Chương 22: Tôi gả em lấy không ?
Cậu thật không biết được anh bế đi đâu , chỉ biết đi đâu đó quanh co lắm...cuối cùng anh cũng dừng lại . Ở đây cậu ngửi được hương thơm của rất nhiều loại hoa . Anh bỏ cậu xuống , tháo bịt mắt ra , đập vào mắt cậu là 1 vườn bách hoa , các loài hoa đoá làm thành5 chữ
TÔI GÃ EM LẤY KHÔNG
Cậu bị chữ làm cho bệnh mất ngôn ngữ xuất hiện
" Nè ! Anh không lấy em nữa mà anh gả cho em...em chịu không ?"
".... "
Nuốt nước bọt ực ực mà không thể nói được gì.....
" Châu châu , em lấy anh đi "
Anh cầm chiếc nhẫn mà mình nhẫn tâm tháo xuống từ tay cậu hôm trước khi cậu bị tay nạn .
" Cảnh du...chiếc nhẫn cưới này là sinh mệnh của em , anh đừng tháo nó ra được không ? "
" Cậu đeo tôi rất chướng mắt...tôi sợ sau này cậu sẽ đi nói lung tung Hoàng Cảnh Du tôi còn luyến tiếc cậu... "
" Du...đừng nói zị mà Du...."
Cậu khóc lóc nhìn anh khó khăn tháo chiếc nhẫn ra khỏi tay mình Cậu co ngón tay lại không cho anh lấy , nhưng anh vẫn dùng sức kéo ra..kéo đến tay cậu đỏ hết đến cuối cùng cậu đau lòng quá nước mắt rơi xối xả cuối cùng không gượng nữa , buông lỏng ra cho anh lấy......
Đúng đó là sinh mệnh của cậu khi bị tháo xuống qua hôm sau anh tưởng rằng đã mất cậu mãi mãi
" Du......"
Cậu thật có nên hay không ? Có nên tin vào tình yêu này nữa hay không ? Cậu rối lắm...rối bời luôn
" Châu châu ! Cho anh 1 cơ hội đi...chúng ta bắt đầu lại , làm lại nếu em không muốn ở đây vì mấy chuyện cũ thì chúng ta có thể ra nước ngoài , chúng ta sẽ lập nghiệp ở Mỹ hoặc Anh , Pháp tùy em....châu châu...xin em yêu anh lại lần nữa...cho anh thêm cơ hội , cho anh được ở bên em lần nữa đi...châu châu "
Nghe anh nói 1 cách dài ngoằn cậu càng rối .
" Du....tôi...tôi....tôi có nên tin vào... "
Cậu thật sự không thể nói được gì nữa.....
" Châu châu nên tin...tin anh..."
" Tin anh... "
Cậu ngây ngô lập lại hai chữ đó , cậu nên tin anh sao ? Nên tin sao người mà cậu nghĩ sẽ trải qua cùng câụ biết bao sống gió che chở cả đời này lại bỏ mặc cậu đối diện với lúc sống còn.......
" Tin anh đi... "
Anh đổi tư thế từ quỳ cầu hôn thành quỳ hẳn dưới chân cậu
" Du... "
Cậu hết hồn.....
" Anh đừng làm vậy "
" Nếu em không lấy anh , không tha thứ cho anh...anh không đứng lên... "
"Anh đừng làm khó tôi mà...tôi..."
" Anh không làm khó em...là tự em nghĩ thôi... "
" Anh... "
Cậu quay mặt qua chỗ khác tránh né anh , cậu thấy có gì khác thường nên nhìn phớt lơ thôi , nhưng...có gì không ổn cậu nhìn kỹ lại hướng mình mới quay sang ...Là.......
Cổng cưới.....được chuẩn bị khi nào vậy ? Ảnh cưới được đem tới lúc nào ? Không phải anh đã đập trước mặt mình lúc mình về nhà anh lấy đồ sao ? Ba mẹ mình và của anh đứng đó khi nào ? Còn có mấy người bạn thân đang cầm giỏ hoa nữa.....gì..gì....
Do cậu quá tập trung cuộc đối thoại với anh nên không chú ý xung quanh
Anh thấy cậu bị xao lãng nhanh chống cầm lấy tay cậu đeo nhẫn vào nhanh chống...cậu quay lại đã xong rồi...
" Anh... "
" Đi thôi... "
Anh ôm cậu lên đi lại chỗ mọi người...
" Buông xuống...buông xuống...anh...buông tôi xuống mọi người nhìn kìa.... "
Cậu ngại đỏ mặt lên...anh cười nói
" Không sao đâu "
Do áo khoác rất ngắn , bế lên làm câụ rất sợ.....
Anh lại lần nữa bế cậu đi vào lễ đường...vừa qua cổng cưới hồi ức đám cưới lần đầu lại ùa về...
" Chắc bị trật chân rồi... "
"Em đi không được thì tôi bế thôi"
Hai bên mọi người thi nhau tung hoa...
Anh đưa cậu vào giữa lễ đường...
Đứng trước mặt mục sư chờ anh ông ta đọc lại bản hôn ước
Cậu cảm xúc đông đầy , mình đã hai lần cưới rồi sao ? Hai lần vẫn 1 chú rễ ... Cậu ôm chặt cổ anh vì sợ té trong lúc mục sư đọc bản hôn nhân . Cảnh du nói với cậu
" Đừng ngất nữa nhá ! Vợ yêu của anh "
" Cái đầu anh "
Cậu nổi nóng lên...mà có gì không đúng , không phải mình nói không lấy anh ta sao ? Tình hình gì vậy ? Hiện tượng gì vậy ? Bực rồi nha....
Anh thì sợ áo cậu ngắn quá mấy người phụ rễ kia sẽ chú ý đến cái chân không tỳ vết của cậu ... Anh sợ hơn là họ luồn mắt nhìn vào bên trong vì lúc nảy anh đâu đưa cậu qυầи ɭóŧ.....
Lại tới phần đồng ý...anh rất nhanh còn cậu lại lưỡng lự mãi...
" Châu châu , tin anh "
" Vậy tại sao tôi bảo anh tin tôi 1 lần thì không chứ ? "
[ Đáng lí ra em định gõ 1 chap này là End luôn rồi quăng bịt xôi thịt chơi mà tại em bận quá . Gõ chỉ được 900 chữ thôi...xin lỗi bà con....
Do thời gian của mình có hạn vớ gõ bằng đt nên 1 ngày 7 chap thật sự quá sức
Bạn Lientran cho mình xin lỗi nhá ]