Truyền Thuyết Liêu Trai

Chương 12: Mối tình Tiểu Ngư Tinh (3)

Dưới thủy cung Tiểu Ngư bị Phụ Vương nhốt trong thạch động. Những cọng rong biển chắc như dây mây quấn ngang thân người chàng xiếc chặt vào phiến đá. Nam Hải Đại Tướng quân đã thí vào đám rong biển một luồng pháp khí khiến công lực của Ngư Nhi bị khống chế. Những bong bóng hơi cứ liên tục nổi lên từ những phiến đá phủ đầy rong tảo. Đứng gác ngoài hang động là Binh Tôm và Tướng Cá. Một con cá trích từ đâu bơi đến xông vào cửa hang phút chốc hóa thành người. Tiểu Trích nói với Ngư Nhi

--Ngư Nhi huynh, huynh yên tâm, Kiệt Dương đã rời khỏi hòn đảo đang trên đường trở về đất liền

Con Cá trích dùng tí đạo hạnh ngàn năm hô một cái biến ra kính soi vạn vật cho Ngư Nhi chàng có thể nhìn thấy tình lang. Chàng nhìn thấy trên mặt biển là một chiếc thuyền buồm đang thuận gió di chuyển vào đất liền. Trên boong là Kiệt Dương ngồi buồn ủ dột thương nhớ chàng trai có diện mạo phi thường đã cứu chàng lúc sóng to gió lớn. Trên mặt biển bất ngờ có một luồng yêu khí dị thường bốc lên. Một nam nhân bất tĩnh nằm sấp ôm lấy một khúc cây trôi bồng bềnh giữa đại dương. Kiệt Dương không một chút do dự, chàng vội nhảy ùm xuống nước cứu lấy chàng trai bị nạn. Xem đến đây Ngư Nhi giật thốt, chàng dùng pháp thuật chiếu ngang đôi mắt mình. Đôi mắt ánh lên một luồng yêu khí khiến chàng nhìn ra chân tướng của con yêu tinh giả dạng kia. Kiệt Dương không một chút ngờ vực

--nguy rồi, Trích Trích tiểu đệ, Kiệt Dương sắp gặp nguy hiểm, đệ hãy mau thả ta ra để ta đi cứu Kiệt Dương chàng

Tiểu Trích thêm phần bối rối

--Đệ không dám cứu huynh đâu, Đại Tướng Quân sẽ gián tội, đệ không ghánh vác nổi, hơn nữa đệ cũng không thể phá hủy được pháp thuật của cha huynh

Ngư Nhi nghe thế chàng cũng chẳng hề nao núng, Chàng bài kế sách cho Tiểu Trích

--Phía sau Đông Hải có cây định hải thần trâm, chỉ cần đệ dùng tí công lực xoay chuyển một vòng thì pháp thuật của cha sẽ được giải trừ, huynh hứa sau khi cứu được Kiệt Dương sẽ trở về nhanh chóng không làm liên lụy đệ

Tiểu Trích do dự đôi lát nhưng cuối cùng cũng đánh liều một phen. Ngư Nhi được giải thoát ngay tức khắc

Nam nhân bị nạn giữa biển khơi nhanh chóng hồi tĩnh khi được Kiệt Dương cứu vớt. Nam nhân đẹp đẽ khôi ngô kia vốn dĩ là hiện thân của con yêu tinh Hắc Bạch lão yêu, nó dùng yêu pháp che mắt người phàm để tiếp cận chàng hòng dụ Ngư Nhi xuất hiện. Đôi mắt chàng trai bổng nhiên ánh lên một luồng tà khí, nó bung cái hàm răng sắc nhọn lau tới định đớp lấy Kiệt Dương thì từ dưới lòng biển phóng lên những làng nước cực mạnh đẩy con yêu nghiệp văng ra xa, những con sóng xoáy vòng xung quanh một chổ tạo thành một cái lỗ xoáy to lớn. Ngư Nhi hiện thân thành một nam nhân bay vọt lên từ lòng biển

--Hắc Bạch Lão Yêu ngươi đừng hòng hãm hại chàng

Nhận ra đối thủ, con yêu tinh liền dùng yêu pháp đánh gãy đôi chiếc thuyền. Ngư Nhi phóng ra một dãy lụa hồng quấn lấy Kiệt Dương kéo đi trước khi hai mãnh vỡ con thuyền chiềm sâu xuống nước, Lão Yêu tức giận đôi mắt ánh lên nét yêu tà hung tợn

--ra là một con Tiểu Ngư Tinh vô danh tiểu tốt, hôm nay ngươi đừng hòng thoát khỏi tay ta

