Khi dùng bữa xong thì Huyền Anh thẳng thắn xin số điện thoại của cô, cô cũng không keo kiệt mà đọc số điện thoại của mình xong rồi mở cửa xin phép về trước. Đến trường học thêm một buổi chiều nữa mới về nhà, cả cái lưng ngồi cả ngày khiến cô mỏi rã rời.
Về đến nhà thấy người kia vẫn chưa về cô nghĩ chắc lại họp ở công ty rồi nên cũng lười làm thức ăn lên thẳng lên lầu tắm rửa xong đã lăn ra giường ngủ. Đang trong lúc mê man thì cảm giác ai đó đang vuốt ve gương mặt mình, khiến cô phải cau mày mà nheo mắt từ từ mở ra.
Người nên về cũng đã trở về, đang ngồi bên mép giường tay vẫn giữ trên mặt cô mà vuốt ve. Tự bao giờ đã thay cả váy ngủ luôn rồi. Cô ngồi dậy dụi dụi mắt nhìn người kia "Dì về lâu rồi?"
"Dì chỉ về một chút thôi, con chưa ăn tối sao?" nàng hơi chớp mắt nhìn cô.
Cô không đáp nhìn chằm chằm nàng, mũi hơi ngửi ngửi dù có hương thơm của sữa tắm nhưng vẫn còn mùi nồng của rượu "Uống rượu?"
"Ân? Dì có uống chút ít." nàng hơi cúi đầu đáp.
Cô hơi nheo mắt nhìn nàng "Dì đã ăn rồi thì ngủ đi." cô không muốn nghĩ lung tung chỉ là xã giao với đối tác bên ngoài cũng không phải cái gì kinh khủng. Cô nằm nhích sang một bên quay lưng lại với nàng im lặng mà nhắm mắt.
Tuệ Lâm thấy Gia Minh cho mình ngủ lại giường của cô thì rất vui nhưng lại quay lưng lại phía mình không khỏi cười khổ. Nằm trên giường, cô hít sâu vài lần, mệt mỏi cả ngày khiến cho thể lực của cô đã đến cực hạn, cũng buồn ngủ. Nhưng dần dần, cô cảm thấy trên người chợt nặng hơn một chút, quanh người quanh quẩn cỗ mùi hương nhàn nhạt thơm mát. Cô mở mắt, đập vào mắt chính là gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Tuệ Lâm, còn có cơ thể mình dây kia.
"Đừng nháo..." giọng cô hơi khàn nói.
"Tiểu Minh, ta yêu con, thời thời khắc khắc đều muốn tới gần con, dì..." Tuệ Lâm không ngần ngại thổ lộ ra.
"Con biết mà." cô thở dài nói.
"Tiểu Minh, chúng ta..." yên tĩnh tựa trên vai Gia Minh, Tuệ Lâm có chút do dự cất tiếng nói. Tình cảnh hiện tại có thể nói hết sức khó xử, trên người mình cái gì cũng không mặc vì lúc nãy đã cởi nó ra mới lên giường nằm, không mảnh vải che thân ở trước mặt người mình thích, không khỏi có chút ngượng ngùng.
"Chúng ta làm sao?" cô thừa biết nhưng vẫn còn hỏi.
"Ưm, con thừa hiểu ta muốn gì mà nhưng nếu Tiểu Minh không muốn, ta sẽ không miễn cưỡng con." Tuệ Lâm nhỏ giọng nói, sau đó ngoan ngoãn chui vào trong chăn của Gia Minh. Cái Gia Minh mặc chính là quần áo mỏng, cô có thể cảm nhận được cơ thể mát mẻ của Tuệ Lâm dán đến mình, chân thon dài giao với chân mình, bộ ngực đầy đặn cọ sau lưng, hai đầu ngực cực kỳ có cảm giác tồn tại.
Cô thầm nói trong lòng 'Trời, đây là muốn bức chết người mà!'
Gia Minh không phải lãnh cảm, lại là người thích nữ nhân, hơn nữa thân hình Tuệ Lâm và bề ngoài đều xuất chúng, mặc dù là lớn tuổi, nhưng cũng là kiểu lớn tuổi mà mình thích, trước đó không phải hai người cũng đã làm rồi sao. Không thể lên giường có rất nhiều lý do mà lên giường cũng nhiều như vậy. Gia Minh ở trong lòng giao chiến, vốn thiếu ngủ bây giờ cũng biến mất hoàn toàn.
Vào lúc này hết lần này tới lần khác cũng không biết vô tình hay cố ý, Tuệ Lâm giật giật cơ thể, đem chỗ giữa hai chân áp lên mông Gia Minh. Chạm vào như vậy, ẩn chứa kɧıêυ ҡɧí©ɧ, làm cho cơ thể Gia Minh run lên mấy lần.
