Chương 22:
Quách Quả được sự trợ giúp của người phụ nữ sau lưng là Tiểu An, đã cố ý xin nghỉ hai ngày, cô giải thích cặn kẽ những việc cơ bản thường ngày và luật lệ của thế giới này cho sư huynh của mình. Vu Hoa thân là một tu sĩ vốn dĩ đã có thần thức cường đại, tăng thêm lúc trước anh đã xem qua những cuốn sách kia, trong thời gian hai ngày ngắn ngủn, anh đã có hiểu biết sơ bộ về thế giới này, ít nhất anh đã có thể vận hành thành thạo các sản phẩm điện tử khác nhau.
Nhưng anh rất nhanh phát hiện tốc độ và hiệu quả của việc phổ cập khoa học như thế này quá thấp, vì thế anh đã quyết đoán ngăn cản người nào đó hoàn toàn không biết gì, đang nghĩ xem nên nói cái gì hoặc nghĩ đến đâu nói đến đó, Vu Hoa quay đầu chui vào thư viện ở bên cạnh, thả ra thần thức bắt đầu nhanh chóng lấp đầy kiến
thức chuyên môn về thế giới này, và tiến độ thực sự rất nhanh.
Quách Quả bị ghét bỏ: “……”
Mắt thấy đã sắp cuối tuần, là thời điểm mà tiệm cà phê rất bận rộn, Quách Quả hoàn toàn rảnh rỗi, đành phải đi làm.
Đáng được ăn mừng chính là, trải qua thời gian hai ngày làm lễ rửa tội, đối với vấn đề giới tính của cô, sư huynh từ lúc bắt đầu đã mãnh liệt phản đối, không thể tiếp thu, đến cay đôi mắt, nhắm mắt làm ngơ, thái độ đã thành công phát triển tới—— thôi, cứ tùy theo ý muốn của sư đệ.
Vu Hoa đã ở trong thư viện suốt một tháng, so với người đi làm công như cô còn muốn bận rộn hơn, mỗi ngày cô còn chưa có tỉnh ngủ thì anh đã ra cửa, buổi tối cô đã ngủ say thì anh mới trở về. Một bộ dáng muốn đọc hết toàn bộ sách ở trong thư viện.
Quách Quả cảm thấy làm một sư đệ biết săn sóc …… A phi, là sư muội! Phải nhắc nhở đối phương nghỉ ngơi và làm việc đúng giờ thì mới có thể trợ giúp cho việc học tập. Vì vậy cô ấy đã kéo lại người hiếm khi về sớm, nói ra lời đề nghị: “Sư huynh, em cảm thấy chỉ học ở trên giấy thì sẽ không đủ, nhất định phải kết hợp với thực tế. Không bằng hôm nay sư muội dẫn sư huynh đi tìm hiểu một chút về các loại văn hóa đặc sắc của thế giới này?”
Vu Hoa đặt quyển sách ở trên tay xuống, quay đầu nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, lạnh lùng nói, “Nói tiếng người!”
“Em mới được phát tiền lương, muốn đi ăn lẩu!” Cô giơ nhân dân tệ ở trong tay lên, sửa lại lời nói.
“Không được.” Vu Hoa đã từ chối trong vòng một giây, hung hăng nhíu mày, “Em đã sớm tích cốc nhiều năm, cũng không cần ăn cơm, nếu chỉ nhất thời thèm ăn, càng phải kiềm chế.”
“Không phải, ăn lẩu cũng không có ảnh hưởng đến việc tu tiên a!” Huống chi năm đó cô thành công tích cốc, hoàn toàn là bởi vì thức ăn của Tu Tiên Giới quá tệ.
Anh liếc mắt nhìn cô một cái, “Đồ ăn trên thế gian có quá nhiều tạp chất, nơi đây cũng không có linh khí giúp em hóa giải, làm sao không ảnh hưởng đến tu vi?”
“Ách……” Hình như cũng có đạo lý, nhưng cô cũng không thể không ăn lẩu a.
Cô đang muốn tìm thêm lý do, giữ gìn một chút tôn nghiêm của lẩu, Vu Hoa lại nhanh hơn một bước đứng dậy đi ra cửa, “Thay vì đi ra ngoài làm lãng phí thời gian, không bằng mua giúp anh những thứ này.” Nói xong thì đưa cho cô một trang giấy A4 toàn là chữ.
“Cái này là gì?” Cô hỏi.
“Đều là dược liệu có khả năng ẩn chứa linh khí, mấy ngày nay trong lúc anh nhập định, đã suy nghĩ ra, anh cần mấy thứ này để tự mình nghiệm chứng một chút.” Anh có vài suy đoán mơ hồ về thế giới tuyệt linh này, đồ vật trên danh sách này trên thân đều tự mang linh khí, anh đã tốn nhiều ngày mới sàng chọn ra những vật có khả năng tiếp xúc với thiên địa linh khí, “Anh đã hỏi qua tên cùng địa chỉ của cửa hàng, em cũng có thể đặt hàng trực tiếp ở trên mạng.” Anh chưa có tài khoản, tạm thời còn chưa mua được.
“Hả?” Hiện tại sư huynh đã biết cả việc mua sắm trực tuyến?
Cô theo bản năng tiếp nhận tờ giấy kia, chỉ nhìn lướt qua, sắc mặt đã có chút suy sụp.
Nhân sâm trăm năm, Ngưu Hoàng thiên nhiên, Long Tiên Hương, hải mã, xạ hương thiên nhiên, nấm đen……
Sư huynh, anh có hiểu lầm gì về tiền lương của em không?
(⊙_⊙)
Tuy rằng cô không hiểu biết nhiều về dược liệu, nhưng cũng biết mấy thứ này, không phải người nghèo như cô có thể mua được.
“Sư huynh, anh muốn mua mấy thứ này, có phải yêu cầu có hơi cao?” Sư muội làm không được a, “Không nói cái khác, hôm nay ngay cả nửa cân Ngưu Hoàng em cũng mua không……”
“Em dùng tấm thẻ này để thanh toán.” Dường như anh đã sớm đoán được cô sẽ nói như vậy, Vu Hoa trực tiếp đưa thẻ ngân hàng, giải thích một câu, “Mấy ngày hôm trước anh đã dùng chứng minh thư của em để mở một tài khoản ngân hàng.” Vì để thuận tiện cho việc ra vào thư viện, mấy ngày nay chứng minh thư của cô đều ở chỗ của anh.