Đoạn Lão Yêu nói xong thì bay vụt đến tấn công Ngư Tinh. Kiệt Dương hốt hoảng khi chứng kiến cảnh đấu pháp của hai loài yêu tinh khác biệt. Chàng giờ đây thật không dám tin vào mắt mình vì chàng trai mà chàng từng đem lòng yêu thương lại chính là một loài yêu tinh với công lực phi thường có thể tạo cuồng phong vũ bão khuấy động cả một vùng đại dương rộng lớn . mặc dù vậy công lực của Tiểu Ngư chỉ là đạo hạnh thấp bé so với công lực tuy luyện mấy ngàn năm của loài cá mập trắng. Tiểu Ngư tháo chạy lên hòn đảo mang theo Kiệt Dương. Hắc Bạch lão yêu vẫn truy sát tận cùng. Nó vận pháp kéo nước biển dâng lên thành tường vách cản đường Ngư Nhi. Đá động bị nổ tung vang ra từng mãnh

Pháp thuật của Lão Yêu gián xuống làm thủy cung rung lắc dữ dội. Cái ngai vàng của Nam Hải Đại Tứớng Quân cũng bị sóng đánh lắc lư. Biết có điềm không hay xảy ra nên Đại Tướng Quân dùng cây Đinh ba trấn thủy phóng ra luồng pháp thuật bình ổn thủy cung. Ông đưa tay lên bắt ấn , đoán được huyền cơ ông thốt lên

--có giao tranh trên mặt biển?

Đại Tướng Quân nhanh chóng rẽ sóng lướt đi, ông xẻ dòng nước trồi lên mặt biển

Khi Lão Yêu gián một đòn tử thần về phía Ngư Nhi thì cũng là lúc Phụ Vương chàng phóng ra cây đinh ba khống chế Lão Yêu.

--Đinh ba trận pháp

Ông hô một tiếng tức khắc cây đinh ba xoáy vòng trên mặt biển với sức mạnh dữ dội. Đạo Hạnh của Đại Tướng Quân thật phi thường. Hắc bạch Lão Yêu bị trúng trận pháp hiện nguyên hình thành con cá mập trước kia nổ tung thành từng mãnh. Lão yêu đã bị tiêu diệt

Đoạn Tướng Quân đạp trên con sóng phi thân lao đi trên mặt biển, ông đáp xuống hòn đảo nơi đứa nghịch tử và Kiệt Dương đang đứng

--con thật là to gan, dám xem gia pháp chẳng ra gì, lại còn động lòng phàm nhân nam, con khiến ta hổ thẹn với mọi người ở Đông Cung quá

--chúng con thương nhau thật lòng, xin Phụ Vương tác hợp cho chúng con.

Ngư Nhi phủ phục van xin trước cha mình. Kiệt Dương cũng cúi đầu khẩn thiết

--Đại Tướng Quân con yêu Ngư Nhi thật lòng, xin Đại Tướng Quân tác hợp cho chúng con

Tướng Quân nghe đôi đồng tính nam nói mà ông phẩn nộ

--yêu nhau thật lòng, được bao lâu? Những người nam nhan đồng tính trên thế gian chỉ là loại người có mối nới củ, có trăng quên đèn, không bao giờ có cái gì gọi là tình yêu thật lòng hết. Ngươi đừng van xin ta vô ích

--xin Đại Tướng Quân minh xét, chúng con có tình, chúng con nguyện sẽ sống chết có nhau , mãi không thay lòng

--cha, Kiệt Dương chàng nói không sai, chúng con yêu nhau thật lòng, chàng là ân nhân của con, con nguyện theo chàng về đất liền cho dù có mất hết pháp thuật ngàn năm, xon cha tác hợp cho chúng con

--về đất liền? , con có biết chỉ cần một canh giờ không gặp nước biển con sẽ tiêu hao công lực ngàn năm không , con có biết mất hết pháp thuật hậu quả như thế nào không? Cho dù một loài yêu nghiệt đạo hạnh thấp cũng có thể đánh con trở lại nguyên hình

--dù Ngư Nhi có trở thành cá hay trở thành loài gì đi nữa con cũng bảo vệ Ngư Nhi. Kiệt Dương vẫn nhất quyết cầu xin Tướng Quân tác hợp

Đến nước này thì Đại Tướng Quân cũng không khư khư giữ thái độ cứng rắn nữa. Ông hô biến ra một chiếc thuyền rồi nói

--con hãy đi cùng hắn đi, ta coi hắn chung tình với con được bao lâu, ta coi cái gọi là tình yêu đồng tính trên đời này có hay không,, rồi con sẽ thấy cha nói là đúng

