Chương 10: Sợi dây lý trí của Phương Tư Dao hoàn toàn bị đứt rồi
Chương 10: Sợi dây lý trí của Phương Tư Dao hoàn toàn bị đứt rồiSau khi tỉnh lại, cô ấy chỉ cảm thấy cái đầu đau đến sắp muốn nổ tung rồi
Sau khi bỏ công ra suy nghĩ một hồi lâu cô ấy mới nhớ lại hôm qua mình và Thẫm Mạn Quyên đi quán bar uống rượu, cô ấy biết bản thân không phải không cẩn thận uống quá nhiều rượu mà là từ khi bắt đầu thì dự định để bản thân say chết
Khó khăn nhấc cơ thể mình đứng lại, nhìn hoàn cảnh xung quanh chút xíu, sau khi cô ấy xác nhận đang ở nhà mình thì yên tâm lại, tuy cô ấy không biết sau khi uống say bản thân có chè chén ồn ào không, nhưng chí ít cô ấy không bị đàn ông không có ý tốt đưa về nhà,nếu không cô ấy không biết phải làm sao giao phó với Giang Hiểu Đình (thì bị phạt quỳ gối thôi mà)
....Giang Hiểu Đình.......
Hình như nhớ được cái gì, Phương Tư Dao bổng nhiên nhìn xung quanh, muốn lùng bắt được bóng dáng của Giang Hiểu Đình, nhưng kết quả lại là uổng công, Giang Hiểu Đình không ở đây. Cũng đúng cô ấy sao có thể xuất hiện ở đây chứ, chỉ là Phương Tư Dao thật sự cảm thấy tối qua mình có nghe thấy tiếng của cô ấy, nghe thấy cô ấy kêu tên của mình.....
Bổng nhiên cửa phòng mở ra, Phương Tư Dao mở to mắt nhìn ra phía cửa, thời khắc này cô ấy hầu như ngưng thở
Hiểu Đình, là em sao?
Nhưng mà người đi vào không phải cô ấy định sẵn, là Kim Bội Phương. cô ấy bưng một chén cháo chậm chạp đi về phía Phương Tư Dao, thấy được sự thất vọng của cô ấy, Kim Bội Phương có chút hối hận vừa rồi không có lên tiếng trước
"Biểu tỷ, chị tỉnh rồi, ăn một chút đi" Kim Bội Phương đem chén cháo để trên bàn bên cạnh Phương Tư Dao, vốn dĩ dự định giúp Phương Tư Dao rót ly nước để cô ấy tỉnh rượu, kết quả cô ấy thì nắm lấy tay của mình một cái
"Bội Bội, tối qua chị uống đến say như vậy là ai đưa chị về vậy? có phải là Hiểu Đình không? Hiểu Đình em ấy, hôm qua em ấy có phải từng ở đây không? " nắm chặt hai tay của Kim Bội Phương, Phương Tư Dao có chút kích động, tuy tay của Kim Bội Phương bị Phương Tư Dao nắm đến đau, nhưng cô ấy cả lông mày cũng không nhăn một chút, chỉ là dùng tiếng nói êm dịu để trấn an Phương Tư Dao
"Hôm qua chị không phải cùng Thẫm Mạn Quyên đi uống rượu sao, đương nhiên là Thẫm Mạn Quyên đưa chị về nhà, Giang Hiểu Đình vốn dĩ không biết tối qua chị đi uống rượu mà, sao có thể đưa chị trở về được"
Nghe chuyện, Phương Tư Dao thất vọng buông tay xuống. Kim Bội Phương cũng do dự rất lâu có cần nói chuyện của Giang Hiểu Đình từng qua đây không, nhưng mà cuối cùng vẫn là quyết định tôn trọng suy nghĩ của Giang Hiểu Đình, đem chuyện này giấu lại, nói thế nào nữa thì đây là chuyện của hai người họ, cô ấy không có tư cách nhúng tay vào
"Được rồi mà, biểu tỷ, ăn bữa sáng đi, sau khi ăn bữa sáng xong còn mệt thì ngủ một chút nữa đi, dù sao hôm nay chị cũng nghỉ phép đi, chị thì yên tâm ở trong nhà cố gắng nghĩ ngơi đi, chuyện của bệnh viện giao cho em thì được rồi"
