Chương 39
Sau khi trãi qua một trận náo nhiệt, Phương Tư Dao biết Chung Vĩ Triết là do Phương Tư Nặc đặc biệt nhờ đến đưa mình về nhà, sau khi trãi qua chuyện lần này, Phương Sĩ Dục thấy được sự cẩn thận tỉ mỉ của Giang Hiểu Đình, tuy không có nói gì nhiều nhưng đã là mắt nhắm mắt mở để Giang Hiểu Đình ở lại bên cạnh Phương Tư Dao chăm sóc cho cô ấyCòn hôm nay trước khi xuất viện, Phương Sĩ Dục đã bàn xong với Phương Tư Dao, sau khi xuất viện cần phải dọn về Phương gia ở, không thể ở ngoài để tránh xảy ra nguy hiểm. Phương Tư Dao vốn muốn sau khi xuất viện cùng Giang Hiểu Đình trở về nhà của mình, nhưng Hiểu Đình chu đáo để ý đến tâm trạng của Phương Sĩ Dục và hoàn cảnh trước mắt hai người vẫn không được chấp nhận, chung qui lại vẫn là thuyết phục Phương Tư Dao trở về Phương gia sống
Sau khi làm thủ tục xuất viện, sau đó lên xe, trên đường đi Phương Tư Dao không nói lời nào, chỉ là chống má nhìn ra bên ngoài phong cảnh đang lướt qua, tâm trạng bây giờ có thể nói là ngàn đầu vạn mối
"Phải rồi. Xém chút quên mình phải dọn về Phương gia rồi đó….." Phương Tư Dao quyến luyến nhìn trên cửa sổ xe hình bóng ngược của Hiểu Đình có một sự chua xót không nói nên lời. Không biết lần này sau khi dọn về, thời gian gặp mặt của hai người họ sẽ ít đi bao nhiêu, càng không biết ba mình sẽ có lựa chọn lùi bước thành toàn cho họ không? Giang Hiểu Đình nhìn thấy biểu tình ngẩng người của Phương Tư Dao, bản thân khó tránh có chút lo lắng
Không biết suy nghĩ bao lâu, căn nhà của Phương gia từ từ hiện ra trước mắt hai người, sự hỗn loạn trong lòng hai người cũng càng ngày gia tăng…..Phương Tư Dao sau lúc thất thần nhìn Giang Hiểu Đình bên cạnh, không ngờ thấy được một đôi mắt có chút rối loạn, bất giác thương tâm nắm chặt tay của cô ấy “tin em đi, em sẽ không buông tay chị” nhìn người bên cạnh tình cảm vừa kiên cường lại có chút không xác định, sau đó mỉm cười rồi gật đầu
“Tư Dao, Hiểu Đình, xin lỗi…..tôi vẫn là có chút chuyện phải đi giải quyết, cho nên thì không theo hai người vào rồi ! vậy hai người phải cố gắng bảo trọng” sau khi hai người họ mỉm cười với Chung Vĩ Triết thì lấy hành lý xuống xe
Hai người mỗi người dẫn một đứa con đi đến trước cửa, tay của Phương chầm chậm để lên chuông cửa, Giang Hiểu Đình im lặng rất lâu rồi lại ở sau lưng cô ấy nói” yên tâm đi Tư Dao, nhiều khó khăn như vậy chúng ta cũng đi qua rồi, đi thôi!” Phương Tư Dao chuyển mắt qua cười sau đó thì truyền ra tiếng chuông điện inh ỏi, tiếng cửa mở khóa truyền vào trong tai hai người, nghe ra hết sức khẩn trương
Không ngờ người ra đón lại là người trên mặt tràn đầy nụ cười “đợi mọi người rất lâu rồi! chị Tư Dao, chị Hiểu Đình! ah…..đây chắc sẽ không phải là con của chị Hiểu Đình chứ? a ~ rất đáng yêu đó! mau vào đi~ dì lấy nước ép trái cây cho các con uống!” Hiểu Đình vốn dĩ muốn từ chối ý tốt này, không ngờ được hai đứa con mất khống chế vừa nghe có nước ép trái cây có thể uống, không để tâm đến lễ nghi thì vui vẻ xông vào trong, bỏ lại Phương Tư Dao và Giang Hiểu Đình ở phía sau chỉ đành nhanh chóng bước vào
