Hôm Nay Anh Đã Nghĩ Thông Chưa

Chương 46: Đại tiên

Chương 46:

Đối phương thấy anh ta dao động, lập tức tiếp tục khuyên nhủ, “Đại cách a, có thể được đại tiên lựa chọn chính là phúc khí của Điềm Điền, hiện tại anh không rõ ràng lắm nhưng về sau anh sẽ biết. Chờ cô bé quay về từ đường của tổ tiên, thì cô bé chính là con cháu của tiên nhân, có thần tiên che chở, còn sợ gì gia tộc không thịnh vượng.”

“Không được, tôi sẽ không đưa Điềm Điền tới loại địa phương kia.” Cận hào phóng kiên định một lần nữa cự tuyệt.

“Tại sao nói thế nào anh cũng không chịu hiểu! Người trong nhà còn sẽ hại anh hay sao?” Dì cả cũng nóng nảy, mang theo cảm xúc muốn giận chó đánh mèo chỉ vào hai người vẫn luôn im lặng không nói chuyện, “Tôi nói với anh, anh mang loại người này về nhà, chỉ càng chọc giận tiên nhân, đến lúc đó tình huống của Điềm Điền sẽ càng nghiêm trọng.”

“Dì cả, dì không cần nói bậy a!” Cận hào phóng cả kinh, sợ đối phương tức giận. Hai vị này có bản lĩnh, chính mắt anh ta đã nhìn thấy, đặc biệt là Quách Quả, ngày đó khoảnh khắc cô gϊếŧ con quái vật kia, nói là thủ đoạn của thần tiên cũng không quá, vì thế anh ta vội vàng giải thích nói, “Thực xin lỗi hai vị đại sư, dì cả của tôi không rõ ràng tình huống lắm, cho nên đã nói bậy.”

“Không có việc gì.” Quách Quả có đươc một căn phòng nhỏ đã tỏ vẻ, nhìn trên phân lượng sổ hồng sắp tới tay, cô sẽ không tức giận vì chút việc nhỏ như thế này, ngược lại cô đã liếc nhìn dì cả từ trên xuống dưới, cái người vênh váo, đem bọn họ trở thành kẻ lừa đảo, “Bất quá, tôi cũng cảm thấy hứng thú đối với vị đại tiên mà mấy người đang nói tới.”

“Ầy, làm gì có đại tiên a!” Cận hào phóng giải thích nói, “Chỉ là việc mê tín ở nông thôn mà thôi!”

Lúc trước Điềm Điền xảy ra chuyện, anh ta cũng liên tiếp gặp xui xẻo, vừa vặn người dì cả này đang tới cửa tống tiền, nghe nói đến việc này, liền xung phong nhận việc, về quê đi hỏi thăm về đại tiên. Lúc ấy đầu óc của anh ta cũng đang rối bời, phương pháp gì cũng đều muốn thử xem, cho nên đã đồng ý.

Sau đó anh ta đi thị sát công trường, đã gặp được Vu Hoa ở trước cửa thư viện, Vu Hoa đã giúp anh ta đánh tan yêu khí ở trên người. Tình huống xui xẻo của anh ta mới chuyển biến tốt, chỉ là Điềm Điền vẫn luôn không thấy chuyển biến tốt đẹp, cho nên một lòng chờ đại sư hoàn thành công việc sau đó nhìn xem con gái giúp anh ta.

Kết quả người dì cả này lại lần nữa từ nông thôn đến đây, nói con gái của anh ta được đại tiên chọn làm đệ tử, kêu anh ta đưa con gái đến nông thôn ở, như vậy mới có thể khỏe lại.

Thật ra đi một chuyến tới nông thôn cũng không có gì, chỉ là sau khi anh ta nghe ngóng. Những người được gọi là đệ tử của đại tiên, kỳ thật cũng giống như những người tu hành ở trong chùa miếu, thậm chí càng thêm hà khắc, chẳng những có rất nhiều kiêng kị, mà cả đời đều không thể bước ra từ đường một bước.

Làm sao anh ta chịu được những việc này! Anh ta chỉ có một đứa con gái, vợ lại mất sớm, anh ta xem con gái như tròng mắt của mình. Không nói đến việc nhất định cả đời có thể cẩm y ngọc thực ( ăn ngon mặc đẹp ), nhưng cũng không đến nỗi muốn con gái chịu đựng những việc gian khổ này.

Cho nên lúc ấy anh ta đã từ chối, nhưng lần này dì cả của anh ta lại không thuận theo, một hai phải kêu anh ta đưa con gái qua đó. Thậm chí còn làm ra chuyện khuyến khích bảo mẫu trộm ôm con gái ra ngoài.

May mắn ngày đó anh ta đã kịp thời trở về, nếu không con gái đã bị ôm ra tiểu khu. Lúc trước xem ở trên mặt mũi của thân thích, anh ta mới không có trực tiếp báo cảnh sát, không nghĩ tới bà ta còn dám tiếp tục tới đây.

“Đại Cách, lời này cũng không thể nói bậy a! Chúng ta đều là người được đại tiên che chở, ông ta sẽ nghe thấy!” Dì cả vội vàng đánh Cận hào phóng một cái, sau đó chắp tay trước ngực cúi người lạy ở bốn phía nói, “Đại tiên chớ trách, đại tiên chớ trách!”

“Không biết vị đại tiên này tên họ là gì, thành tiên ở đâu, có bản lĩnh gì?” Quách Quả có chút tò mò, nếu lời nói của người này chính là sự thật, cứng rắn thu nhận đệ tử như vậy, còn làm ra nhiều chuyện như vậy, phẩm tính của vị đại tiên này cũng chẳng ra gì.

“Hừ, vị kia chính là tiên nhân được nhiều thế hệ của Viên gia chúng ta cung phụng, mấy kẻ lừa đảo như các người làm sao lý giải được?” Nói xong, bác gái này còn trừng mắt nhìn bọn họ một cái, “Người nào cũng dám lừa, cũng không sợ gặp báo ứng! Tôi nói……”

“Dì cả!” Cận hào phóng đánh gãy lời nói của bà ta.

“Sư huynh, thật sự có tiên nhân sao?” Quách Quả đẩy đẩy người bên cạnh.

Vu Hoa quay đầu liếc mắt nhìn cô một cái, “Chúng ta tu tiên vốn dĩ phải chặt đứt trần duyên để được trường sinh bất tử, tiêu dao tự tại, nếu đã thành tiên lại bị người nhà vây khốn, làm sao có thể trở thành tiên nhân?”