Nữ Nhân Của Hoàng Hậu

Chương 14

Chương 14
Trong lúc đợi Thiên Băng thay y phục, Duệ Dung ngồi rót rượu nhâm nhi từng ly, Thiên Băng từ sau bình phong bước ra, Duệ Dung nhìn Thiên Băng đến ngẩn người dù cũng là y phục màu trắng như hằng ngày nàng hay mặc nhưng dáng vẻ thanh cao này lúc nào cũng vậy, tôn lên sự cao quý của nàng như tiên tử không vướng bận phàm trần. Thiên Băng thấy Duệ Dung cứ nhìn mình, làm nàng mất tự nhiên "Sao vậy, có phải không đẹp không?" , "Không có, nàng rất đẹp, cứ như tiên tử hạ phàm nhìn mà muốn khi dễ" Duệ Dung tiến lại nắm tay nàng nở nụ cười giảo hoạt. Làm Thiên Băng một phen đỏ mặt, đánh vào vai Duệ Dung "Cho ngươi dám khi dễ ta." , Duệ Dung nắm tay nàng lại bàn ngồi cùng dùng điểm tâm, còn nàng thì tiếp tục nhấp rượu thi thoảng gắp đồ ăn cho Thiên Băng. 

Dùng xong hai người nắm tay nhau đi ra đình, thời khắc nửa đêm ở đây cũng như hiện đại sẽ có pháo hoa tuy không được đẹp như hiện đại nhưng nó vẫn mang đặc trưng của nó. Từng đợt pháo hoa, được bắn lên cao chiếu sáng cả bầu trời, chiếu rọi xuống khuôn mặt đang tươi cười của Thiên Băng làm Duệ Dung nhìn ngây ngẩn, nàng thầm nghĩ trong lòng muốn che chở bảo vệ nàng suốt cả cuộc đời này, để được thấy nụ cười ấy mỗi ngày cũng như dành hết yêu thương cho nàng. Càng nghĩ nàng càng nắm chặt tay nàng hơn, Thiên Băng quay mặt lại thấy khuôn mặt nghiêm túc của Duệ Dung làm nàng khó hiểu "Có chuyện gì sao?" , Duệ Dung lắc đầu "Ta thấy càng ngắm nhìn nàng, ta càng ngày càng yêu nàng không thể dứt được!" . Duệ Dung ngắm nhìn đưa tay lên phác họa từ ánh mắt đen láy nhìn vào trong ấy như muốn luân hãm vào đấy, tới cái mũi cao cao sau lại dừng đến đôi môi đỏ mọng mềm mại kia mà nhẹ nhàng vân vê. 

 Khoảng cách khuôn mặt cả hai càng ngày càng gần đến cả hơi thở phả ra mang hương vị đặc trưng của nhau, từ từ bốn cánh môi chạm vào nhau, kĩ thuật hôn môi của Duệ Dung đối lập với sự ngây ngô trúc trắc của Thiên Băng, dù vậy, theo sự dẫn dắt của Duệ Dung cũng đã học được, cùng nàng cộng vũ. Khóe miệng hai người bởi vì triền miên mà tràn ra một chút nước bọt, trong ôn nhu có bá đạo, trên bầu trời pháo hoa chiếu rọi hai con người hôn nhau cảnh đẹp nào còn có thể đẹp hơn. 

Đến khi tách nhau ra, mặt Thiên Băng đã đỏ ửng thẹn thùng, Duệ Dung nắm tay nàng đi về phòng "Chúng ta vào nghỉ ngơi thôi, trời cũng trễ rồi" , Thiên Băng ngoan ngoãn "Ân" một tiếng đi theo. Nằm trên giường, Duệ Dung ôm Thiên Băng vào lòng, nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc ra sau thái dương, đối với thái độ ôn nhu của Duệ Dung nàng nở hoa trong lòng bất giác nở nụ cười. Duệ Dung trong ánh mắt mê ly nhìn ngắm khuôn mặt Thiên Băng gần trong gang tấc, càng nhìn càng thấy xinh đẹp, Duệ Dung nâng cằm Thiên Băng lên ấn xuống môi nàng một nụ hôn, môi lưỡi giao triền, tiếng môi lưỡi giao nhau khiến cho cả hai cũng có thể nghe được, tách nụ hôn đó ra, Duệ Dung hôn lên trán nàng, dọc xuống sóng mũi rồi xuống cằm, dời xuống cái cổ trắng ngần của nàng nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy. Nàng xoay người áp Thiên Băng dưới thân, tay chen vào trung y chạm vào cái khỏa mềm mại cách cái áo yếm mà nhẹ nhàng xoa nắn, cả thân người Thiên Băng run rẩy theo tác động của Duệ Dung. 

