Yêu Người Cùng Tên

Chương 61

Chương 61
Tôi ngoái đầu lại, Linh Nga đang đứng nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe rưng rưng chực khóc. Cứ đứng như trời chồng nhìn tôi, cố ấy ko hề hợp mắt. Tôi vội vàng chạy đến bên Linh Nga

– Em…Anh…Sao e gọi anh ko nghe máy?

– Anh đi đâu mà giờ này còn đến tìm e?

– Anh vừa đi đón…

– Anh cứ nói đi!



– Trang nó về, anh đón Trang ngoài sân bay rồi đưa về nhà, lúc e gọi Trang đang ngồi trên taxi với anh.

– Anh đến chỉ nói với e thế thôi à?

– Không, anh…anh gọi e không được nên anh..

– E biết mình phải làm gì! Anh ko phải lo cho e đâu

– Sao lại không lo, e nói gì vậy?

– Nhìn thấy e rồi, thôi a về ngủ đi mai còn đi làm.

– Nhưng mà…- tôi nắm lấy tay Linh Nga, cô ấy quay mặt nhìn ra chỗ khác

– Anh không phải xin lỗi đâu, e chưa bao giờ nói e ko tin anh cả, cho nên…

– Thật sự là anh không biết nên nói thế nào nhưng mà…

– Em biết, chắc do e nhạy cảm quá thôi, ko sao đâu – sụt sịt

– E khóc đấy à?

– Không – lắc đầu

– Không khóc mà nước mắt vẫn còn chảy đây này – tôi lấy tay gạt những giọt nước mắt chực rơi

– E hiểu anh mà

– Nín đi nào, đừng khóc nữa, vào nhà ngủ đi, mai a qua đón đi làm. Đừng giận anh nữa nhé

– E ko giận anh

– Không giận mà từ nãy đến giờ mặt bí xị thế kia

– Thôi anh về đi, đứng ngoài này từ nãy đến giờ muỗi đốt sưng cả chân rồi đấy

– Đâu có

– Không mà đứng gãi chân suốt từ nãy đến giờ. Đi về đi, đi về đi

– Ơ…đã nói chuyện xong đâu

– Mai nói, anh về đi để e còn vào nhà ngủ.

– Ừ, thế anh về nha, sáng mai anh qua đón.

Tôi lầm lũi đi bộ ra đầu ngõ để bắt taxi về, Linh Nga vẫn còn đứng đó nhìn, tôi vẫy tay để cô ấy đi vào, cũng chẳng biết diễn tả cảm xúc thế nào. Thoáng buồn, ngẩn ngơ vùi đầu trong suy nghĩ liệu đêm nay cô ấy có ngủ ngon không? Sao cô ấy lại nhiều nước mắt đến như vậy? Sao cô ấy lại có thể chịu đựng được 1 cái gì cũng vơ vào người như tôi. Có lẽ hiện tại cô ấy chưa giữ đc tôi, tôi cần nhiều thời gian hơn, khi mà bây giờ Trang quay về, rồi chẳng biết Trang sẽ khiêu chiến với tôi tiếp hay bỏ cuộc nữa. Dù gì cuộc chiến này rồi cũng đến hồi kết, hi vọng không ai phải đau khi cái mớ bòng bong này được giải quyết

Tôi về tới nhà khi hơn 12h, thằng Quân vẫn đang ngồi xem phim

– Về rồi à

– Ừ, mà tại mày đấy, tất cả là do mày, mày không nhấc máy gọi cho con bé thì tao chẳng đến nỗi này

– Gì thế? Tự dưng về nói tao, tao làm gì sai à?

– Tao đã ko định đi rồi, Linh Nga gọi điện lúc đang ngồi taxi với Trang, con bé nó phá, thế là người yêu giận, mày biết tao đứng đợi ngoài cổng muỗi đốt sưng cả chân đây này.

– À, hóa ra là thế, nói phải có đầu có cuối mới hiểu đc chứ, để mai tao lựa lời nói với Linh Nga cho. Thế Trang sao rồi?

– Chả thay đổi được cái gì, vẫn thế

– Là sao?

– Mày hỏi gì thì đi hỏi nó ấy, hỏi gì tao. Thích nó à? Thích thì tán đi còn bày đặt để tao ra làm bình phong?

