Chương 1
" A..........tôi không trị cho anh nữa....không trị nữa........ "Cô y tá hoảng loạn chạy ra khỏi phòng bệnh của Hoàng cảnh du
hiện tại là 9 giờ nên cần tiêm thuốc nhưng cảnh du lại sợ không chịu tiêm đành cắn tay cô ý tá làm cô ta sợ mà chạy mất đi
Cảnh du nghe cô ta hét lớn cùng việc tiêm thuốc mà sợ leo hẳn lên trên giường trùm chăn lại
Cô y tá chạy ra va chạm vào Hứa Ngụy Châu
" Lâm Hân , cô làm sao vậy "
" Ngụy châu...Hoàng thiếu phát bệnh rồi tôi sợ lắm "
Nói xong cô ta chạy mất . Châu Châu nghe nói vậy liền đi vào thấy anh đang thu mình lại trên giường bệnh châu châu cảm thấy tội thay cho anh
Cậu đi lại gần anh , hai tay để sau lưng thanh âm nói chuyện vừa phải ngọt ngào dễ nghe
" Hoàng thiếu tôi tiêm thuốc cho anh được không "
Châu châu hơi khom người xuống nhìn cảnh du đang cúi đầu lo lắng
" Tôi tiêm nha "
Anh vẫn yên lặng nên cậu đành cho thuốc vào ống tiêm , nhưng mới cầm lọ lên tay châu châu đã bị anh bắt lấy cho vào miệng mình cắn rồi
Nhưng cảnh du cắn lực vừa đủ cậu cũng không đau lắm . Thấy cậu không hét lên còn đứng ở đó như không có chuyện gì xảy ra cười với anh , cảnh du như bị cậu thu hút từ từ nhả ra rồi buông tay cậu
" Sao không la "
Anh chầm chậm hỏi cậu , mỗi từ ngữ của anh đều cách rất xa nhau , khi nói với cậu anh còn rất rụt rè
" Bởi vì Hoàng thiếu cắn tôi không có đau....tiêm thuốc cùng vậy.....Hoàng thiếu tin tôi đi "
Anh nhìn cậu , không hiểu sao nảy lên 1 sự tin tưởng , nhìn châu châu , cảnh du nghĩ cậu sẽ mãi không gạt anh
Nhưng do cảnh du sợ ống tiêm nên quay đi chỗ khác , cậu tỉ mỉ thoa thuốc tê lẫn sát trùng cho anh rồi tiêm vào
" Xong rồi "
Cậu vui vẻ nói . Cảnh du quay sang nhìn cậu cười lần nữa , cảnh du thấy nụ cười này rất ấm áp như ánh nắng mặt trời vậy
" Hoàng thiếu giỏi lắm "
" Cảnh du rất giỏi...cảnh du rất giỏi.... "
Anh lập đi lập lại , anh đang tự khen mình tự khích lợi mình
" Đúng a...cảnh du rất giỏi "
Châu châu thấy anh dễ thương quá nên bạo gan cho tay xoa đầu anh , rất may cảnh nghĩ đó là động tác yêu thương nên thôi
Vì đối với gia đình thì dù anh lớn đến đâu thì vẫn còn rất nhỏ do bệnh của anh nên mọi hành động lẫn nói chuyện đều như đối với trẻ con
_____________🐳🐳🐳🐳🐳
Quà sinh nhật con rễ đây !!!
Có lẽ hơi trễ nhưng do Mamy không có thời gian....
Con rễ bỏ qua nhá !!!!!!!!!!!
💙💙💙💙💙💙
Cảnh du nói thật thì Mamy sủng Zz hơn con nhưng với độ thán phục thì Mamy yêu con nhiều hơn
Má không cần biết lúc trước con phải chịu đựng những gì nhưng qua hết rồi
Bây giờ Mamy chúc con hạnh phúc thành công , trên con đường mình đã chọn , hy vọng con có nhiều kịch bản hay phim hay , nhận được cả gỉai ảnh đế . Và có thật nhiều sức khoẻ để nắm tay con mà đi hết chân trời góc bể nhá !
Cùng nhau sống đến bạc đầu giai lão
🐳🐳🐳🐳🐳🐳🐳
Cá voi của MaMy.............