương Tư Dao thấy được Giang Hiểu Đình và Thư Vân Thanh đi về phía mình, vốn dĩ muốn đẩy họ ra, lại vô tình ngã vào trong lòng của Hiểu Đình, xông vào mũi là mùi nước hoa lài để ý thức của Phương Tư Dao càng thêm mơ màng
Phương Tư Dao yếu ớt chống cự “Hiểu Đình……các người……đừng qua đây…….thả tôi ra…….tôi không muốn…..tôi hận các người…….” Hiểu Đình rơi nước mắt nhìn người ở trong lòng mình sụp đổ, quở trách bản thân sâu sắc, cô ấy ôm chặt Tư Dao rồi nhẹ nhàng an ủi “Tư Dao……chị đừng lo lắng. Để em ở bên cạnh chị được không?” tiếp đó Thư Vân Than nhìn Hiểu Đình, lấy ra thuốc trấn an, Hiểu Đình không nhẫn tâm gật gật đầu
Tiếp đó, trong lúc Phương Tư Dao chống cự cuối cùng, cảm giác đau đớn của cánh tay để cô ấy vô sức cắn lấy vai của Hiểu Đình, lực đạo yếu ớt đến chỉ để da của Hiểu Đình có chút ửng đỏ, rồi cô ấy mất đi ý thức, ngủ say xưa. Hiểu Đình ôm chặt Phương Tư Dao, sụp đổ khóc lớn, cô ấy nhìn thấy người mình yêu nhất trở thành như vậy, con tim giống như bị ngàn đao vạn mảnh
Trãi qua một phen hỗn loạn, họ cuối cùng đem Phương Tư Dao đỡ lên trên xe, tiếp đó Thư Vân Thanh dùng anh văn lưu loát mở miệng dò hỏi Dr.Walker cùng ngồi trên xe tiếp theo phải làm sao xử lý, còn Dr.Walker lại dùng trung văn hơi lưu loát nói “không sao đâu, danh từ riêng liên quan về một chút y học, tôi muốn dùng trung văn nhanh chóng lý giải bệnh tình nói cho Giang Hiểu Đình cũng có sự giúp đỡ”
Dr.Walker nói rõ tinh thần thất thường của Phương Tư Dao có thể là vì ảnh hưởng của việc mất trí nhớ phân ly, vì vậy có thể tùy lúc có triệu chứng điên cuồng, mất mát, dễ xúc động, u uất v.v.v……còn Phương Tư Dao đối mặt là sự đau khổ của mất trí nhớ phân ly, không những phải đối mặt với đoạn kí ức đau khổ trong quá khứ, thì cần phải cố gắng nhìn thẳng vào vấn đề tâm lý. Nhưng Phương Tư Dao không có làm tốt bước này, sau đó sự đau khổ lại pha lẫn vào sự trốn tránh dẫn đến triệu chứng mất trí nhớ phân ly, lúc trước sau vụ nổ ở Châu Phi vết thương trong lòng còn chưa điều trị ổn thỏa cuối cùng dẫn tới xuất hiện nhân cách bất thường của Phương Tư Dao
Giang Hiểu Đình nhìn người ở trong lòng hôn mê, nghe thấy danh từ y học phức tạp, vẫn cứ là rơi nước mắt. Thư Vân Thanh ở một bên an ủi “Hiểu Đình, em cần phải kiên cường…….vì Tư Dao tiếp theo phải tiếp nhận sự đau khổ, em phải giúp em nó phân lo” Hiểu Đình không nỡ gật gật đầu, nhẹ giọng mở miệng “chị Vân Thanh, chúng ta thật sự phải đem Tư Dao cưỡng chế điều trị sao?”
Thư Vân Thanh nhìn Dr.Walker lại nhìn Quách Giai Giai “vừa rồi Tư Dao đối với Quách Giai Giai, và tất cả chuyện Tư Nặc làm em cũng thấy được rồi, bây giờ nếu như không đem Tư Dao cưỡng chế điều trị, sau này không biết em ấy sẽ tổn hại bao nhiêu người, chẳng lẽ em hy vọng thấy em nó như vậy sao?” Hiểu Đình lắc lắc đầu, nhìn gương mặt vô tội đang yên bình ngủ của Phương Tư Dao, vén rồi vén sợi tóc của cô ấy, vì sức khỏe của Tư Dao, cô ấy cũng chỉ có thể nhịn đau
Bệnh viện Tề Nhân vừa được thông báo, lập tức chuẩn bị xong phòng bệnh, Trang Cường Sâm và bác sĩ chủ trị của khoa thần kinh cũng ở ngoài cửa chờ đợi, một chiếc xe màu đen chạy vào bệnh viện, mọi người chân bận tay loạn đem Phương Tư Dao vào trong phòng bệnh đã chuẩn bị xong, trên đường đi Cường Sâm và Dr.Walker thương lượng về liệu trình? còn Hiểu Đình ở một bên vừa nghe danh từ riêng đến khó hiểu vừa ngồi chờ đợi
Vân Thanh lấy ra giấy đồng ý đã chuẩn bị xong giao cho Trang Cường Sâm, sau khi thương thảo với mọi người hai bác sĩ chủ trị cũng kí tên, Phương Tư Dao cũng chuẩn bị đưa vào trong phòng bệnh tiến hành cưỡng chế điều trị, trước khi được đẩy vào, Giang Hiểu Đình không nỡ kéo lấy tay của Phương Tư Dao
“Hiểu Đình?” Trang Cường Sâm không biết làm sao nhìn theo cô ấy, Hiểu Đình nắm chặt lấy Phương Tư Dao khóc không thành tiếng nói “Tư Dao……em đợi chị…….” Gương mặt bình yên ngủ say của Phương Tư Dao không có hồi đáp. Sau đó Vân Thanh ấm áp kéo Hiểu Đình ra, Quách Giai Giai cũng đỡ lấy Hiểu Đình đứng không vững, ba người thì như vậy tận mắt nhìn Phương Tư Dao rời khỏi
Còn Phương Tư Nặc thì đứng ở khúc quanh đằng xa, âm thầm rơi xuống nước mắt nam nhi, không phải vì Vân Thanh, là vì em gái mình
Ps: lần đầu edit, văn phong và vốn từ ích ỏi nên câu văn còn lọng cọng. Mọi người thông cảm. -_- ♥♡♥♡