Tướng Quân lao vụt xuống biển mang theo niềm lo lắng cho đứa con trai mong muội của mình

Đi theo tiếng gọi của tình yêu, Ngư Nhi trả hết pháp thuật cho Cha rồi theo Kiệt Dương về Diên Khánh sinh sống. Họ đã có những ngày tháng ân ái bên nhau thật nồng nàng và say đắm. Ngư Nhi hết mực, một lòng một dạ lo lắng cho Kiệt Dương. Buổi sáng chàng theo dân chày ra biển buôn bán cá lấy tiền lo cho Kiệt Dương ăn học. Ít lâu sau Kiệt Dương lai kinh ứng thí, giữa đường chàng gặp bọn sơn tặc nên không còn một xu dính túi. Bọn chúng còn đã thương chàng. Đúng lúc đó có Chế Quốc ra tay giúp đỡ. Vị công tử này chính là Thái Tử Điện Hạ đương triều dưới Triều đại Vua Chăm Pa Chế Mân . Kiệt Dương lấy làm cảm kích

--tạ ơn tấm lòng hành hiệp trữ nghĩa của tráng sĩ, Lâm Mổ tôi thật cảm kích vô cùng

--Huynh không cần phải khách khí, có phải huynh đang trên đường lai kinh ứng thí cho cuộc thi tuyển mộ trạng nguyên của Vương Quốc Chăm Pa ta?

--đúng là Lâm mổ tôi đang trên đường đến Kinh Thành, giữa đường gặp nạn cũng may gặp được tráng sĩ

--ta là Thái Tử đương triều đi thị sát vùng đất này, gặp cảnh bất bình ra tay cứu trợ là lẽ đương nhiên, huynh hà tấc phải bận tâm

Đoạn nói xong Chế Quốc dìu Kiệt Dương lên lưng ngực rồi thúc mã lao đi. Vị Thái Tử đương triều này đúng là một nam nhân xinh đẹp hiếm có, râu hùm hàm én uy nghi dũng lực , thật đúng là niềm ao ước muốn chiếm lĩnh của các nam nhân đồng tính trên trần gian

Vó ngựa phóng như vũ bảo trên dặm đường làm áo bào Hoàng Triều tung bay phất phơi. Mùi hương của loài hoa mộc miên thơm lừng thoát ra từ mái tóc của Thái Tử cũng muốn mê hoặc lòng người. Cũng khá khen cho Kiệt Dương là chàng có ý chí kiên định nên không bị mê hoặc bởi diện mạo khôi ngô tuấn tú của Thái Tử. Khi guốc ngựa vừa băng qua mấy dặm thảo nguyên thì bị sa vào hố đá. Con tuấn mã của Thái Tử mất đà hất tung Thái Tử và Kiệt Dương lao xuống đất lăn xuống sườn đồi. Thái Tử ôm chặt lấy Kiệt Dương, cả hai dính chặt vào nhau lăn nhiều vòng trên dốc đồi trãi thảm của vùng thảo nguyên xanh mượt. Khi lăn xuống tận cùng chân đồi , Thái Tử nằm úp lên người Kiệt Dương như cảnh tượng giao tinh của con người. Kiệt Dương cảm thấy tim mình đập lên thình thịch. Chẳng thể nào cưỡng nổi sự quyến rũ gợϊ ȶìиᏂ của Thái Tử trong lúc này. Thái Tử cũng chẳng mảy may đứng dậy, chàng cứ để cho hai thân thể bách tùng cú chạm chạ vào nhau. Một cảm xúc hưng phấn bổng nhiên lan tỏ khắp cơ thể Thái Tử. Đôi môi thư sinh họ Lâm kia cũng như ngất lịm. Dưới thảo nguyên hoang vắng còn chờ gì bướm ong đồng thuận. Thái Tử đưa bờ môi đến gần khuông mặt Kiệt Dương, chàng dặt lên một nụ hôn nồng cháy. Đất trời như hòa làm một từ đây. Những cánh hoa đào rơi lả tả trước gió trong một cảnh riêng tư non nước của hai nam nhân đê mê khoái lạc. Giây phút hứng tình Kiệt Dương chàng đã quên mất lời thề năm xưa với Ngư Nhi. Chàng tận hưởng niềm khoái lạc với một người mới mà chìm trong sự sung sướиɠ tột cùng

Thái Tử lại tiếp tục đưa Kiệt Dương lên đường. Họ dừng lại ở một dãy núi. Thái Tử dắt ngựa cùng đi bộ với chàng

--Dương huynh, qua khỏi đèo Hải Vân là một đồng bằng duyên hải rất an toàn, Tiễn đưa ngàn dặm cũng phải chia tay, Ta xin cáo biệt trở về, chúc huynh bảng nhãn đề tên

--ta còn có thể gặp lại Thái Tử hay không ?

--hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, ngày huynh trở về sẽ gặp lại ta

Kiệt Dương từ biệt Thái Tử rồi chàng qua kia đèo Hải Vân. Khi Kiệt Dương đi mất lúc bấy giờ có một luồng pháp thuật thần thông làm rung chuyển núi rừng. Nam Hải Đại Tướng Quân xuất hiện. Thái Tử quì xuống nghinh giá

--Hạ thần bái kiến Đại Tướng Quân

--Ngươi làm tốt lắm. Giới đồng tính của loài người không hề có cái gọi là mãi không thay lòng, hết mực thủy chung, Ngươi hãy làm cho con trai ta tỉnh nghộ để nó hiểu thế nào là tình đời, để nó hiểu sự bạc bẻo của giới đồng tính nhân gian, một tháng sau hắn sẽ trở về Diên Khánh, đến lúc đó ngươi hãy tiếp cận hắn rõ chưa

--hạ thần tuân chỉ

Khi chàng trai ngẫng đầu lên cũng là lúc Đại Tướng Quân vụt biến mất. Chàng trai đứng nhìn theo bóng Kiệt Dương bên kia đèo rồi lắc đầu quở trách. Thoát cái chàng trai cũng biến thành loài chim Hải Âu bay về hướng biển đông

Kiệt Dương đã đến kinh thành trước ngày diễn ra khoa thi ít hôm. Đêm nay trăng sáng vằng vặt , Kiệt Dương ngồi bên khung cửa mài mò kinh sử để sáng mai là chàng phải bước vào khóa thi. Chẳng hiểu sao từ khi gặp vị thái tử đương triều diện mạo siêu phàm kia thì Kiệt Dương không lúc nào không nguôi ngoai, không lúc nào thôi nhung nhớ. Chàng cứ mong gặp lại vị Hoàng Tử khinh bạt giữa thảo nguyên hôm nào. Vị trí của Ngư Nhi trong lòng chàng phút chốc bị lãng quên. Những gì Nam Hải đại Tướng quân nói về thói đời bạc bẻo của người đồng tính nam không phải là không có cơ sỡ. Chẳng có cái gì gọi là trước sau như một , mãi không thay lòng cả. Tôi cho Ngư Nhi dầy công xây đắp . một lòng một dạ với chàng chỉ đổi lại sự phũ phàng của loài người

Quả đúng như lời tiên đoán của Nam Hải Đại Tướng Quân, đúng một tháng sau Kiệt Dương trở lại thảo nguyên xưa, nhưng lần này chàng được hộ tống bởi quân lính triều đình

Một vị tráng sĩ thút ngựa như bay trên thảo nguyên tiến về phía toán quân lính hộ tống Kiệt Dương. Con tuấn mã bị giật dây cương đột ngột chùn chân, hai chi trước nhón dậy, miệng hí lên một hồi. Tráng sĩ một bước nhảy phắc xuống yên ngựa tiến về phía kiệu vàng. Toán quân lính cũng giật thốt

--to gan, dám cản đường của Dương Trạng Nguyên

--tôi là thuộc hạ của Thái Tử Chế Quốc xin được yết kiến Dương Trạng Nguyên

Nghe đến tên Thái Tử thì Kiệt Dương cũng không dám chậm trễ, chàng vén bức màn nhung của kiệu vàng đi ra

--khởi bẩm Dương Trạng Nguyên, Thái Tử dương triều biết hôm nay Dương Trạng Nguyên trở về nên kêu tôi ra nghinh báo, đây là mật thư của Thái Tử

Tráng sĩ đưa cho Kiệt Dương lá thư rồi lên ngựa phóng đi. Khi vừa rời xa nơi đó không lâu thì người và ngựa bổng nhiên tan biến, chỉ thấy trong luồng hào quang xuất hiện hai con chim hải âu bay vụt đi. Thì ra những người Kiệt Dương gặp đều là do sự sắp đặt của Đại Tướng Quân, họ đều là chim hải âu hóa thân từ biển đông mà thánh. Thái Tử đương triều cũng không ngoại lệ

