[Naruto] Xuyên Vào Thế Giới Nhẫn Giả

Chương 47: Thổ lộ

Khi dùng xong buổi tối cùng Kurenai, nàng ở sau bếp loay hoay rửa chén, cô thì đi ra phòng khách đứng gần cửa sổ nhìn tuyết rơi đến thất thần, trời tuyết u ám khiến tâm trạng người ta cũng nặng nề theo.

"Kagura đại nhân, ngài đang nghĩ gì?" Kurenai đến gần nhìn nghiêng sườn mặt của cô.

"Không có gì!" cô thu hồi tầm mắt "Tối nay ta sẽ ngủ ở sofa." cô nhìn sofa có hơi cứng cỏi nghĩ sáng mai thế nào mình mẩy cũng sẽ ê ẩm.

"Ngài cứ vào phòng ngủ đi, sofa cứng lắm!" nàng mỉm cười "Tôi ngủ rất ngoan không có phá giấc ngủ của ngài đâu!"

"Xem ra ngươi cũng khá biết đùa đấy!" cô nhìn nụ cười kia có chút ngây người.

"Để tôi chuẩn bị nước ấm và quần áo cho ngài, vừa vặn tôi có vài cái áo thun ngắn tay có thể sẽ vừa với ngài!" nàng vừa nói liền lập tức bước đi làm.

Cô tắm xong cũng leo lên giường nằm,để trống một bên cho nàng. Lúc Kurenai bước vào thấy cô cũng đã nhắm mắt thì nở nụ cười tươi, nàng bước đến bên giường nhẹ nhàng nằm cạnh cô như sợ làm ra tiếng động nào cô sẽ thức dậy.

Kagura cảm nhận một bên giường đã bị lún xuống, cô cũng nhắm mắt không có bất kì phản ứng gì, cô lại ngửi thấy mùi hương trên cơ thể của Kurenai đang tiến thẳng vào mũi mình. Cô nhíu mày vẫn nằm quay lưng lại với nàng.

"Kagura đại nhân, ngài ngủ chưa?" Kurenai nhỏ giọng hỏi.

Kagura vẫn im lặng không trả lời, cô thấy phía sau lưng hơi ấm của nàng đang tiến sát gần mình.

Kurenai trong bóng tối nhưng cố lờ mờ nghiêng người nhìn sườn mặt của Kagura, tay nàng đã muốn chạm tới cô nhưng nhanh chóng rút tay lại nằm ngay ngắn dựa sát sau lưng cô.

Cảm nhận được động tác của nàng nhưng vẫn mặc nàng làm, cô chờ nàng sẽ làm gì không ngờ nàng lại rụt tay về, môi cô khẽ cong một đường hình ảnh này rất giống cô lúc đó, lén lút ngắm nhìn Kaguya. Cô chợt xoay người nằm đối diện với Kurenai nhưng mắt vẫn nhắm chặt. Kurenai có hơi giật mình nhưng nhanh chóng điều chỉnh hô hấp.

Kurenai thấy cô đã thở đều đều rồi mới tiến lại gần sát khuôn mặt cô, đặt nhẹ môi mình lên môi cô. Nàng cảm nhận được sự mềm mại nơi đôi môi mình nhưng dù có tham lam cô cũng không thể giữ lâu được cô vội lui về đưa tay sờ lên môi mình như vẫn còn mùi hương trên đó.

"Liền như vậy rút lui rồi?" Kagura chợt lên tiếng.

"Ngài vẫn chưa ngủ?" Kurenai kinh ngạc sau đó đỏ mặt "Xin lỗi! Tôi....tôi...." nàng nửa ngày vẫn chưa nói xong.

Kagura chống tay lên gối đầu dựa vào giữ tư thế nửa nằm nửa ngồi nhìn cô "Ta nhớ không lầm ngươi là một người mạnh mẽ lại tự tin sao bây giờ lại e thẹn như tiểu cô nương vậy?"

"Tôi không phải tiểu cô nương!" chợt ánh mắt nàng thay đổi nghiêm túc "Kagura đại nhân, tôi thích ngài, từ rất lâu đã thích ngài!"

Cô nhướng mày vẻ mặt thú vị nhìn Kurenai "Chà, vừa ra chiêu khích tướng ngươi đã khai báo thành thật nhỉ?"

"Tại...tại tôi thấy thời gian chưa đủ để nói với ngài." Kurenai hai tay trong chăn đã nắm chặt bộ áo ngủ của mình.

"Ừm hửm! Ngươi biết không, ta đây cũng không phải chỉ có duy nhất một người yêu!" cô cười nói.

"Tôi biết trước đây ngài và Tsu....." nàng chưa nói hết đã bị ngón tay của Kagura chặn lại.

"Rồi sao, vẫn chấp nhận được?" Kagura vẫn giữ nguyên nụ cười hỏi.

Nàng gật gật đầu nói, đưa hai tay giữ tay Kagura, nhìn cô với ánh mắt chân thành "Chỉ cần bên ngài điều gì ta cũng có thể!"

Kagura đưa tay lên vuốt ve gương mặt kia "Ngươi đúng là ngốc a. Nhưng ta....lại thích." cô ghé môi thì thầm vào tai nàng.

Tai nàng nhận nhiệt khí từ môi của cô thổi vào liền như vậy đỏ ửng lên.

Cô đưa tay nâng cằm nàng, nhẹ nhàng hôn xuống, nàng bất ngờ trong giây lát cũng liền hồi phục tinh thần trúc trắc đáp trả, tay nàng để lên vai cô bấu nhẹ vào. Cô mυ'ŧ lấy môi dưới nàng, cũng trêu chọc đầu lưỡi nàng, đến khi thấy nàng khó khăn thở nhưng vẫn không có ý đẩy cô ra. Cô cũng tách ra khỏi nàng, lưỡi nhẹ liếʍ lấy môi nàng.

"Thật ngọt!" Kagura nằm xuống bên cạnh nàng, nhìn mặt nàng đã đỏ ửng.

Nàng vậy mà chẳng còn ngại ngùng lúc nãy, vội tiến sát đến chôn đầu vào hõm vai của cô, hai tay ôm chặt lấy eo cô, tham lam hít thở hương vị trên người cô.

Cô cũng đắp chăn lại cho nàng, tay vỗ vỗ vào lưng nàng "Ngủ thôi!"

Thế là cô cũng mặc nàng ôm cô đến sáng, mắt mở ra đã thấy nàng chăm chú nhìn mình. Cô nhíu mày khó hiểu nhìn nàng nhưng nàng chỉ cúi đầu hôn lên môi cô một cái nở nụ cười tươi như hoa.

"Chào buổi sáng, Kagura đại nhân!" nàng cũng bước xuống giường đi ra ngoài.

Kagura không phản ứng kịp hành động đó, đến khi nàng đi rồi cô cũng nở nụ cười, Kurenai phải nói tính cách khá tương đồng Mei rồi. Lúc nào cũng chủ động thân thiết với cô, nghĩ tới Mei cũng khẽ thở dài, phải qua khá lâu thời gian nữa mới gặp nàng, cư nhiên lại để người ta chờ mình lâu như vậy.

Cô cũng ngồi dậy thay đồ cùng Kurenai ăn sáng xong thì cũng đến bệnh viện, chuyện vừa qua cô cũng không nhắc đến nhưng mối quan hệ của hai người cũng đã hình thành.