“Con trở về rồi!” vừa mở cửa ra mùi hương quen thuộc xông vào trong mũi, mắt nhìn mỗi một nơi đều là quen thuộc như vậy, bố trí hầu như đều giống y chang lúc trước khi cô ấy rời nhà. Không biết tại sao, bước vào căn nhà này lần nữa, cô ấy có thứ cảm giác cay mũi, bổng nhiên lòng bàn tay truyền đến hơi ấm, quay đầu lại thấy được mẹ mình
“Hoan nghênh trở về, con gái”
Tư Dao nghĩ cũng không nghĩ thì ôm chặt lấy Hoàng Hoa Mãn, Hoàng Hoa Mãn cũng vui ôm lấy Phương Tư Dao, Hiểu Đình một bên cũng vui mừng nhìn Tư Dao trở về căn nhà vốn dĩ quen thuộc mà nở nụ cười dịu dàng nhìn hai người. Chỉ thấy Hoàng Hoa Mãn thư thả nói với hai người “được rồi~được rồi~ đến bên đây ngồi đi! trở về nhà thì cố gắng nghỉ ngơi đi”
Tư Dao và Hiểu Đình cũng vui vẻ đáp ứng, hai người đi đến ghế sofa thì thấy được hai đứa con một tay cầm nước ép trái cây một tay cầm bánh kem mà ăn, trên mặt tràn đầy dấu tích của kem, không nhịn được cười ra.Hoàng Hoa Mãn thấy được hai đứa con đáng yêu như vậy, cũng, không kiềm lòng được mà đi qua thiết lập tình cảm với hai đứa nhỏ
“Hai bạn nhỏ đáng yêu, bánh kem ăn ngon không?” Phương Hiểu Nghiêu và Giang Tư Đình hai đứa nhanh nhẹn xoay chuyển ánh mắt, nhìn nhìn Phương Tư Tình bên cạnh lại nhìn hai người má ngồi ở một bên sau đó lớn tiếng nói với Hoàng Hoa Mãn.
“Vô cùng ngon! Tư Đình chị nói đúng không~”
“Đúng đó~ chị cũng cảm thấy vô cùng ngon đó!”
Tư Dao và Hiểu Đình hai người tâm trạng vốn dĩ khẩn trương đều bị hai đứa nhóc này đánh cho tan rồi, trong lúc không khí vui vẻ hả hê thì Phương Tư Dao bổng nhiên mở miệng hỏi “má, ba đâu?” Hoàng Hoa Mãn uống một khớp nước ép trái cây rồi trả lời “ba con hôm nay nhận được một cuộc điện thoại, dường như là muốn giúp con trao đổi một số chuyện về phục hồi chức năng, cho nên sáng sớm thì vội vội vã vã ra ngoài rồi, chỉ còn lại ba người chúng ta giữ nhà thôi ~”
Phương Tư Tình ở trên ghế sofa ăn bánh kem cũng liên tục gật đầu, lúc này trong căn phòng trên lầu truyền đến tiếng nói hùng hậu “con nói nè má~em trở về rồi sao không kêu con xuống chứ?”
Nhưng mà lần này Phương Tư Nặc không phải đi một mình, bên cạnh còn đi đến một giai nhân có vóc dáng mảnh mai xinh đẹp. Trong lúc Phương Tư Dao và Giang Hiểu Đình không hiểu chuyện gì, thì Phương Tư Tình khóe miệng đầy kem nói làm cho Phương Tư Dao ở hiện trường nhìn thấy rất kinh ngạc mà sợ ngẩn cả người, càng không biết người này rốt cuộc sẽ mang đến phong ba gì?
“Anh hai, chị dâu mọi người đến ăn bánh kem đi !”
Chỉ thấy người con gái đó nở nụ cười ấm áp và nhẹ nhàng khoác tay Phương Tư Nặc từ từ bước xuống lầu
Còn ánh mắt của người con gái này lại là nhạy cảm nhìn về Giang Hiểu Đình và Phương Tư Dao, nhìn vào cõi lòng sâu xa của hai người…..