Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 40: Đàn ông ấy à, trước giờ tôi chỉ chơi ‘hàng mới’ thôi!

Yến Thanh Ti bắn tàn thuốc ra xa, “Cũng tạm thôi, không bằng anh được…”

“Ầy, mỗi thế thôi, không có gì khác à?”

Yến Thanh Ti gật đầu: “Ờ, thắt lưng rất có lực.”

Hiển nhiên là bị cô chặn họng, anh ta lười biếng châm thuốc nói: “Cô doạ cô gái tối nay của tôi chạy mất rồi.”

Yến Thanh Ti cười nhạo: “Còn hai người thì doạ cơn buồn ngủ của tôi chạy mất.”

“Đã không ngủ được thì

có muốn “chơi” một phát không?”

Yến Thanh Ti rít một hơi thuốc xong dụi đầu thuốc vào ban công: “Đàn ông ấy à, tôi chỉ chơi hàng mới thôi, ‘Secondhand’ thì không có hứng thú.”

Yến Thanh Ti vẫy vẫy tay chào rồi về phòng ngủ tiếp.

Lúc cô đẩy cửa vào phòng thì nghe thấy tiếng người đàn ông hàng xóm chửi đổng: “F*…”

Yến Thanh Ti đột nhiên cảm thấy tâm trạng của mình tốt hơn hẳn, du͙© vọиɠ người nào đấy vẫn chưa được thoả mãn chắc chắn là không ngủ được rồi.

……

Mới sáu giờ sáng, chị Mạch đã đến rồi. Yến Thanh Ti ngủ còn chưa đầy hai tiếng, ngáp một cái rõ to, đầu tóc rối bù đi ra mở cửa. Mắt nhắm mắt mở lười biếng dựa vào khung cửa hỏi: ”Chị Mạch, sao chị đến sớm thế?”

Kết quả lại nghe thấy tiếng chị Mạch đang trò chuyện cực kì vui vẻ với người khác: “Cận Thiên Vương, thì ra cậu cũng ở khu này à, thật trùng hợp quá.”

Yến Thanh Ti mơ mơ màng màng mở mắt nhìn, ớ, cái thân hình này, sao mà giống cái tên tối qua ra ban công tìm kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế nhở.

Gã không trả lời chị Mạch mà nhìn Yến Thanh Ti: “Chị Mạch, người của chị đấy à?”

Chị Mạch cười nói: “Đúng thế, còn chưa ra mắt đâu, sau này nếu có cơ hội, nhờ anh chiếu cố chút.”

Cận Thiên Vương: “Nói thì …”

Yến Thanh Ti lúc này đang mặc áo ngủ màu đen, không phải kiểu bảo thủ nhưng cũng chẳng gọi là sεメy, nhưng màu đen lại làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô. Cả người lười biếng dựa vào khung cửa, buồn ngủ díp hết cả mắt lại, đôi môi đỏ mọng hơi hé, mái tóc rối bời, cái dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của cô lại mang một nét quyến rũ khó có thể tả.

Anh ta đột nhiên đổi giọng: “Vừa hay, em đang chuẩn bị quay MV bài hát mới, còn chưa tìm được nữ chính em thấy nghệ sĩ mới này của chị cũng không tồi, không biết có mời “nổi” không?”

Chị Mạch tức khắc vui mừng phát điên: “Thật thế à? Có thể quay MV cho Đông Thiên Vương cậu, đúng là có cầu mà không được đấy.”

Chị Mạch vốn chỉ thuận mồm nói thôi, cũng chẳng mong nhờ vả gì được dù sao thì chị vẫn muốn để cho Thanh Ti đi theo nghiệp diễn chứ cũng không muốn để Thanh Ti phát triển con đường ca hát. Cận Thiên Vương dù gì cũng là nhân vật cấp truyền thuyết của giới âm nhạc, chị đâu thể mong mỏi người ta giúp gì được đâu. Thế mà không ngờ, lại có cả miếng bánh ngon như thế rơi vào đầu.

Chị Mạch cảm thấy như thể đúng là buồn ngủ gặp phải chiếu manh. Yến Thanh Ti đang lơ ma lơ mơ thì nghe thấy bên tai vang lên tiếng nói.

”Cận Tuyết Sơ”

Yến Thanh Ti cố mở to đôi mắt đang díp tịt vì buồn ngủ lại, đúng lúc đối mặt với người nọ, cho dù anh ta có đang đeo kính đi chăng nữa, Yến Thanh Ti vẫn có thể nhìn thấy con ngươi của anh ta sau cặp kính, bốn mắt hai người nhìn nhau, trong đầu cùng nảy lên suy nghĩ “cũng chẳng phải hạng vừa đâu.”

Một giây sau hai người nhìn nhau cười, không cần nói cũng ngầm hiểu, chuyện tối hôm qua, ha ha…

Yến Thanh Ti nhìn bàn tay chìa ra trước mặt mình, chậm chạp đưa tay ra bắt lấy: “Yến Thanh Ti…”

Người đàn ông trước mắt cô đeo một cái kính râm to bản, đầu đội mũ lưỡi trai, chỉ để lộ chiếc cằm với hoàn mỹ và đôi môi xinh đẹp, gu ăn mặc cũng rất thời thượng.

Anh ta làm như vô tình cố ý siết tay Yến Thanh Ti một cái thật mạnh, lúc buông ra còn cố tình miết thêm một cái.

Yến Thanh Ti cười haha, má nó, cái gã này lại muốn “chơi” cô đây mà.

——