Tuy Phương Tư Dao không muốn ăn cái gì nhưng mà cô ấy không muốn từ chối ý tốt của Kim Bội Phương, thế là gật đầu nghe lời " Bội Bội, thì ra em đã học nấu cháo rồi à, có phải lúc trước bác thông gia dạy em nấu cháo không?"nói xong, Phương Tư Dao vui vẻ cầm lấy chén cháo Kim Bội Phương đưa qua, dự định múc một muỗng ăn thì mới phát hiện cháo vốn dĩ bị nấu đến khét rồi
.......a đầu này vốn dĩ không có học
"Không có đâu, lúc trước khi má nấu cháo em cũng không có bên cạnh xem, cái này là bản thân em nghiên cứu ra đó" Kim Bội Phương vẫn không có phát hiện biểu tình ngơ ngẩn của Phương Tư Dao, có chút kiêu ngạo mà nói "đúng rồi, biểu tỷ, áo khoác của chị em giúp chị lấy đi giặc, mùi rượu trên áo rất nặng rất nặng"
"Uh, được nhưng mà Bội Bội, em biết dùng máy giặc đồ sao?"
"Không vấn đề chứ, chuyện nhỏ này thì giao cho em đi" Kim Bội Phương cầm lấy áo khoác của Phương Tư Dao lên, lộ ra nụ cười tự tin, cô ấy hình như vì có thể giúp đỡ được Phương Tư Dao mà cảm thấy rất vui, Phương Tư Dao vốn dĩ muốn nhắc nhở cô ấy phải kiểm tra trong túi áo khoác có đồ gì không, nhưng còn chưa kịp nói thì Kim Bội Phương đi ra ngoài rồi
Bỏ đi, dù sao trong túi áo khoác chắc không có đồ gì quan trọng. Phương Tư Dao mỉm cười nhìn Kim Bội Phương đi ra ngoài, sau đó cuối đầu nhìn cháo trong tay mình
Bị khét một chút xíu, ăn rồi chắc không sao đâu?
Lại lần nữa lộ ra nụ cười an ủi,Phương Tư Dao đem cháo đưa vào trong miệng
Tuy được nghỉ phép, một mình ở nhà trái lại sẽ để cô ấy suy nghĩ càng nhiều chuyện không nên suy nghĩ, vì thế Phương Tư Dao đi ra ngoài sau khi Kim Bội Phương ra ngoài chưa được nữa tiếng, tuy nghỉ phép nhưng bệnh viện sẽ có chuyện cần mình giúp đỡ, suy nghĩ như vậy Tư Dao lái xe đến trước bệnh viện
Cô ấy vạn lần cũng không ngờ được mình ở trước cửa bệnh viện gặp được người này
"......Chung Vĩ Triết....... "
Nắm chặt hai tay, Phương Tư Dao gián mắt vào người đàn ông phía trước đang từ từ đến gần mình, con người này không lâu lúc trước phá hủy hôn lễ tốt đẹp của mình và Hiểu Đình, hại hai người họ bây giờ làm thành như vậy
Tay trái giả của Chung Vĩ Triết để ở trong túi, tay còn lại đẩy mắt kính lộ ra nụ cười không có ý tốt gì "aiyo, đây không phải bà xã thân yêu của tôi sao? nếu đã ở đây gặp được cô, chúng ta vẫn thật sự là có duyên đó" Chung Vĩ Triết dùng giọng điệu phô trương để Phương Tư Dao cảm thấy chói tai, cô ấy nhin chăm chú đề phòng Chung Vĩ Triết, suy nghĩ xem hắn lại muốn giở trò gì
"Đây là bệnh viện Tề Nhân, chỗ làm việc của tôi, ở đây gặp được tôi rất ngoại ý sao?" Phương Tư Dao tận lực để tiếng của mình không có bất cứ tình cảm gì, cô ấy không muốn để người đàn ông này nhìn ra bất cứ sơ hở nào
"A, đúng đó, vậy mà tôi bất tri bất giác thì đi đến đây, có lẽ là bị bà xã trước thân yêu của tôi thu hút đó" Chung Vĩ Triết đưa tay ra như muốn sờ mặt của Phương Tư Dao, lại bị cô ấy dùng biểu tình đáng ghét né tránh
"Tôi không có thời gian ở đây nhiều chuyện với anh, không có chuyện gì thì mau đi đi" Phương Tư Dao không muốn tiếp tục tốn thời gian với Chung Vĩ Triết, khi xoay người đi vào bệnh viện, tay lại bị Chung Vĩ Triết nắm lai, Phương Tư Dao ý thức được nên vung tay ra
"Đừng đυ.ng tôi !"
