Chương 2: Cửu Môn Đề Đốc
Editor: Phượng VỹBeta: tieudieututai
Chuyện đời của ông nội tôi và thậm chí là cả chuyện của tôi, ngọn nguồn nhất định là từ Lão Trường Sa. Từ dãy núi Phiêu Tử cho đến Cầu Đức Khảo, và cả mầm mống bị vùi lấp năm đó, dường như đến thế hệ của tôi lúc này rốt cục mới phát triển, để đối địch lại. Vì đối với phong tục ở Trường Sa ngay lúc đó có chút hiểu biết, nên tôi để ý ở trong bút kí của ông nội về nội bộ của “Cửu Môn Đề Đốc” có keo kiệt một chút, phối hợp với những câu chuyện xưa thú vị ngày trước ông kể cho tôi nghe, đều viết xuống hết, bây giờ đọc lại từ đầu thực rất có cảm xúc.
Trong Lão Trường Sa Cửu Môn Đề Đốc, chỉ cần bước ra ngoài tám bước không có người nào là không biết, không người nào là không hiểu, đó……. chính là những gia tộc trộm mộ, thế lực khổng lồ, là đường dây buôn lậu tất cả mọi thứ bao gồm cả văn vật. Gần như tất cả đồ bồi táng đưa ra Trường Sa, nhất định đều phải đi qua một nhà trong số đó. Vì sao lại gọi là Cửu Môn Đề Đốc thì cái này có rất nhiều cách nói, trong đó được tán thành nhất chính là bởi vì Đại Thành cổ đại có chín cổng thành, mà thương nhân muốn ra vào thành thì phải lựa chọn một cổng trong chín cổng thành đó, nên gọi Lão Cửu Môn chính là có ý này. Buôn bán ở trong thành Trường Sa, ngươi chỉ có thể lựa chọn một trong chín thế lực mạnh nhất ở đây, không có con đường nào khác để hắn có thể đi được.
Thực ra thì những chuyện của bọn họ tôi cũng không biết nhiều, quan trọng nhất là ông nội tôi không mong tôi biết quá nhiều chuyện tình trước đây của bọn họ. Việc làm của những người này mà nói thì ở trong là chuyện được mọi người ca tụng, còn ở ngoài mà nói ra thì cũng là việc xấu.
Lão Cửu Môn và Tân Cửu Môn hầu như không thể nào so sánh được, Tân Cửu Môn đại bộ phận đều là tự phong, mà Lão Cửu Môn lại chính xác thực sự là dựa vào danh tiếng từng chút từng chút mà truyền ra ngoài.
Vào những năm tin tức còn bế tắc, để khiến cho người người truyền miệng nhau tới mức thành danh thì nhất định là phải trải qua những việc hết sức đặc biệt. Không khó để tưởng tượng được bản lĩnh của những người này rốt cuộc là lợi hại cỡ nào, mới có thể khiến cho người dân đưa lên địa vị như vậy.
Cửu Môn được phân ra làm ba bộ phận, thượng Tam Môn (ba gia tộc đứng đầu)đều là lão gia tộc giàu có, hơn nữa thân phận cũng đã chính thức được gột sạch, có Môn trong lúc đó có cửa hàng buôn bán, hơn nữa còn có thế lực khổng lồ trong bộ máy nhà Nước, đổ đấu chủ yếu chỉ dựa vào thủ hạ của mình. Trong thượng Tam Môn có một số thủ hạ vô cùng lợi hại, thân thủ vô cùng tốt lại rất trung thành và tận tâm, thế nhưng … cũng chính vì nguyên nhân này, những thủ hạ này dần dần già đi cũng khiến cho Thượng Tam Môn từ từ xuống dốc theo.
Bình Tam Môn (ba gia tộc đứng giữa) lực lượng chính là Giáp Lạt Ma, đây đều là những anh hùng can đảm, thủ hạ nhiều nhất cũng chỉ là vài người đồ đệ, cả ngày đi ở trong núi. Bọn họ đều tương đối còn tuổi trẻ, hơn nữa tham lam dụ̶c̶ vọng cũng rất nặng, gϊếŧ người cướp của đều làm được, danh tiếng đều là dựa vào chém gϊếŧ mà thành, cho nên cũng không có lo lắng gì. Sau khi lập quốc, những vụ án chết người đều là có liên quan tới nhóm người này.
Hạ Tam Môn (ba gia tộc đứng cuối), còn lại là đều là thương nhân bán đồ cổ, chủ yếu dựa vào việc mua đi bán lại là chính, tuy rằng bản lĩnh không kém thế nhưng cũng không hay tự mình hoạt động. Bọn họ cùng Bình Tam Môn có quan hệ rất thân thiết, về phần Thượng Tam Môn vì lực lượng quá lớn, không thể chia cho Hạ Tam Môn lợi lộc gì, cho nên Thượng Tam Môn và Hạ Tam Môn cũng không có qua lại gì cả.
Nếu muốn dùng một chữ để nói tóm tắt thì, Thượng Tam Môn này chính là người của Nhà nước, Bình Tam Môn là đạo tặc, Hạ Tam Môn còn lại là thương nhân. Từ xưa đến nay, chuyện thương nhân và quan lại cấu kết làm ăn với nhau là chuyện thường, ở nơi này đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Thượng Tam Môn
Ba vị lão gia của Thượng Tam Môn, đều là lão cầm đầu tiếng tăm lừng lẫy, vì vậy Tam gia lúc đó có thể nói là những người có một không hai. Nói bọn họ là thổ phu tử, có thể có phần thiệt thòi cho họ, bởi vì thế lực gia tộc của bọn họ lúc ấy đã có phần tương tự như một đạo quân phản loạn rồi. Tự bắt đầu khởi nghĩa Thu Thụ, người trong nhà Tam lão gia đại bộ phận đều dấn thân vào cách mạng, trong đó vẫn có một số người đều là công thần lập quốc, vì vậy không tiện nhiều lời được. Cho nên tôi chỉ biết được vài người danh tiếng mà thôi.