– Không, điên đâu mà tao thích nó

– Không thích sao hỏi lắm thế, mệt cả người

Lạ cái thằng, bình thường nó cứ khù khù cạc cạc, ậm ừ cho qua mọi chuyện, hôm nay lại tự dưng quan tâm đến con bé thế không biết. Nhưng mà nhỡ đâu nó lại thích thật thì sao nhỉ? Tôi về phòng vừa đặt lưng xuống giường Trang gọi

– Ngủ rồi nha

– Còn lâu e mới tin, ngủ rồi mà giọng tỉnh như sáo thế kia hả?

– Có chuyện gì nói nhanh đi anh còn ngủ

– Buôn chuyện với em tí đi!

– Thừa tiền à, vừa mới về mà vẫn còn sức để buôn.

– Tại e nhớ anh mà – cười

– Nhớ nhung gì. Mà e định công việc thế nào?

– E đang định mai đến công ty nói với chú Quang đây

– Định quay lại làm tiếp à, đẹp mặt nhờ!

– Sao không dám chứ, lúc đi e xin nghỉ 1 thời gian mà, giờ quay lại có sao đâu

– Rồi, định đi làm lại thì giờ đi ngủ đi, cho anh còn ngủ. Mai đến công ty nói sau

– Mà công ty giờ ai đang làm thư kí thế hả anh?

– Người mới tuyển, xinh hơn, đẹp hơn, trẻ hơn e

– Thật á, vậy mai e phải đến xem mặt mũi thế nào mới được.

– Có thư kí mới rồi e làm ở đâu nhỉ?

– Chắc chuyển phòng khác, hoặc không thì đi công ty khác đi. Thiếu gì chỗ mà cứ cắm đầu vào cái công ty này làm gì

– E ko thích, làm ở công ty này bắt nạt anh chẳng sướиɠ à, được sếp bảo kê tội gì

– Hâm

– Có anh hâm í, lúc nào cũng cằn nhằn, lúc nào cũng lèm bèm e thôi

– Vâng, anh khó tính, biết rồi

– Lại bắt đầu đấy, thôi e đi ngủ đây, mai e đến công ty. Anh ngủ ngon nha, nhá nhá nhá

– Ừ

Hôm sau tôi dậy sớm đưa Linh Nga qua cửa hàng rồi đến công ty, gần 2 tháng nay công ty rất nhiều việc cho nên con bạn tôi nó cũng vất vả chạy đôn chạy đáo, vào đến cửa cũng gặp nó hớt hơ hớt hải

– Chào sếp – nó vỗ vai tôi trước mặt bao nhiêu nhân viên trong công ty

– Này , e hèm – tôi đưa mắt ra hiệu cho nó nghiêm túc

– Gớm, cả cái công ty này biết hết bản chất ông rồi, lo cái gì. Còn gì đâu mà giữ với chả gìn. – cười

– Bà làm nghề bơm xe có khi hợp đấy, dù gì tôi cũng là..

– Là bạn tôi, hề hề, tôi biết bí mật của ông rồi nhé

– Bí mật gì?

– Trưa mời tôi đi ăn đi, rồi tôi nói cho, không thì ngày mai công ty tường tận ngóc ngách biết hết. Hề

– Chả liên quan, thích bạn mời thì nói 1 câu, làm gì đến mức đè bẹp lương tâm thế hả

– Cứng nhỉ?

– Rồi, nể đàn bà con gái, mà thật ra tính bà như tính đàn ông í, trưa tôi mời bà đi ăn được chưa. Tỏ tình hay tâm sự gì thì nói hết ra đi để tôi từ chối

– Được, có thế chứ

Không biết nó có âm mưu gì, tôi cũng hơi ngờ ngợ, nhưng thôi kệ, dù sao nó cũng là bạn tốt nên tôi không lo lắm. Đang ngồi làm thì có tiếng mở cửa đi vào

– Em chào sếp – tung tăng tung tăng vừa đi vừa cười

– Vào thì ko gõ cửa, cũng chẳng báo 1 câu là thế nào

– Ôi dào, cả cái phòng anh còn ai lạ mặt e nữa, có người còn gọi chị dâu kia kìa. Hì

– Đẹp mặt gớm, sao? Lên phòng sếp thưa chuyện chưa?

