Hôm Nay Anh Đã Nghĩ Thông Chưa

Chương 41: Bị chặn lại

Chương 41:

“Ồ.” Đột nhiên cô tò mò rốt cuộc sư huynh đã lôi kéo được bao nhiêu mối làm ăn ở thư viện?

“Anh nhìn thấy khí vận của anh ta phụ thuộc vào đất, hẳn là có liên quan đến việc xây dựng, anh ta có thể giải quyết vấn đề nhà ở cho chúng ta.” Vu Hoa tiếp tục nói, “Lúc trước anh ta cũng từng nói với anh, anh ta làm việc trong một công ty xây dựng, giống như kêu…… Kêu…… Thôi, không quan trọng! Đi thôi.”

“……” Anh căn bản không muốn nhớ kỹ, số điện thoại đều nhớ kỹ, vì sao tên lại không nhớ được a.

——————

Quách Quả quyết định đi tàu điện ngầm, chủ yếu là vì nó thuận tiện, huống hồ dựa theo địa chỉ trên điện thoại, chỗ cần đến nằm ngay tại cửa bên cạnh tàu điện ngầm. Vì phòng ngừa kiếm yêu Mặc Phong làm ra chuyện xấu, bọn họ cũng thuận tay xách nó theo.

Nhưng không nghĩ tới, mới vừa tiến vào trạm tàu điện ngầm bọn họ đã bị cản lại.

“Đợi đã, cô đang cầm cái gì ở trên tay?” Nhân viên phụ trách kiểm tra an ninh đang đứng ở trước mặt bọn họ, chỉ vào kiếm yêu đã biến trở về nguyên hình nói, “Đây là dụng cụ cắt gọt bị quản chế có biết hay không? Không thể mang theo.”

Quách Quả: “……”

Vu Hoa: “……”

Việc này đúng là bọn họ không biết.

-_-|||

“Sư huynh, nếu không, chúng ta không ngồi xe điện ngầm, đổi thành đi xe buýt?” Quách Quả quay đầu nhìn về phía Vu Hoa đang có vẻ mặt khó hiểu, nói ra lời đề nghị.

“Đây không phải là vấn đề có ngồi tàu điện ngầm hay không?” Nhân viên phụ trách kiểm tra an ninh vừa nghe thấy đã lập tức nói lời chính nghĩa, “Cô có biết việc này là vi phạm pháp luật không? Dựa theo 《quản lý trị an xử phạt》mang theo dụng cụ cắt gọt bị quản chế lên giao thông công cộng, có thể bị giam không dưới 5 ngày và không quá 10 ngày, và phạt tiền không quá 500 nhân dân tệ!” Xe buýt cũng không được!

“Thực xin lỗi, tôi sẽ mang nó về nhà!” Cô nào có biết thế giới này, mang bả kiếm cũng phiền phức như vậy, sớm biết như vậy cô sẽ không cho Mặc Phong biến trở về nguyên hình.

“Về sau phải nhớ kỹ, loại đồ vật nguy hiểm này, không được tùy tiện mua bán!” Nhân viên phụ trách kiểm tra an ninh cũng không có ý tứ một hai phải khó xử cô, chỉ vội vàng giáo dục một câu.

“Vâng, vâng, vâng! Trở về tôi sẽ đi tới đồn cảnh sát để nộp lên.” Quách Quả một bên gật đầu, một bên đi ra ngoài, sợ đối phương thật sự báo cảnh sát, bằng không chuyện này sẽ nói không rõ.

Mãi cho đến khi ra khỏi ga tàu điện ngầm, Vu Hoa mới trầm giọng hỏi, “Thế giới này cư nhiên cấm sử dụng đao kiếm?” Trong sách cũng không có nhắc đến!

“Không chỉ đao kiếm, còn có rất nhiều đồ vật không thể sử dụng.” Còn may bản mạng pháp khí của bọn họ từ trước đến nay đều được nuôi dưỡng ở bên trong thần thức.

“Từ góc độ này mà nói, kiếm yêu thật sự rất phiền phức.” Vu Hoa có chút ghét bỏ liếc mắt nhìn đoản kiếm một cái, đề nghị nói, “Không bằng cải tạo lại hình dạng của nó, làm vậy sẽ tránh được rất nhiều phiền phức.”

“Em cũng thấy như vậy!” Quách Quả gật gật đầu, mang theo thanh kiếm lớn như vậy chạy khắp nơi đúng là rất phiền phức, không mang theo lại sợ nó yêu tính khó thuần, gây sự khắp nơi, “Sư huynh cảm thấy đúc lại thành cái dạng gì mới tốt?”

“Dao găm?” Vừa ngắn gọn và dễ giấu kín.

“Không được, đó cũng là dụng cụ cắt gọt bị quản chế.”

“Hay là khảm đao ( mã tấu )?” Không phải lần trước Mặc Phong cũng muốn biến thành sao?

“Cũng bị quản chế, nếu không biến thành dao phay đi, dao phay có thể tùy tiện mang theo!”

“Có thể.”

Mặc Phong: “……”

(╯°Д°)╯︵┻━┻

“Mấy người nói đủ chưa!” Nó rốt cuộc nhịn không được phải lên tiếng, tuy rằng đã biến thành nguyên hình, nhưng cũng nghe thấy? Có thể tôn trọng một chút đương sự là kiếm hay không a, “Tôi là kiếm, là kiếm! Không phải đao!” Nó vẫn luôn biết hai tên khốn này vẫn luôn muốn biến nó thành một con dao làm bếp.

——————

Cuối cùng Quách Quả vẫn phải từ bỏ ý tưởng muốn đúc Mặc Phong thành dao phay, không phải bởi vì đối phương phản đối, mà do cô phát hiện khai lò đúc khí, cần quá nhiều công cụ lại lãng phí tiền bạc.

Cho nên đành phải để nó hóa thành hình người, gọi xe taxi đi tới địa điểm gặp mặt. chỉ là bọn họ không ngờ rằng chiếc xe taxi chở bọn họ lại dừng ở một khu biệt thự. Nhìn diện tích cùng quy mô, vừa thấy đã biết chỗ này người nghèo như bọn họ cũng không dám trèo cao.

Trong nháy mắt Quách Quả đã cảm thấy an tâm, xem ra kế hoạch mua nhà ở của bọn họ đã có chỗ dựa vào.

Mấy người bọn họ mới vừa xuống xe liền nhìn thấy một người đàn ông thấp béo vừa lau mồ hôi vừa chạy về phía mình, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn cùng với cái bụng bia hơi nhô ra, nhìn rất quen...... ……

“Cận phòng phòng!” Quách Quả buột miệng thốt ra.

Đây cũng quá đúng dịp a!