"Đừng như vậy mà, tôi đương nhiên là đến quan tâm bà xã thân yêu trước của tôi mà, nghe nói cô và Giang Hiểu Đình chia tay rồi?, bây giờ cô rất buồn phải không? tôi thì nói mà, hai người phụ nữ sao có thể yêu nhau chứ, hai người nhất định là bị tôi tổn hại quá nặng, mới xem đồng tình nhau hiểu lầm là tình yêu"
Nghe thấy Chung Vĩ Triết tự cho mình là ngay thẳng mà nói, Phương Tư Dao bị hiểu sai tuy tức giận lại chẳng muốn giải thích nhiều với người đàn ông này, ngạo khí dâng lên đến miệng: "chuyện của tôi và Hiểu Đình không liên quan đến anh? nếu như anh chỉ muốn đến kɧıêυ ҡɧí©ɧ ly gián thì đừng lãng phí nước bọt nữa"
"Cái gì kɧıêυ ҡɧí©ɧ ly gián, Chung Vĩ Triết tôi mà làm chuyện này sao? tôi chỉ là đơn thuần đến an ủi bà xã thân yêu trước của tôi mà thôi, nhưng mà cô cũng không cần quá buồn đâu, tôi biết sau khi cô và Giang Hiểu Đình chia tay nhất định sẽ lo lắng cô ta không có người chăm sóc, cho nên tôi đặc biệt đến nói cho cô biết một tin tốt, Giang Hiểu Đình bây giờ cùng Tôn tổng giám đốc của tập đoàn Hải Đốn đang bồi đắp tình cảm, tình cảm của hai người rất tốt đó, đến đâu cũng có đôi có cặp, đối với con của Hiểu Đình cũng chăm sóc rất tốt, người không biết còn cho rằng anh ta là ba ruột của con của Hiểu Đình"
Nói xong, ngạo khí không còn xót lại bao nhiêu Phương Tư Dao gắng gượng đem ra ở trước mặt Chung Vĩ Triết, cô ấy giống như khó lòng mà tin được, lại giống như bị lời nói của Chung Vĩ Triết đâm bị thương, nhìn thấy biểu tình của Phương Tư Dao biến hóa, Chung Vĩ Triết lộ ra nụ cười đắc ý
"Thế nào? Giang Hiểu Đình vừa mới chia tay với cô không lâu thì đi tìm người đàn ông khác, cô bị thương rồi sao?, sớm đã nói với cô Giang Hiểu Đình yêu là đàn ông, ở với cô chỉ là đóng kịch thôi cô không tin.Bây giờ sự thật chứng minh rồi, cô ấy yêu vẫn là đàn ông, lần này cô nên nhận rõ sự thật đi?"
"Tôi đã nói rồi, chuyện của tôi và Hiểu Đình không có liên quan gì......với anh" nói xong Phương Tư Dao quay người đi vào trong bệnh viện, Chung Vĩ Triết vẫn đứng đó mà cau mày, hắn không rõ tại sao thấy được Phương Tư Dao rưng rưng nước mắt, hắn vui không nổi
Không thể, không thể nghi ngờ Hiểu Đình, đó chỉ là lời nói một bên của Chung Vĩ Triết, mình không thể như vậy thì nghi ngờ Hiểu Đình......