– E vừa ở trên phòng sếp về đây

– Sếp nói sao?

– Thì vẫn làm vị trí cũ thôi

– Lại bảo bố gọi điện cho chú Quang à?

– Không mà, e đến nói chuyện với chú thôi

– Thế thư kí mới làm…

– À, chú Quang bảo e tuần sau rồi đi làm để chú sắp xếp, chắc chuyển chị ấy về phòng tài chính

– Gì cơ, về phòng tài chính á

– Vâng, mà e vừa gặp chị ta rồi, xinh thì cũng xinh nhưng sao trẻ bằng e được , anh nhỉ

– Xinh với chả xấu, sốt ruột. Anh mà là sếp anh cho e xuống làm lao công, không làm được thì nghỉ, thích đi thì đi, thích về thì về

– Anh thật là…Mà anh ko vui à, hay e xin chú Quang vào phòng anh làm nhé

– Xin người, người tha cho con! Vào phòng này phải có chuyên môn, cỡ e chỉ lè lưỡi đếm tiền với làm chân sai vặt được thôi, an vị đi cho anh nhờ

– Hì, thôi anh làm đi, e đến thông báo thế thôi, à mà trưa đi ăn với e ko?

– Trưa anh có hẹn rồi

– Lại đi với người yêu chứ gì – lẩm bẩm

– Hả

– À không, thôi để lúc khác. E đi nha

Lạ đời cái cô bé này, lúc nào cũng thế, khó hiểu đến mức cực khó hiểu. Trưa đó tôi đi ăn cùng với Trà

– Có chuyện gì nói với bạn thì nói đi, ngồi ăn mãi thế

– Đang đói, hề. À mà ông ơi, tôi sắp chuyển sang phòng tài chính làm rồi đấy, sáng nay sếp bảo thế. May quá

– Ờ, tôi cũng nghe phong thanh thế

– Gớm, biết rồi còn giả bộ. Đi ăn với nhau bao nhiêu lần, uống nước với nhau bao nhiêu lần mà cứ giấu. Tôi biết ai là người yêu ông rồi

– Ai?

– Thư kí cũ, mới nghỉ phép rồi quay lại

– Ai bảo bà thế

– Cả cái công ty này ai chẳng biết thư kí sếp là người yêu ông

– Bà hâm à, không phải người yêu tôi đâu, mà này tôi hỏi thật?

– Hỏi gì hỏi đi, rào trước đón sau mãi

– Bà chuyển xuống phòng tài chính liệu có vấn đề gì không?

– Có chứ, nhiều vấn đề lắm, nhưng tôi thích mà. Được làm đúng chuyên môn, với lại làm thư kí cho sếp cũng mệt lắm, được cái sếp hay đi tiếp khách toàn gọi ông chứ ko bắt thư kí đi nên tôi cũng đỡ, giờ về làm phòng tài chính chả sướиɠ, sếp hứa lương vẫn thế là ngon rồi.

– Ờ, thế thì tốt, tưởng bà buồn vì chuyện luân chuyển

– Mà tôi cũng hỏi thật, cô bé thư kí đợt trước là ng yêu ông à?

– Đã bảo là không rồi

– Sao công ty hỏi 10 người thì 1 người nói không biết, 9 người còn lại bảo đúng

– Quan tâm làm gì, bị gán ghép thôi, mà sao yêu ai liên quan gì đến bà mà bà sốt sắng thế

– Tôi chẳng bảo ông để phần ông cho tôi còn gì

– Chị, chị tránh xa em ra cho em nhờ.

– Haha, tôi có phải tào tháo đâu mà ông nói thế. Hội chứng sợ gái à, thấy nói đến con nào cũng tránh.

– Bà không biết là con gái các bà toàn gieo rắc nỗi khổ đau kinh hoàng và dai dẳng à.

– Ôi trời, ai làm ông bạn tôi ra nông nỗi này vậy, bi quan có chừng mực thôi ông ơi. À suýt quên còn chuyện này nữa. Con bé người yêu cũ của ông, nó cũng làm phòng tài chính đúng ko?

– Ơ…sao biết

– Đợt đầu tôi đã nghi nghi rồi, hồi sinh viên có lần ông chả khoe ảnh chụp cùng nó cho tôi xem. Với lại tôi hỏi mấy người trong công ty cũng bảo người yêu cũ của ông. Thấy bảo mới mổ tim xong à.

