[Hoa Thiên Cốt] Vượt Muôn Trùng Kiếp

Chương 26

Chương 26: Điều gì cần đến thì sẽ đến (phần 2)
Bạch Tử Họa đỡ thân xác của Thiên Cốt đứng lên, tức là thể xác của hắn. Bây giờ nhìn hắn chẳng khác gì là... BĐ.

"Đau quá" Nàng kêu lên, vì những vết thương mà thanh kiếm gây ra.

"Về động của nàng đi" Bạch Tử Họa nói, chất giọng trong trẻo đầy nữ tính phát ra.

Từ phía sau một âm thanh phát ra

"Sư đệ" Ma Nghiêm trong thân xác của Sênh Tiêu Mặc và gọi

Nàng lắc tay chỉ về phía Bạch Tử Họa thật đang đứng. Nói nói một hồi họ mới vào động, nàng cởϊ áσ ra rồi nhờ Bạch Tử Họa sát trùng rồi băng lại.

"Cốt Cốt, muội đi Trường Lưu một chuyến chứ?" Sênh Tiêu Mặc hỏi

"Phải rồi, vậy mấy ngày nay đệ được rảnh rồi"

"Không có chuyện đó xảy ra đâu Tử Họa à, đệ cũng phải theo sau canh chừng Thiên Cốt là vừa" Ma Nghiêm nói

Ngủ lại một đêm, sáng hôm sau họ mới xuất phát.

Những ánh nắng ban mai thật nhẹ nhàng, những cơn gió lướt qua thật mát mẻ êm tai, những tán lá cây đang xù xì với nhau, đâu đâu cũng là tiếng chim nhạn hót văng vẳn, đây là lần đầu tiên nàng được nhìn thấy chúng ( chỉ tính lúc nàng làm tiên)

Đến Trường Lưu, mọi người cung kính hành lễ tam tôn, nàng không biết nói gì mà quay mặt về hướng Tử Họa.

"À, các các ngươi đứng lên đi"

"Tạ tôn thượng"

"Hôm nay tôn thượng hơi mệt, sẽ không lên điện" Ma Nghiêm nói

(Bây giờ gọi bằng tên đi, chứ giải thích từng người là ai là ai ở thể xác nào, vậy mệt lắm, chắc mọi người cũng biết họ ở thể xác của ai rồi)

Ma Nghiêm đưa Tử Họa và Thiên Cốt về Tuyệt Tình điện. Tại nơi đây, nàng có chắc hứng thú với nó, hình như là, nàng đã từng ở đây thì phải, cảnh vật khá quen thuộc.

Sau một ngày dài như thế nàng chỉ muốn nhảy vào bồn tắm mà thôi, nhưng mà nàng đang trong cơ thể của nam nhân, làm sao mà...

-Bạch Tử Họa ơi là Bạch Tử Họa, là do ngươi đó nha, đừng trách ta đó- Nàng nghĩ thầm, nhưng chốc lát đã vơi đi nó và bỏ những lớp y phục của hắn.

Về phần của Bạch Tử Họa thì...

Hắn sờ vào ngực của nàng mà mắt sáng rực, cảm giác thật sung sướиɠ làm sao.

Lúc sau hắn cởi đồ đi tắm, nhìn thấy cơ thể nóng bỏng của nàng mà mặt mài tự màu hồng hồng chuyển sang đỏ tía tai.

Nàng đi loanh quanh phòng tìm y phục của hắn, nhưng chẳng thấy gì, cuối cùng lại tìm thấy cái gì đó, nó phát sáng làm nàng chói cả mắt, rồi từng kí ức ào ạt kéo đến, nàng đã hội phục lại được kí ức rồi, từng chi tiết ngọn ngành nàng đều biết tất cả.

Nàng biết y phục của hắn để ở đâu rồi, một nơi rất dễ tìm thấy, đó là phòng tắm, nàng có chút hơi ngại khi tắm trong cơ thể của người khác, mà quan trọng, người đó là nam nhân nữa chứ.

Thay trường bào xong, nàng chạy ngay đến chỗ của Tử Họa xong thẳng vào phòng tắm, vì chắc chắn hắn sẽ ở trong đó, nàng gọi hắn một tiếng, nó vẫn lạnh lùng như cũ.

Hắn thay y phục khác cho cơ thể của nàng rồi hỏi.

"Sao nàng đến đây?" Hắn nhẹ nhàng nói

"Thϊếp đến đây là để trừng phạt chàng, vì tội dám lừa thϊếp"

"Nàng nhớ ra rồi sao?" Hắn ôm lấy nàng

"Mấy năm nay ta nhớ nàng lắm! Tiểu Cốt!"

"Chàng nói là yêu người khác mà, sao còn lo lắng cho thϊếp làm gì?"

"Đó chỉ là cá cược thôi, nó sớm đã kết thúc rồi"

"Dám lừa thϊếp, giận, từ nay nếu có hoán đổi lại linh hồn, thϊếp không cho chàng chạm vào người thϊếp nữa"

"Tiểu Cốt, ta xin lỗi, nàng đừng giận ta nữa mà"

...