Bước đi nhanh chóng trên hành lang của bệnh viện, Phương Tư Dao tâm sự trùng trùng không chú ý đến trước mặt có người đi qua, bất ngờ đυ.ng trúng, rất may đối phương đứng rất vững mới không bị cô ấy đυ.ng té ngã
"Ah, thật ngại quá......."
"......Học tỷ?"
Đây là tiếng của Thẫm Mạn Quyên, sau khi lý giải được điểm này Phương Tư Dao lập tức ngẩng đầu nhìn cô ấy "Mạn Quyên? em có làm sao không, xin lỗi, đều trách chị không nhìn đường tốt"
"Không sao đâu, học tỷ" Phương Tư Dao nhỏ như vậy, cô ấy có thể bị đυ.ng trúng chỗ nào. Nhìn Phương Tư Dao lo lắng cho mình như vậy, Thẫm Mạn Quyên nhịn không được lộ ra nụ cười, cô ấy đã quyết định chôn vùi tình cảm không nên có của mình, nhưng mà khi thấy được Phương Tư Dao, nhịp tim vẫn là không thể tự chủ cứ đập liên hồi
Bỏ đi, yêu đến không tự trọng vậy cô ấy thì không cần tự trọng nữa, chỉ cần có thể âm thầm bảo vệ người này, cô ấy cũng không oán trách
Vốn dĩ muốn quan tâm Phương Tư Dao sau khi uống say con người có khỏe hay không, lại vô tình phát hiện nước mắt trong khoe mắt của Phương Tư Dao. "học tỷ, sao vậy, chị đang khóc sao"
Nghe chuyện, Phương Tư Dao ngạc nhiên lao lao lên khoe mắt đang ướt đẫm sau đó dùng sức lay lay cái đầu "không phải đâu chị không sao......đúng rồi Mạn Quyên, em có biết Hiểu Đình hôm nay ở đâu không?"
Lại là Hiểu Đình sao? nghe chuyện, lòng của Thẫm Mạn Quyên trĩu xuống, nhưng mà cô ấy vẫn là ung dung trả lời: "Duy Chân đã nói qua với em hôm nay Hiểu Đình đi với em ấy chọn áo cưới, cho nên bây giờ Hiểu Đình chắc đang ở với Duy Chân bên đó"
"Như vậy à, chị biết rồi, cám ơn em" vỗ vỗ lấy vai của Thẫm Mạn Quyên, sau khi Phương Tư Dao lấy điện thoại ra rồi quay người nhanh chóng bỏ đi, Thẫm Mạn Quyên vẫn đứng tại chỗ cũng chỉ có thể nhìn bóng dáng của cô ấy mà cười khổ
Hiểu Đình từng nói với cô ấy, chỉ cần trong lòng cô ấy có bất cứ nghi ngờ gì, thì phải lập tức đi chứng thực, đừng giữ ở trong lòng, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ bị bệnh. Cô ấy tin Hiểu Đình cho nên cô ấy mới muốn gọi điện thoại qua đó xác nhận
Điện thoại reo không lâu thì Từ Duy Chân bắt máy, nhẹ nhàng nói một tiếng: "chị Tư Dao?"
Tuy Phương Tư Dao sốt ruột nhưng không vòng vo tam quốc mà đi thẳng vào vấn đề chính "Duy Chân, Hiểu Đình đang ở với em bên đó sao?"
"Hiểu Đình sao? chị ấy vừa mới thực sự ở đây với em" nghe chuyện, Phương Tư Dao thở phào nhẹ nhõm, cô ấy tự cười bản thân sao mình lại tin lời nói của tên cặn bã Chung Vĩ Triết đó, lại không ngờ lời nói của Từ Duy Chân còn chưa nói xong. "nhưng mà bây giờ chị ấy chắc đang ở cùng với Tôn tổng của tập đoàn Hải Đốn"
Nghe chuyện, sợi dây lý trí của Phương Tư Dao hoàn toàn bị đứt rồi