Duệ Dung nhẹ nhàng giải khai trung y của Thiên Băng ném ra xa, rồi tới cái yếm cùng tiết khố cũng theo đó cũng rơi theo. Thân thể hoàn mỹ của Thiên Băng hiện diện trước mặt Duệ Dung khiến nàng miệng đắng lưỡi khô, nuốt một ngụm nước miếng, Thiên Băng ngồi dậy thay Duệ Dung giải khai trung y ra, sau lại bị Duệ Dung xuống lại hôn lên đôi môi kia, một tay thì đặt lên mặt nàng vuốt ve, một tay thì đặt trên ngực nàng xoa nắn hạt đậu cũng vì vậy mà cương cứng lên. Duệ Dung dời môi hôn lên xương quai xanh cắn nhẹ rồi lại mυ'ŧ vào làm dấu hôn ngân hiện lên, từng tấc da tấc thịt của Thiên Băng bị hôn ngân của Duệ Dung phủ đầy, Duệ Dung vùi đầu vào bầu ngực căng tròn của Thiên Băng liếʍ mυ'ŧ một bên tay bên kia cũng săn sóc cái còn lại. Duệ Dung dời xuống hôn lên cái bụng bằng phẳng kia, đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc cái rốn kia, làm Thiên Băng ngâm khẽ "Ân...ân...Dung" tiếng rên làm cho Duệ Dung hưng phấn hơn. 

Duệ Dung ngồi dậy đưa hai chân của Thiên Băng lên vai mình, nhìn vào nơi tư mật kia, làm cho Thiên Băng ngượng ngùng xoay mặt sang nơi khác "Đừng nhìn nơi đó...ân...a..." chưa nói dứt lời đã bị đầu lưỡi của Duệ Dung lướt qua cánh hoa mà ngâm lên tiếng rêи ɾỉ "Đừng...nơi đó...nơi đó...bẩn....ân..." một cảm giác kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào đại não của Thiên Băng, nàng cắn môi dưới, hai tay nắm chặt trải giường. Nụ hoa đế phấn hồng vì bị đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà càng thêm trơn ướt, cái mũi cao thẳng của Duệ Dung đặt trên hoa thạch của Thiên Băng đầu lưỡi chậm rãi di chuyển xuống dưới, theo từng tiếng rêи ɾỉ càng lúc càng dồn dập của Thiên Băng mà xoáy vào động khẩu đã cực ướŧ áŧ kia. Thiên Băng vặn vẹo thân mình theo động tác của Duệ Dung, nàng cong vòng eo lên, hai tay ấn chặt đầu của Duệ Dung xuống nơi hai chân mình. 

Duệ Dung để chân của Thiên Băng xuống, chồm người lên hôn lên đôi môi của nàng cho nàng nếm tư vị của mình, còn tay kia ma sát hoa thạch đã sưng cứng, tay nhẹ nhàng lướt đến động khẩu, tay từ từ tiến vào trong, không có chút trở ngại, ngón tay của Duệ Dung ở bên trong gấp khúc xoay tròn, làm cho Thiên Băng không khống chế mà cao giọng rêи ɾỉ. Tựa hồ còn dư chỗ trống, Duệ Dung thử đút thêm một ngón tay vào, hai tay bên trong Thiên Băng gia tốc ra vào. Mấy ngón tay của Thiên Băng bám chặt vào lưng của Duệ Dung "Ân~a...ân a...Duệ Dung...ân a...Duệ Dung..." nàng ưỡn ẹo, cong eo nghênh hợp động tác tay của Duệ Dung. Thẳng đến khi Duệ Dung cảm giác được hai ngón tay giống như bị một cỗ lực xoáy hút vào, theo tiếng thét chói tai của Thiên Băng, từng dòng chất lỏng trong suốt từ cơ thể nàng ào ạt trào ra. 

Thiên Băng mê man "Mệt mỏi quá..." nàng khép hờ hai mắt, Duệ Dung hôn lên mắt môi nàng "Ta yêu nàng, Băng nhi" rồi nằm bên cạnh Thiên Băng ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve sóng lưng nàng, đến khi nghe tiếng thở đều đều của nàng, Duệ Dung mới lấy y phục mặc lại, đi ra ngoài lấy thau nước nóng cùng khăn tay, nhẹ nhàng lau chùi thân thể cho Thiên Băng rồi giúp nàng thay y phục. Xong lại thay đổi trải giường mới, lúc này nàng mới nặng nề nằm cạnh Thiên Băng nhích lại gần kéo nàng vào lòng ôm nàng tiến vào giấc ngủ, năm mới tình nồng xuân ý ngập tràn.