"Tiểu Minh con không sao chứ?" giọng nói nàng phả vào tai cô khiến bản thân cắn chặt răng, trong lòng khẽ than không tốt. Đều tại giọng Tuệ Lâm quá mê người, thân thể không ngừng cọ tới cọ lui trên người cô, khiến cho phía dưới bụng giống như bốc cháy. Cô nắm chặt lấy ra giường, muốn quên khỏa mềm mại đang không ngừng lấn tới, nhưng không biết sao...
"Tiểu Minh... Tiểu Minh.." giọng Tuệ Lâm trở nên ám muội, ngay cả thở dốc cũng nhuộm mùi du͙© vọиɠ. Cảm thấy người kia không ngừng dùng hạ thể cọ mông mình, hai hạt đậu đỏ cách áo ngủ ma sát sau lưng mình, mang tới từng đợt từng đợt ngứa ngáy, Gia Minh cắn chặt răng, cô xoay người đem Tuệ Lâm áp dưới thân, nhận lấy ánh mắt kinh ngạc của đối phương, cô cắn lên xương quai xanh đang nhô lên.
Cái cắn này Gia Minh rất dùng sức, may là Tuệ Lâm bị ăn đau kêu lên một tiếng, nhưng trong lòng chiếm đa phần là ngọt ngào. Nàng biết mục đích của mình đạt được rồi, cho nên nàng nhiệt tình tách hai chân, tiếp nhận Gia Minh. Nàng nhìn thấy Gia Minh đang do dự , liền nắm lấy tay Gia Minh đặt ở chỗ ẩm ướt lầy lội. Nơi đó trơn muốn chết, Gia Minh căn bản không phí sức, hai ngón tay liền thuận theo chui vào.
"A... Tiểu Minh, thật thoải mái... ưʍ..." Tuy là các bước phía trước bị bỏ quên nhưng Tuệ Lâm vẫn rất thỏa mãn. Nàng nhìn thấy trong ánh mắt Gia Minh phóng ra du͙© vọиɠ, đồng thời trong ánh mắt đó phản chiếu là chính mình, chợt cảm thấy may mắn, cố gắng trước đó của nàng đã không uổng phí.
"Tuệ Lâm, sao dì phải lại như vậy, tôi thực sự không biết nên đối với dì như thế nào mới tốt." Gia Minh nói, cúi đầu cắn lên khỏe đầy đặn đang vểnh lên, dáng người Tuệ Lâm rất tốt, chỗ cần có thịt thì có thịt, mà chỗ không cần ngay cả một tí thịt dư cũng không có. Bộ ngực đầy đặn ở trong miệng mình trướng lên, eo thon nương theo sự ra vào của mình không ngừng phập phồng.
"Tiểu Minh, đừng nghĩ nhiều như vậy, hiện tại chỉ nghĩ đến ta được không? Muốn ta, ra sức muốn ta, tiến vào nơi sâu nhất của ta."
"Gia Minh... thật thoải mái... ta.... ta dường như muốn..."Tuệ Lâm lúc trước toàn tâm toàn ý đều chỉ muốn Tuệ Lâm lại không cùng Gia Long chung phòng, hiển nhiên không có đem thân thể mình cho người khác, lần này là lần thứ hai cùng Gia Minh làm chuyện này, nàng không hiểu chỉ mới một lần tại sao toàn thân đều không thể khống chế được cảm xúc.
Tuệ Lâm không ngừng há miệng, không ngừng kêu ra tiếng, chân run rẩy muốn kẹp lấy thứ gì đó, nhưng Gia Minh ngược lại đem chân cô mở rộng ra, làm cho nàng không có cách nào khép lại được.
"Tiểu Minh... mau... mau dừng lại, dì... dì sắp ra..."
"Người bắt đầu là dì, giờ lại muốn kết thúc sao?"
"Ưʍ....ưʍ....ta sắp sắp ra thật rồi...." Tuệ Lâm rên 'A' một tiếng cảm thấy được thân thể mình nhẹ bổng giống như bay lên trời.
Nàng thở dốc một hơi rồi nói "Tiếp theo, để ta giúp con có được không? Của con cũng trướng lên rồi." Tuệ Lâm nói, nhấc chân cọ cọ lên chân tâm Gia Minh, mặc dù cách lớp quần vẫn có thể cảm thấy bên trong đã rất cứng. Nghe người kia nói thế, Gia Minh gật đầu, xoay người nằm trên giường, tùy ý Tuệ Lâm cởi bỏ quần áo của mình. Mắt thấy đối phương chôn đầu giữa hai chân của mình, dùng chiếc lưỡi trơn trượt liếʍ láp, Gia Minh hừ nhẹ, khẽ xoa đầu đối phương. Cả hai quấn lấy hành hạ nhau đến sáng.