Chương 4
Một đêm dài dằng dằng với bao suy nghĩ , chưa bao giờ trong cuộc đời mà e nghĩ nhiều như vậy , cứ nối đuôi nhau hết chuyện này đến chuyện khác , đầu e như muốn nổ tung , cố nhắm mắt chìm theo những mệt mỏi , muốn ngủ một giấc thật sâu để khỏi nghĩ về mấy các dắc dối . Ấy vậy mà đâu có dễ thế , mắt thao tháo đến tờ mờ sáng mới chợp mắt được tý:embarrassed:kẹt kẹt
Có tiếng ai đó mở cửa làm e chợt tỉnh , giả vờ như e vẫn đang ngủ say , e sợ ng đó là Uyên , e sợ đối mặt với con bé
- C , C.. dậy đi ăn bát cháo xong mà nằm tiếp , dậy đi 8h hơn rồi , dậy
Bác Q lay lay người em dậy , may quá không phải Uyên
E giả vờ cựa mình , thêm cái ngáp từ từ mở mắt ( diễn sâu )
- Bác Q , ớ ... - E giật bắn người khi thấy Uyên , con bé nó theo sau bác Q vào phòng e kìa , cái Tông môn chứ
- thế m thấy trong ng thế nào rồi - bác Q sờ chán em
- Cháu đỡ rồi
- ờ thế ăn bát cháo đi khoẻ còn lo xem còn đi học đấy
Nói mới nhớ , chiều nay e phải đi lên trường xem lịch học , nhiều chuyện xảy ra ra quá quên béng mất
- Chiều nay cháu phải đi lên trường ,
Bác Q cau mày :
- lên làm gì , người mày đang yếu
- Cháu khoẻ rồi , cháu phải lên lấy lịch học
- Thế chiều Uyên , m lai nó đi
- Háaa - e nhìn bác Q không chớp mắt , thôi xong rồi
- há há cái gì , trường m chỗ nào
- dạ trường cháu bên đường xxx thôi gần cháu đi bộ được
- Hay m muốn bác bảo bố mẹ m nhé
- dạ thôi thế cũng được
- Ờ thôi đấy t phải đi lên chỗ bác m đây , cái Uyên ở đây , trưa mẹ không về làm cơm 2 anh em ăn đấy
Chấm hết rồi các bác ơi , có cái hố nào không e chui phát
Rầm
Bác Q ra rồi , ô tô kê ?
Bầu không khi căng thẳng bắt đầu , im ắng , văng vẳng đâu đâu tiếng xe cộ đi ngoài phố ,
Uyên vẫn ngồi đấy nhìn e , mà chả biết có nhìn hay ko e đoán thế , tại e có dám nhìn mặt nó đâu
Chợt Uyên bưng bát cháo tiến đến gần và nói
- a ăn cháo ...
- Thôi để đấy , dậy rửa mặt đã - em cắt lời Uyên , đứng dậy bỏ vào nhà tắm
- Người a yếu đấy , không sợ à
- Không sao
- Này...
Kệ con bé ới theo , e bỏ vào nhà tắm , e cố làm mọi việc thật từ từ , e sợ ra đối mặt vs con bé
Haiz làm gì giờ ta
Thôi ngồi giả vờ đi vs vậy , điên cmnr
, ôm bồn cầu gần 10p e trở về phòng thì con bé nó vẫn ở đấy , đi lại e tính lấy tô cháo
- A ăn cháo đi
- ừ ,..
Dù rất sợ đối mặt với con bé nhưng thôi
cố gắng ăn lấysức vậy , e thấy ng ê ẩm lắm rồi
- Chuyện hôm qua , em xin lỗi - Uyên cúi gằm mặt
- Thôi a biết rồi , chuyện đấy không nói nữa
- Vâng
E cố ăn thật nhanh hết bát cháo , chả dám nhìn mặt con bé , đáng ra người phải xin lỗi là e ms đúng chứ ,
- Hôm qua e say lắm à
- Tại e uống hơi nhiều
- Ừ
- Anh C
- há
- Em nghe mẹ kể hết r , e xin lỗi , e không cố ý nói như thế với anh đâu , tại e say nên..
- người phải xin lỗi... à mà thôi a bảo không nói nữa mà
Cảm xúc giâng trào tý thì em lại phun ra mấy câu sến sẩm , cơ mà nghĩ lại thôi , câu nói không bằng hành động ...
- vâng thế chiều cho em qua trường anh chơi nhé
- ừ ,
- à mà e phải qua nhà con bạn lấy xe đã , hôm qa e để bên ý
- ừ , a biết rồi
- a nằm nghỉ đi
Chẳng hiểu sao lúc đấy e thấy vui vui , ít nhất thì cũng nói chuyện với con bé rồi , thôi kệ mọi chuyện đến đâu thì đến . Nằm nghĩ linh sờ tinh cũng chán , thôi thì làm vài trận LoL phát
, tâm trạng tốt có khác , Lee cầm nhầm bảng phép đi rừng vẫn xanh mυ'ŧ tờ chỉ
Quyết định thế này nhé
Từ nay e sẽ bù đắp cho Uyên
E và gia đình nợ nó nhiều quá , tương lai hướng đến sẽ là
MỘT THẰNG ANH TRAI TỐT
Làm 3 4 trận thì cũng trưa cmnr
- xuống ăn cơm a
- Ừmm đợi a tý
vui chứ các bác , được Uyên nấu cho ăn mà
- ái chà cũng ra gì đấy
- Ăn thử đi
- khỏi nói , mà ngày nào e cũng phải ăn trưa một mình à , 2 bác tối mới về mà
- hồi cấp 3 em ăn ở trường mà
- à ừ
- Thế nhập học tr xxx chưa
- nó bảo thứ 5 cơ tuần này cơ
- Uh giỏi phết thi đỗ tr đấy , a cũng tính abc xyz lắm mà giờ thì xyz abc thế này đây :(
- hi thôi ăn đi ông tướng , e mời a
Bữa đó em vui lắm , e không ngờ Uyên khác hẳn ngày xưa , con bé trầm tính trong suy nghĩ giờ không phải Uyên nó nữa rồi , e nghĩ nó cũng nói nhiều giống em )
2 anh em mà cứ như 2 người mới quen ý , vừa ăn vừa hỏi nhau hết chuyện này đến chuyện kia
- Sao độ này e không về quê mình ăn tết
- Bố mẹ về quê ngoại , e phải theo chứ
- À
Thật tốt quá ...