Chương 3
Cảm ơn các bác đã quan tâm , Vốn dĩ từ tên tip đã đã chứng tỏ e là một thằng bệnh hoạn rồi , các bác nói không sai , nhưng dù vậy e vẫn sẽ cố review lại cho các bác , Nếu sau một vài chap tới , các bác không ủng hộ , chuyện của e có ảnh hưởng đến vấn đề xã hội , e sẽ dừng tip ...Còn có mấy bác bảo e bịa hay lừa lọc ae vozer này lọ e nghĩ trên đời chả có ai hơi rảnh đi làm mấy trò lừa lọc kiểu này đâu , nếu không các bác cứ coi đây là một câu truyện
Thế nhớ
E xin được viết tiếp
Chap 3
---------------------
- Anh.. anh AI CHO ANH VÀO ĐÂY
- anh , anh , tại anh thấy cửa không khoá
- RA NGOÀI !!
E nhớ mang máng có THÍM CAO TAY nào từng nói con gái nó mà khóc tuy mồm có chửi nó đánh nhưng trong lòng chúng nó đâu có thế , cơ mà nghĩ bụng vậy thôi chứ e vẫn đang đứng như trời trồng
- TÔI BẢO ANH RA NGOÀI CƠ MÀa -Không ổn , chắc THÍM CAO TAY sai trong trường hợp này cmnr , làm sao bây giờ
- anh , anh...
- ra ngoài - con bé nói giọng kiểu say say
- Anh chỉ muốn nói chuyện với e chút thôi
- nói chuyện ư , hahaha , t và a thì có chuyện gì để nói hả
- e say rồi , để a xuống lấy cho e cốc nước chanh nhé ,
- Không cần , a đừng giả bộ tốt bụng với t , chẳng phải a gét tôi lắm sao hở?
E sốc luôn các bác ạ , Uyên nói đúng , e đã từng không coi Uyên ra gì , e đã từng là một thằng ích kỷ , ích kỷ kiểu trẻ con sợ một con nhỏ cướp đi ba mẹ mình , ấy vậy e đã từng không nhìn mặt Uyên rồi đi bêu xấu Uyên vs mấy đứa bạn trong xóm nữa , nhưng ký ức đó chợt ùa về trong e , có lẽ nếu Uyên ko ns những lời đó thì chắc e sẽ chẳng nhớ rằng mình đã từng như vậy
- A nghĩ tôi quên ư , a lầm to rồi hahah
Uyên vừa nói vừa cười kiểu khinh khỉnh
- Uyên , e say rồi , thôi e nghỉ đi a về phòng đây
- Hahah nói đúng tim đen sợ rồi chứ gì ..
- NHƯNG LÚC ẤY A CÒN TRẺ CON , Ừ , A ÍCH KỶ , ĐƯỢC CHƯA
có chút gì đó cay cay trên mắt , e nói như hét vào mặt Uyên , cũng may mà phòng Uyên sâu bên trong , cách phòng khách một phòng vs lại là tầng 2 nên chắc bác Q không nghe thấy
- Anh xin lỗi , a xin lỗi e , hãy nghe a nói đã
E nhẹ nhàng tiến lại , Uyên bắt đầu sụt sịt mãnh liệt hơn
- A cút đi , cút
NHìn bộ dạng dở khóc , dở cười thế này , chắc con bé phải uống nhiều lắm
- Uyên , a xin lỗi mà , anh sai rồi
- A cút đi ,mà a đừng quên t đã từng bị gia đình a vứt bỏ nhé ,
- Chuyện đó , chuyện đó thì e phải hiểu cho bố mẹ chứ , nhà mình nghèo nên...
- hahaha , a bảo gì cơ
- Đừng bảo vs tôi là a không biết vì t mà a mới được sống tới ngày hôm nay nhé
- E nói gì cơ ? Chuyện đó là sao
- hahah a về mà hỏi lại bố a ấy ,
Cái quái gì đang diễn ra vậy ? Sự thật là thế nào ?
Người e bắt đầu lặng đi , một cảm giác lạnh người khó tả,
- m.. , m... , m NÓI RÕ RA XEM NÀO -Không còn làm chủ được bản thân nữa , e túm lấy vai Uyên lắc mạnh ,
- Nói ... nói mau ... nói .. có nói không hả
E nhưu một con thú hoang cào xé con bé ,mặc cho nó ngày một khóc to hơn
- Nói , ...
- C , mày làm gì cái Uyên thế hả, bỏ ra , bỏ ra
Chợt Bác Q từ ngoài lao vào
- Thằng hâm này ,sao để nó khóc ầm lên thế
Mắt e mờ đi , một dòng nước ấm chảy sâu từ khóe mắt , ...
