Chương 23:
Quách Quả sửng sốt, cô có chút kinh ngạc cầm lấy thẻ ngân hàng, thuận tay liên kết với tài khoản thanh toán, cô tò mò nhìn thoáng qua số dư trong thẻ. Ngay sau đó cô nhìn thấy trên tài khoản hiện ra một loạt con số kinh người, cô đếm tới bảy con số. Cô cảm thấy cánh tay run run, thiếu chút nữa ném điện thoại ra ngoài.
“Sư…… Sư huynh…… Này…… Đây là……” Có phải cô đã bị mù?
Trong một tháng qua, chẳng lẽ sư huynh đã đi học mấy kỹ thuật hacker để hacker ngân hàng?
“Mấy ngày trước anh đã giúp vài người nhìn khí vận, thuận tiện hoá giải mấy kiếp số, đây là thù lao. Mặc dù không nhiều lắm, nhưng cũng đủ mua những dược liệu kia!” Anh cũng không biết số tiền này là bao nhiêu, chỉ tiện tay nhặt mấy trăm vạn, căn bản không nghiêm túc với việc kiếm tiền.
Quách Quả cố gắng nửa năm, cũng không bằng 1% tiền tiết kiệm của người ta: “……”
Sư huynh đại khí!
○| ̄|_
“Anh đã có kế hoạch, em chỉ cần mua đồ vật trở về. Thuận tiện lợi dụng mấy thứ này để đánh thức khí linh.” Anh thúc giục nói.
“Anh chờ một chút!” Quách Quả dùng sức hít sâu một hơi, “Em đi gọi điện thoại trước.”
Nói xong, trực tiếp thoát khỏi người nào đó, nhanh chóng bấm một dãy số.
“Alo, Chị Vương ạ? Sư huynh của em phát tài! Em phải về nhà làm cá mặn, đúng vậy, bắt đầu từ ngày mai em xin được từ chức!”
Sư huynh: “……”
Chị Vương: “……”
-_-|||
———————
Không biết sư huynh đã tìm hiểu những cửa hàng này ở đâu, thực rõ ràng anh đã sớm xác nhận tính chân thật của những cửa hàng này. Quách Quả đi theo địa chỉ mà anh đã đưa, quả nhiên nhìn thấy dược liệu mình cần, cửa hàng nhìn cũng khá trang trọng. Cô cũng không chần chờ, trực tiếp chốt đơn, nhìn tài khoản ngân hàng, số dư đã giảm đi một nửa. Cô lập tức cảm thấy mình đã trở lại những ngày tháng tiêu xài linh thạch không cần suy nghĩ ở Tu Tiên giới.
Ầy, có sư huynh ở bên người, cô cảm thấy mình hoàn toàn không cần phải nỗ lực!
╮(╯▽╰)╭
Có thể là do giá trị của đơn hàng quá lớn, tốc độ giao hàng của cửa hàng nhanh cực kỳ, đến chiều ngày thứ hai sau khi cô chốt đơn thì hầu hết hàng hóa đều đã được giao. Vài món còn lại cũng đang ở trên đường giao tới đây, dự tính đến buổi sáng ngày mai là có thể đầy đủ.
Hôm nay Vu Hoa cũng không có đi thư viện, mà ở nhà kiểm tra những dược liệu này, sau khi đã kiểm tra toàn bộ, liền chỉ chỉ về phía góc phòng ở hướng Đông Bắc nói, “Anh đi bố trí trận pháp, em hộ pháp giúp anh.”
“Ồ.” Quách Quả sửng sốt một chút, “Không đợi những dược liệu đến đông đủ sao?” Còn vài món nữa.
“Không cần!” Anh đặt dược liệu trong tay xuống, nói : “Những món này đã đủ rồi.”
Nói xong, anh trực tiếp ngồi xếp bằng ở chính giữa dược liệu, bấm pháp quyết, bắt đầu kết trận. Ngay sau đó, chỉ thấy trong phòng dường như có một trận gió nhẹ thổi qua. Lúc đầu dược liệu được đặt ở trên mặt đất đã đột nhiên chậm rãi bay lên không trung, chung quanh phát ra một tia sáng nhàn nhạt. Những tia sáng này bị dẫn ra ngoài, bắt đầu liên kết với nhau, ẩn ẩn hình thành một loại đồ án đặc biệt.
Đây là một trận pháp rất đơn giản, đơn giản đến mức Quách Quả chỉ cần liếc mắt nhìn một cái đã có thể nhận ra, đây là Tụ Linh Trận. Cô ngồi xuống ở góc Đông Bắc, theo thói quen cô muốn dùng thần thức khóa lại linh khí mà sư huynh dùng để bày trận, phòng ngừa linh khí bị tiết ra ngoài. Nhưng mới vừa thả ra thần thức, cô đã hoảng sợ, lập tức mở to đôi mắt.
Cái gì?
Trận pháp này…… Không có linh khí!!!
Quách Quả kiểm tra lại một lần nữa, toàn bộ trận pháp vẫn không có một tia linh khí dao động.
Trận pháp này không có linh khí a!
Tất cả trận pháp được do linh khí điều khiển, sau đó mới dùng thuật pháp kết trận mới đạt được hiệu quả, cho nên linh khí ở bên trong trận pháp đạ tự hình thành một vòng tuần hoàn, đều là một bộ phận của trận pháp, không thể dễ dàng điều động, nếu không sẽ cực kỳ dễ dàng tác động đến trận pháp, đưa tới trận pháp công kích. Đây cũng là nguyên nhân vì sao không thể hấp thu linh khí ở trong trận.
Cho nên muốn bày trận, không có linh khí là không được. Nhưng hiện tại sư huynh bố trí trận pháp này, rõ ràng đã thành công, nhưng bốn phía lại không có linh khí, huống hồ đây là Tụ Linh Trận chuyên môn thu thập linh khí.
Nhưng trận pháp này hoàn toàn không có linh khí!
Quách Quả sửng sốt, nhưng trận pháp trước mặt càng ngày càng hoàn mỹ, không đến năm phút đồng hồ, trước mặt cô đã xuất hiện một trận pháp quen thuộc ở trên sàn nhà, tỏa ra ánh sáng trắng nhu hòa, dường như có thứ gì đó đang tụ lại đây từ bốn phương tám hướng, hiệu quả hoàn toàn giống như Tụ Linh Trận, ngoại trừ - không có linh khí
“Pháp khí.” Vu Hoa buông tay đang kết ấn, xoay người duỗi tay về phía cô.
“A?” Quách Quả hoàn toàn không có phản ứng.