Kiệt Dương đọc trong mật thư

“Dương huynh, nghe tin huynh đậu trạng nguyên lòng đệ vui mừng khôn xiết, đệ lấy làm tiếc vì xảy ra bạo bệnh không thể nào ra nghinh đón, nay bệnh tình đã ngày càng trầm trọng, đại phu trong cả nước cũng đành bó tay. Nếu kiếm được túi mật của loài cá voi thì có cơ may chữa khỏi, nhưng bấy lâu nay những người ra khơi đều tử nạn, một phần không thể nào vây bắt được loài cá to lớn ngoài ngơi xa muôn trùng bão tố. Hơn nữa loài cá này có tính linh rất cao thâm, sức người khó lòng vây bắt. Nếu huynh có thể giúp ta kiếm được thì trong tương lai hai ta sẽ cùng nhau nắm giử Giang Sơn Xã Tắc này, nhớ huynh nhiều, hẹn gặp huynh ở kinh thành

Người xưa nói thật không sai . Giàu đổi bạn sang đổi vợ. Có trăng quên đèn có mới nói củ. Con người đồng tính vốn dĩ yêu thích nét đẹp hình thể và chú trọng giàu sang quyền quí, ít ai có tấm lòng chung thủy sắc son. Sau khi trở về nhà Kiệt Dương đã lạnh nhạt hẳn chuyện chăn gối với Ngư Nhi. Chàng cứ nhớ mãi vị thái tử tài ba với cái vật đàn ông đẹp đẽ quyến rũ chưa từng thấy trong đời chàng. Kiệt Dương thật tán tận lương tâm, Chàng đã đi gặp một vị pháp sư để lập đàng trừ yêu diệt ma, sau một đêm ân ái , Khi Ngư Nhi chìm trong giấy ngũ thì Kiệt Dương yểm lá bùa khống chế Ngư Nhi cho vị pháp sư làm phép tiêu diệt chàng. Vị pháp sư dùng kiếm và bùa chú thổi ra một ngọn lửa bùng cháy vây quanh lấy Ngư Nhi. Ngôi Nhà bị phóng hỏa cháy dữ dội. Ngư Nhi dần dần mất đi hình người mà thay vào đó là hình hài của một con cá voi hiện ra. Vị Pháp sư dưa cho Kiệt Dương thanh kiếm rồi quát

--mổ bụng lấy túi mật của yêu nghiệt mau

Khi Kiệt Dương đương định tiến lại thì sấm chớp nổi lên ầm ầm. Mưa như trút nước xuống ngôi nhà. Một con rồng từ đâu bay đến phun nước dập tắc hỏa hoạn đương ngùn ngùn thêu rụi căn nhà. Nam Hải Đại Tướng Quân cởi trên lưng con rồng , tay cầm cây đinh ba thí pháp xuống bên dưới làm nổ tung đàng lập phép. Vị Pháp sư và Kiệt Dương hoảng loạn mỗi người chạy một hướng. Đại Tướng Quân mang theo đứa con trai tội nghiệp về với biển

Sau đó Kiệt dương trở lại kinh thành đi tìm thái tử điện hạ. Một luồng cuồng phong nổi dậy giữa thảo nguyên mênh mông làm đứng bước chân của quân hầu tòng kiệu. Trận cuồng phong dị thường làm đánh bật mái kiệu bay long lóc. Quân hầu tháp tùng hoảng loạn bỏ chạy tứ hướng. Một đàn chim hải âu từ đâu bay đến phút chốc hóa thành các nam nhân xinh đẹp gợϊ ȶìиᏂ. Nhận ra Thái Tử Kiệt Dương mừng vui khôn xiếc. Nhưng một điều lạ thay là Thái Tử lại đứng cạnh Nam Hải Đại Tướng Quân

--tên phàm nhân vong ơn bội nghĩa kia, trước kia ngươi thề non hẹn biển với con trai của ta như thế nào ? thế mà bây giờ ngươi vì vinh hoa phú quý đam mê nam sắc mà đan tâm sát hại con trai ta, ngươi có biết con trai ta đã bỏ đi công lực ngàn năm chỉ vì tên vong ơn bội nghĩa như ngươi không ? Ngươi còn thua loài cá tanh hôi dưới biển

Đoạn nói xong Tướng Quân phẫy tay một cái ra hiệu cho các chàng trai hải âu, các nam nhân nhanh chóng hóa thành chim vây quanh mổ khắp cơ thể Kiệt Dương. Quần áo chàng bị loài chim hải âu xé thành từng mãnh. Đầu nhũ bị mổ đỏ hồng rớm máu. TRên người Kiệt Dương không còn mãnh vải che thân. Loài chim mổ sau vào hạ thể khiến cửa hậu của chàng bị rách bét rĩ rã máu tương, Cái vật đàn ông cũng bị tổn hại nghiêm trọng. Kiệt Dương phải sống những ngày tháng cô đơn hiu quạnh cho đến cuối cuộc đời mà chẳng một ai đoái hoài đến một người bất lực như chàng