Nữ Nhân Các Ngươi Thật Phiền Phức

Chương 50

"Này, Tiểu Minh lại đây ta bảo!" Ngoại mẫu đang trong bếp làm thức ăn với Nguyệt Cát cùng Đông Nghi thấy cô đi vào liền đi qua một bên vẫy vẫy tay.

Cô hơi kinh ngạc liền đi đến hơi cúi người xuống nhỏ giọng "Có chuyện gì sao, cô ấy làm không tốt chuyện gì à?" hơi liếc nhìn người kia một chút.

"Không phải, cô ấy làm rất tốt, ta rất ngạc nhiên. Ta cứ nghĩ cô ấy tay không dính xuân thủy chứ!" bà cũng nhỏ giọng nói lại "Nhưng mà Tiểu Minh....cô ấy gần bằng tuổi mẹ con, con dám chắc sẽ không hối hận chứ?"

"Ngoại mẫu, con chắc chắn mà!" Cô hơi nhíu mày cười đáp.

"Con đó, đừng có làm khổ người ta nghe chưa? Ta mà biết con khi dễ người ta, sẽ cho con biết tay." Bà thuận theo thế cô đang chí xuống mà đưa tay lên nhéo nhéo lấy.

"Aiz, chưa gì đã bênh cháu dâu chằm chằm rồi."

Sau buổi ra mắt thì Gia Minh cũng đưa Nguyệt Cát về tư gia của mình, trước lúc nàng mở cửa, cô liền lên tiếng "Chị sẽ không hối hận chứ?"

Nghe được giọng cô vô cùng nghiêm túc nàng hơi ngẩn ra, giọng ôn nhu đáp "Sẽ không, chị biết sau này cũng sẽ không thể quản em nhưng chị vẫn muốn được bên cạnh em."

Cô đưa tay lên vuốt ve mái tóc nàng "Thật ngốc, vào nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi, hôm nay cuối tuần nhưng vẫn không nghỉ ngơi được nhiều."

"Ân, chị biết rồi, em cũng vậy!" nàng nhướng người sang hôn má cô một cái cũng mở cửa xuống xe.

Cô nhìn nàng bước xuống, chầm chậm một chút mới khởi động xe rời đi. Nhìn theo gương chiếu hậu người kia vẫn còn đứng đó nhìn theo.

Khi cô về đến nhà thì cũng đã qua giờ ăn trưa đi vào phòng khách thì đã thấy vυ' Lương ngồi đó lau bàn, liền đi đến vỗ nhẹ vai nàng, mỉm cười nói "Vυ' lên hồi nào đấy?"

"Đứa nhỏ này, làm ta giật mình!" nàng hơi giật mình, dừng động tác lau bàn lại mới xoay người lại nói "Ta vừa mới lên một chút thôi. Tiểu Minh ta nghe ông chủ nói con muốn kết hôn sao? Nàng ấy có tốt với con không?"

"Nàng ấy tốt lắm, vυ' yên tâm!" cô cười cười nói lại nhớ lời Gia Long dặn dò trước khi đi "A, cha lúc nãy có chuyện muốn nói với con, thôi con lên lầu trước nha vυ'."

"Con đi đi, ta tiếp tục công việc." nàng phất phất tay lại cúi người xuống làm tiếp công việc.

Lên đến thư phòng của Gia Long, cô gõ ba cái liền mở cửa đi vào trong "Lúc sáng cha có chuyện gì muốn nói với con?"

"Ta hỏi con, con nghĩ sao về Tuệ Lâm?"

"Hm? Sao lại hỏi con về vợ của cha?" cô cười khẩy nói.

"Con cứ nói đi đừng hỏi ngược lại ta."

"Là một người vợ tốt. Con nghĩ là vậy!"

"Thật ra chuyện xảy ra giữa hai người ta đã biết....." ông ngừng lại nhìn biểu cảm lãnh đạm của cô lại nói tiếp "Ta biết nàng rất yêu con, ta chỉ mong con hãy mở lòng một chút với nàng."

"Chuyện gì thế này? Cha có biết mình đang nói gì không?"

"Giữa ta và nàng đã không còn bất cứ quan hệ nào, cũng không còn gì để ràng buộc cả hai nữa. Ta chỉ muốn cả hai người sống hạnh phúc thôi." ông thở dài phất phất tay "Được rồi, ta chỉ muốn đến đây thôi. Con về phòng nghỉ ngơi đi."

"Vâng."

Mở cử đi ra khỏi phòng đã thấy người kia cúi đầu đứng trước cửa phòng rồi. Cô hơi nhíu mày hỏi một câu cộc lốc "Đứng đây bao lâu rồi?"

"Từ khi con bước vào phòng thì ta đã đứng đây."  Tuệ Lâm ngẩng đầu lên đáp.

Cô nghiêm mặt nhìn nàng rồi lướt ngang bỏ lại câu "Về phòng nghỉ ngơi đi."

"Tiểu Minh, đừng lạnh nhạt với ta nữa." nàng nói rất nhỏ nhưng với không gian hai người thì cô vẫn có thể nghe được, cước bộ cũng dừng lại, xoay người nhìn người kia "Lại đây!"

Nàng nhẹ bước lại gần cô, cô xoay người đi đến phòng mình, nàng cũng ngây ra một chút liền đi theo, ở phía sau nhỏ giọng hỏi "Bảo ta đi theo có chuyện gì sao?"

"Chẳng phải nói đừng lạnh nhạt nữa sao? Đây là đi nghỉ trưa." mở cửa phòng lại nghiêng sang một bên nhìn người phía sau đỏ mặt kia, lại nhíu mày hỏi "Rốt cuộc có muốn vào hay không?"

Nàng hơi bĩu môi đi vào, cô cười khẽ đi phía sau đóng cửa lại, vào phòng liên ngã lưng xuống giường nhắm mắt lại, mặc người kia đứng bên cạnh.

-------------------------------------

Từ đây đến Tết ta rất bận nên không thể thường xuyên đăng truyện như trước được nên một tuần chỉ up lên 1 hoặc 2 chương mà thôi.