Nữ Nhân Các Ngươi Thật Phiền Phức

Chương 41: Màn chào buổi sáng (H)

Buổi sáng hôm sau cô là người tỉnh dậy trước nhìn sang người bên cạnh như bạch tuộc mà bám chặt lấy cô. Thân thể cả hai trần như nhộng mà dính nhau, 'thằng nhỏ' của cô như mọi sáng lại chào cờ. Cô kéo chăn đắp cả hai ra, một cỗ thân thể trắng nõn bại lộ, đôi gò bồng nhấp nhô đều đều theo nhịp thở, vòng eo thon phẳng lì, vòng ba căng tròn, vùng 'đất cấm' như ẩn như hiện  khi đôi chân kia kẹp một bên chân cô ở giữa.

Nhìn cái kiểu này cũng không thể tách ra được, 'thằng nhỏ' của cô thấy mỹ cảnh phía trước càng phấn khích hơn. Không lâu sau, khóe mi khẽ động, nàng mở màng tỉnh dậy, thấy cô nàng khẽ cười. Cô thấy nàng cười với mình cũng đổi quyết định giải quyết vấn đề nan giải với nàng vậy, đi học trễ chút cũng không sao.

Cô đặt một nụ hôn lên trán của nàng, sau đó lại di chuyển xuống đôi môi đỏ hồng của nàng mà hôn lấy. Nhẹ nhàng mà mυ'ŧ lấy cánh môi mềm mịn của nàng. Nàng đưa một tay đặt ngay vai cô, một tay khác luồn qua cổ cố kéo gần khoảng cách của cả hai lại với nhau. Nàng hé môi ra tiếp nhận cô đưa lưỡi mình vào khoang miệng của mình.

Lưỡi cùng lưỡi, môi chạm môi, hai người dây dưa hết một lúc lâu, khi cảm thấy nàng đã bị rút hết không khí rồi cô mới nuối tiếc mà buông ra bờ môi sưng đỏ của nàng. Nàng thở hổn hển, lấy lại không khí, ngực theo từng đợt hít thở mà lên xuống kịch liệt.

"Mới sáng ra mà đã tấn công người ta như vậy rồi."

"Là ai câu dẫn ai đây?" cô vừa nói vừa đưa tay nắm lấy một bên ngực của nàng.

Nói liền cô nghiêng người, đè nàng ở dưới thân, đưa tay nhào nặn một bên ngực, liếʍ mυ'ŧ bên ngực còn lại, hai chân nhẹ nhàng tách ra đùi nàng, tay còn lại đưa xuống phần hạ thể, tìm đến vùng 'đất cấm' mà gẩy lấy âʍ ѵậŧ của nàng. Cảm nhận được sự ướŧ áŧ, cô cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình đưa đến trước 'cửa động' mà mơn trớn, được một lúc thấy thích hợp rồi, một lực mạnh mẽ tiến sâu vào trong người nàng.

"A, Tiểu Minh thật nhiều sức!" nàng khẽ hừ, tay xoa xoa gương mặt cô.

Cô bắt đầu ra vào âʍ đa͙σ của nàng , ra vào không biết bao lâu thì cô ra. Không dừng lại ở đó, cô nâng người nàng dậy, đối diện với mình trong khi dương vẫn còn ở bên trong nàng. Tay đỡ lấy phần hông của nàng. Cô lại nhấp, vừa nhấp cô vừa ngậm lấy đỉnh ngực của nàng mà liếʍ mυ'ŧ, bên ngực còn lại cô cũng 'chăm sóc' bằng bàn tay còn rảnh rỗi của mình. Bây giờ nàng chỉ có thể không ngừng mà rêи ɾỉ, do đêm qua rêи ɾỉ không ngừng nên bây giờ cổ họng nàng có chút đau, tiếng rên phát ra lại khàn khàn vô cùng quyến rũ.

"Ah.... ưʍ.... ha.... ah.... ah.... tha, tha cho ta đi mà.... lát nữa, lát nữa.... còn phải đi làm nữa.

Không để tâm đến lời cầu xin của nàng, buông ra đỉnh ngực ướt đẫm chuyển dần lên vị trí cổ mà mυ'ŧ mát, để lại trên chiếc cổ trắng ngần của nàng nhưng nụ hoa đỏ vô cùng chói mắt.

"Đừng.... đừng mà.... ta.... ưʍ.... ta còn phải đi làm mà.... tha cho ta đi.... không chịu được nữa đâu.... ah.... ah...."

Đột nhiên cô gia tăng tốc độ ra vào của mình, hai tay ôm chặt lấy bà. Hông đẩy thật mạnh vào một cú lút cán, thân thể nàng giật giật, âʍ đa͙σ co bóp liên hồi, từ lỗ nhỏ bắn ra dòng chất lỏng trong suốt. Cùng lúc đó, dươиɠ ѵậŧ của cô lại co giật dữ dội, từ đỉnh dươиɠ ѵậŧ phóng xuất ra dòng chất lỏng trắng đυ.c ấm nóng, chạy dọc theo 'vách tường thịt' thẳng vào tử ©υиɠ của nàng.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng cùng đồng loạt chảy ra làm ướt drap giường, cô kéo dươиɠ ѵậŧ của mình ra. Từ tư thế ban nãy, cô đổi thành bế nàng đứng từ trên giường đi xuống, đến phòng tắm đặt nàng vào bồn. Còn chính bản thân đi đến vòi sen tắm riêng, sạch sẽ thân thể nhìn người bên kia đang đỏ như trái cà chua nhưng động tác tay vẫn không ngừng tắm rửa thân thể mình, cô lấy chiếc khăn duy nhất trong phòng tắm quấn quanh hồng mở cửa đi ra ngoài. Khiến Tuệ Lâm không khỏi ngạc nhiên, một lúc sau cô lại cầm một cái khăn tắm khác mang vào.

"Dì tắm xong thì lau khăn mới đi, tôi chuẩn bị đi học đây có lẽ đã trễ rồi." dù nhỏ tuổi hơn rất nhiều nhưng cô lại để tay lên đầu nàng xoa xoa rồi mới xoay lưng rời đi.

Nàng vẫn còn chưa tỉnh táo cho loạt hành động đó, Gia Minh thật sự đã đổi thái độ với nàng hay sao, ôn nhu như vậy? Khi đứng trước gương lau thân thể, nhìn trong gương chính mình không hề có bất kì ấn ký nào từ cô, ngoại trừ đầu ngực vẫn còn sưng đỏ. Nàng nhanh chóng thay quần áo đi xuống lầu nhưng cô đã đi từ lâu, nàng đành không ăn sáng mà đến công ty.