- C ... đứng lại
- C.. bác bảo mày đứng lại cơ mà , thằng kia
E lao xuống cầu thang , chạy ra khỏi nhà , e cắm đầu chạy , không còn biết trời cao đất dày nữa ,cứ thế e sẽ chạy đi nơi thật xa để không nhìn thấy ngôi nhà ấy nữa , để không cần quan tâm đến cái sự thật kia , e chạy mãi ,
chạy mãi ...
NHưng các bác ạ , đấy là 1 kịch bản khác khônh mang tên em , chạy ra tới cửa cổng thì bác Q khóa cmn rồi , đm đời éo như phim
- M vào đây bác hỏi , có chuyện gì ? Nhanh lên
...
- Ơ cái thằng này m câm à
- Đi về phòng ngủ nhanh lên , tý tao gọi điện bảo bố mẹ m cho xem , mới ra được một hôm mà đã thế này r
- bác Q -mắt e cay nhoè đi , cảm giác ấm ức pha lẫn nỗi buồn khó nói
- Chuyện gì vào trong nhà rồi nói , m cứ đứng ngoài này nói nói hàng xóm nó cười cho bây giờ , đi vào nhanh lên
Rồi em tự an ủi bản thân rằng có thể đó là do Uyên say nên suy diễn linh tinh , liệu có phải e đã hơi bồng bột , e từ từ đi theo bác Q vào nhà
Ngồi xuống ghế , e bắt đầu kể cho bác đầu đuôi câu chuyện , từ lúc e vào phòng Uyên
- Đấy là do bố mẹ m dấu m chứ liên quan gì đến nhà bác với con Uyên
- Dấu chuyện gì hả bác
- Đợt m vs con Uyên được 2 tháng tuổi , con Uyên đột nhiên khóc suốt , bố mẹ ms cho nó đi khám thì ông thầy ông bảo con Uyên nó có vấn đề về phổi , mà còn dễ lây qua trẻ , bố mẹ m không muốn m bi lây nó nên có ý định bỏ nó đi đấy m biết không , nhà m không có tiền chạy chữa cho nó , khổ , may sao tao vs bác m ko có con nên ms xin nó về , rồi phải chạy ra hà nội để mong chữa cho nó khỏi , ngày đấy y học nó không được như bây giờ , con bé nó phải chữa trị gần năm dời mới khỏi , bọn tao ra Hn làm ăn cũng là vì nó đấy
Từng lời nói của bác Q như sét đánh ngang lỗ tai em ,
E không thể tin vào những mình đang nghe nữa , VẬy là từ trước giờ đều là do bố mẹ lừa e sao , 18 năm cuộc đời sống với cái lý do mà bố mẹ suy diễn vậy sao , tất cả chỉ là lừa dối , lừa dối ...
đầu e bắt đầu mũ mẫm đi , từ đâu một cơn gió lạnh chạy dài qua sống lưng ,
mắt e lịm dần , lịm dần
Tỉnh dậy , e đang nằm trong phòng của mình , xung quanh phảng phất mùi dầu gió , đầu e đau như búa bổ , người thì không còn tý sức nào
chợt những suy nghĩ đó lại hiện trong đầu e , cái sự thật mà bác Q kể , nó làm e như muốn nổ tung , Nghĩ đến Uyên lòng e lại quặn lại , những dòng nước mắt cứ thế lại chảy ra ..
, sau này e sẽ để đối mặt với Uyên thế nào đây ?
- m tỉnh rồi à
- khổ m làm bác hết hồn , bác còn chưa dám gọi điện cho bố mẹ m kìa
- vâng , mà mấy h rồi bác
- hơn 10h rồi , m ngất gần tiếng rồi đấy , m giống hệt con mẹ m , động tý là lại ngất , chuyện bác kể vs m thôi kệ đi , không phải nghĩ ngợi gì nữ
Như ở chap 1 e có nói rồi đó, mẹ e từ lúc trước đẻ bọn e đã có nhiều bệnh rồi , mẹ e yếu lắm , rồi còn hay ngất nữa và e cũng vậy các bác ạ , e từng đi khám rồi bs bảo e bị lây chứng rối loạn tâm lý giống mẹ em , từ bé đến giờ ko biết bao nhiêu lần e ngất r nên chắc bác Q biết
- Thôi m cố ngủ đi cho đỡ mệt , có gì thì gọi bác , cố ngủ đi không nghĩ ngợi gì nữa
- VÂng