Hôm Nay Anh Đã Nghĩ Thông Chưa

Chương 45: Dì cả

Chương 45:

Quách Quả cũng sửng sốt một chút, “Ý gì? Còn có mị khác sao?”

Vu Hoa quay đầu lại liếc mắt nhìn cô một cái, nhịn xuống xúc động muốn giáo huấn cô, anh trầm giọng giải thích nói, “Mị vừa rồi đã lấy yêu khí để ngưng hình, từ trước đến nay mị đều gầy yếu, cho dù đã mở linh trí cũng cần tu luyện mấy trăm năm mới có thể hóa yêu, tại sao nó lại có thể ngưng tụ yêu khí?”

Lúc này cô mới có phản ứng, “Sư huynh có ý tứ…… Có người trợ giúp nó ngưng hình?”

“Ừm.” Cũng còn chưa ngốc lắm.

Quách Quả nhíu nhíu mày, có thể sử dụng yêu khí, hoặc là tu sĩ, hoặc là đại yêu. Cô nhìn về phía Cận hào phóng cũng đang khẩn trương, cô đang muốn hỏi một chút tình huống.

Dưới lầu lại đột nhiên truyền đến một giọng nữ, “Đại Cách, anh nhanh mở cửa! Mấy ngày này anh đã suy nghĩ kỹ chưa? Khi nào thì đưa Điềm Điền qua, tôi muốn nói chuyện với anh, việc này không thể qua loa được, anh phải nghe tôi nói a!”

Nghe vậy, sắc mặt của Cận hào phóng lập tức tối sầm, vẻ mặt lúng túng liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái, “Ngượng ngùng, là dì cả bà con xa của tôi tới đây.”

Quách Quả quét thần thức qua, liền nhìn thấy bên ngoài biệt thự đang có một bác gái trung niên tiến vào, người này ăn mặc rất mộc mạc, kiểu dáng quần áo đã lưu hành từ mấy năm trước, tràn ngập hơi thở quê cha đất tổ, còn Cận hào phóng là một thân tây trang tinh xảo hoàn toàn là hai phong cách khác nhau, hơn nữa đối phương dường như rất quen thuộc với nơi này, thấy cửa không đóng, vừa nói vừa đi vào phòng khách.

“Tôi đi xuống nhìn xem.” Cận hào phóng nói xong thì xoay người muốn đi.

“Cùng nhau đi đi!” Quách Quả cũng nói, cô bé một mình ở nơi này cũng sẽ không có việc gì, bọn họ dứt khoát đi theo, cùng nhau đi xuống lầu.

Bác gái trung niên đã ngồi ở trên sô pha, vừa thấy Cận hào phóng đi ra, trong nháy mắt đã cười như hoa, “Đại Cách a, tôi biết anh sẽ ở nhà. Tình huống của Điềm Điền nhà anh có phải càng ngày càng nghiêm trọng, nếu anh sớm nghe tôi đưa cô bé tới chỗ của đại tiên kia, sẽ không phải ……Hả, anh có khách à?!”

Bác gái mới nói được một nửa, thì nhìn thấy phía sau Quách Quả cùng Vu Hoa đang đi tới, lập tức sửng sốt một chút cũng ngừng nói chuyện. So với sự nhiệt tình lúc đối mặt với Cận hào phóng, thì hiện tại đã dùng vẻ mặt kiêu căng liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái.

“Không cần, dì cả!” Cận hào phóng vừa đi xuống lầu vừa mang theo vẻ không kiên nhẫn trả lời, “Điềm Điền đã khỏe.”

“Đã khỏe!” Người nọ cả kinh, vẻ mặt kinh ngạc, “Tại sao lại đột nhiên trở nên tốt hơn? Không có khả năng a! Anh cũng đừng gạt tôi, Điềm Điền của nhà anh chính là người được đại tiên lựa chọn, nếu anh vẫn còn muốn dây dưa, khó tránh sẽ xảy ra chuyện lớn.”

Sắc mặt của Cận hào phóng càng đen, nhưng anh ta lại không thể nổi giận với thân thích ở ngay trước mặt của khách, chỉ có thể trầm giọng nói, “Đúng là đã khỏe lại, hai vị đại sư đã hỗ trợ xem qua. Dì cả cũng đừng nói nữa, tôi tuyệt đối sẽ không đưa Điềm Điền tới loại địa phương kia để chịu khổ.”

Đối phương lại càng thêm chấn kinh rồi, quay đầu dùng ánh mắt sắc bén, liếc mắt nhìn Quách Quả cùng Vu Hoa vài lần, ánh mắt nhìn bọn họ chỉ kém viết lên ba chữ kẻ lừa đảo. Đột nhiên bác gái khẽ hừ một tiếng nói, “Tôi nói Đại Cách a, gia tộc của chúng ta chính là có truyền thừa của tiên nhân, nếu anh đã không tin tiên nhân trong nhà, vì sao còn tin hồ ngôn loạn ngữ của người ngoài? Hiện tại kẻ lừa đảo có rất nhiều thủ đoạn, anh cũng đừng tin sai người, ngược lại làm trì hoãn tiền đồ của Điềm Điền a.”

“Tiền đồ gì!” Cận hào phóng dường như đã nhớ tới việc gì, rốt cuộc nhịn không được đã nổi giận, “Đưa Điềm Điền đến một cái thôn nhỏ, cả đời đều không thể đi ra ngoài, đây chính là tiền đồ sao? Phi! Con gái của Cận Chấn Cách tôi rất kiều quý, ăn không nổi cái khổ này. Huống chi tôi làm buôn bán đã vài chục năm, cũng có mắt nhìn người, không cần dì cả tới nơi này để chỉ huy tôi!”

“Anh…… Anh……” Đối phương cảm thấy khó thở, không dám tin tưởng chỉ vào Cận hào phóng, tức giận đến tay đều trở nên run rẩy. Nhưng cũng không biết bác gái này đang cố kỵ việc gì, chỉ hít sâu một hơi đè ép lửa giận xuống, dùng vẻ mặt quan tâm nói ra lời thấm thía, “Tôi đây là vì ai ? Nếu không phải mẹ anh trước khi chết đã nhờ tôi quan tâm chăm sóc cho anh, thì tôi cần gì xen vào chuyện của nhà anh? Không phải những đều tôi làm là vì muốn Điềm Điền sớm khỏe lại sao?”

“Điềm Điền đã khỏe, cũng không cần dì lo lắng.”

“Khỏe? Anh cho rằng cô bé thật sự khỏe rồi sao?” Bác gái đột nhiên quay đầu nhìn về phía mấy người Quách Quả hừ mạnh một tiếng, tiếp tục nói, “Tôi nói cho anh biết, Đại Cách, người được đại tiên lựa chọn thì sẽ không thể từ chối, trừ phi đưa về từ đường của tổ tiên, bằng không một ngày nào đó anh sẽ bị thiệt thòi lớn.”

“Dì nói bậy!” Cận hào phóng càng thêm tức giận, nhưng nghĩ đến lời nói trước đó của Vu Hoa, anh ta có chút lo lắng.