– Bà là con ma xó à, sao cái gì bà cũng biết thế, biết rồi hỏi tôi làm gì?

– Hỏi cho chắc ăn chứ sao nữa

– Mọi ngóc ngách, xó xỉnh còn cái gì bà chưa tường ko hả

– Còn chứ, dấu hỏi lớn nhất của tôi là người yêu hiện tại của ông

– Làm gì có mà hỏi

– Chém gió ko biết ngượng mồm, đợi đấy – bĩu môi

– Thôi ăn đi, mệt bà quá

Không ngờ là nó lại tìm hiểu tôi tường tận kín kẽ như vậy, đúng là bạn tốt mà. Cũng may là nó vui vẻ thoải mái khi chuyển về phòng tài chính, thật sự thì nó với tôi như 2 thằng đàn ông với nhau vậy. Ơn giời!

Tôi và Linh Nga vẫn vậy, chúng tôi vẫn quan tâm, vẫn chăm sóc nhau, nhưng cả 2 dường như có 1 khoảng cách gì đó khiến cả tôi và cô ấy không thoải mái. Tôi cũng chưa biết sẽ giải quyết thế nào, vẫn đưa cô ấy đi làm, vẫn thỉnh thoảng ghé qua cửa hàng để phụ cô ấy công việc buôn bán. Trên gương mặt Linh Nga vẫn còn đọng chút gì đó lo lắng, bồn chồn. Một buổi tối đẹp trời, tôi đến cửa hàng Linh Nga lúc cô ấy chuẩn bị đóng cửa, tôi bước vào đã bị lườm ngay 1 cái, đáp trả ánh mắt tôi đứng tủm tỉm cười

– Anh đưa e về nhé

– Anh làm gì cả ngày mà không liên lạc với em – hơi dỗi

– Thì anh bận mà. E đang giận anh hả?

– Chắc vậy – vẫn cố tỏ ra cứng rắn- Theo lẽ thông thường là anh phải chủ động gọi cho e chứ, đằng này …- thở dài – hay anh đang trả thù e

– Ơ – tôi ngạc nhiên- trả thù gì chứ?

– Thì trả thù cái vụ cho anh đứng ngoài cổng bị muỗi đốt – nói nhỏ lẩm bẩm

– Haha, ôi trời ơi người yêu tôi, hôm nay ko bán được hàng hay sao suy diễn lạ lùng thế này

– Có anh mới lạ í, có người yêu mà chẳng quan tâm gì, e đi đâu làm gì, có khi nɠɵạı ŧìиɧ anh cũng chẳng biết

– Mẹ ơi, mẹ đến cứu con. Con chắc chết quá

– Anh đừng có gọi mẹ, anh chưa thấy e như thế này bao giờ hả. Từ nay trờ đi, anh ko quản e, thì e sẽ quản anh. – mặt nghiêm nghị

– Được thế thì còn gì bằng – tôi cười tươi

Ngọc về quê nên tôi đưa Linh Nga về nhà tôi cho yên tâm, thằng Quân thì vẫn chưa thấy về

– E đi tắm đi rồi vào phòng anh mà ngủ, quần áo e xem ở ngăn dưới cùng tủ áo của anh ấy, hôm trước giặt xong anh gấp bỏ trong đó

– Vâng, mà anh ngủ với e hả

– Lại chẳng?- tôi trêu

– Như mọi lần á

– Ừ

– Nhưng bây giờ trời lạnh lạnh rồi, anh nằm dưới đất sao đc, hay e sang phòng bố mẹ ngủ nha

– Nhưng anh thích thế, thôi đi tắm nhanh đi rồi còn đi ngủ, anh cũng mệt lắm rồi

Lát sau Linh Nga bước ra, mùi hương thoang thoảng của sữa tắm, hòa quyện vào thời tiết mát mẻ se lạnh lại làm tôi rạo rực. Tôi đã vào phòng chuẩn bị chăn màn, tôi nằm dưới đất, còn cô ấy nằm trên giường. Đang nằm nghịch điện thoại thì Linh Nga cúi sát mặt xuống mặt tôi

– Anh!

– Ừ, sao thế? – tôi trố mắt

– Để e quyến rũ anh thử xem sao nhé!