Ngày mới lại bắt đầu. Nàng bây giờ phải lên điện rồi, tất cả đều trong cậy vào Thế tôn và Nho tôn rồi, họ sẽ nói thay nàng, vì nàng có biết gì về Trường Lưu mấy năm nay đâu mà nói. Ngồi ở đó chừng 3 canh giờ ( 6 tiếng ) là mông nàng sắp chia thành phân nửa rồi, buổi lên điện cũng kết thúc, bây giờ đã là giữa trưa, khoảng 12h 30 phút ở hiện đại.

Vì cơ thể của hắn có thể điều chỉnh nhiệt độ trong cơ thể nên nàng chẵng lo ngại gì, đi ngoài nắng mà trong giọt mồ hôi, rồi hắn quay sang hỏi nàng.

"Nàng đã làm gì với nhiệt độ trong cơ thể ta vậy?"

Nàng nhìn hắn rồi cười trừ cho qua, lần đầu hắn tự thấy hắn cười.

Đến ngày tam tôn phải xuống núi để tu luyện thì hắn cũng đi theo sau nàng, giữ một khoảng cách khá xa. Đến một đoạn, mọi người dừng chân ở đó, Ma Nghiêm nói đi tìm thức ăn, còn Thiên Cốt thì đi tìm nước uống, bây giờ chỉ còn lại Sênh Tiêu Mặc và Bạch Tử Họa.

"Sư huynh, đệ xin lỗi, hôm qua vì kích động quá cho nên..."

"Ừm"

Rồi Sênh Tiêu Mặc rút kiếm ra, phóng thẳng ngay qua vai Tử Họa, gϊếŧ chết được một con độc xà ( rắn độc ), hai ánh mắt giao nhau, một lạnh một nóng, chắc sẽ không có kết quả đâu, rồi bỗng có người xen ngang vào cuộc đối thoại của họ.

"Sư phụ đại nhân, Tiêu Mặc ca, hai ngươi đang nói về chuyện gì vậy?"

Nghe tiếng nàng gọi, hai người bừng tĩnh lại.

"Huynh cũng về rồi nè" Ma Nghiêm ôm đóng đồ ăn trên tay.

Sênh Tiêu Mặc ăn như hạm, ăn hết 3 phần luôn rồi, nhưng 1 phần còn lại cũng đủ cho 3 người kia no rồi. Ma Nghiêm chẳng vui gì, khi nhìn thấy hình tượng của mình bị phá tan.

Họ cứ tiếp tục đi, đi hoài một lúc mới thấy lối ra khu rừng rậm rạp này, trước mắt họ là một ngôi làng đầy ấp tiếng cười nói, và đây cũng là nơi Thần Thỏ ở, cũng chính là nơi lúc trước nàng ở. Nàng cùng họ đến mê động, Thần Thỏ ôm nàng òa khóc, rồi kể lại tất cả.

Đó là do mấy tên lần trước mà nàng dọa bọn chúng, chúng quay lại để báo thù, vì không thấy nàng nên đành bắt các tiểu tiên kia để thế nàng, còn Thần Thỏ tuy là mạnh hơn chúng nhiều, nhưng lúc đó hắn đi đến nơi khá xa nơi đó để chửa trị mọi người nên không hề hay biết.

"Đúng là quá ngong cuồng" Ma Nghiêm kha khá tức giận

"Đệ sẽ đi xử lí bọn chúng ngay lập tức" Sênh Tiêu Mặc định bước đi thì Ma Nghiêm ngăn lại và lắc đầu

Nàng lau nước mắt cho hắn, nếu như người không hiểu chuyện mà nhìn vào thì cứ nghĩ họ bị đồng tính. Rồi nàng cảm thấy có cái gì đó nặng trong tay áo của Tử Họa, đó là điện thoại của nàng mà. Rồi nàng nghĩ ra được ý nàng, nàng quên mất là có gắn camera mà, ( nói camera vậy thôi, chứ nó là một phép thuật có thể quan sát nơi mình đã lấp đặt chúng)

Nàng kết nối thành công rồi! Rồi nàng bật máy lên xem, chúng đi về phía Tây Bắc, tức là đài tử hình.

"Chết rồi, không xong thật rồi" Nàng quên cả việc không được dùng pháp thuật khi tu luyện, nàng phi nhanh kiếm về hướng mấy tên tép riu đó đi, họ cũng bay theo nàng mà gắt qua quy định của Trường Lưu

Đến nơi, họ đứng bên dưới những bậc thang dẫn đến đài tử hình cao tít bên trên, một người bước ra và vỗ tay bốp bốp

"Khá khen cho đống vô dụng các ngươi" Một người đàn ông bước ra

"Đại thần, là có ấy, người đẹp nhất ở ngôi làng này!"

"Các ngươi đã gϊếŧ nhị đệ của ta, hãy trả giá đi!" Một tia siêu sét giáng xuống, bây giờ thì hồn nào về nơi đó, tất cả đã về vị trí cũ

Nàng dùng 4 thanh kiếm của mình, dùng hết sức để bay được lên đó một cách nhanh chóng, nhưng hắn ta chỉ cần dùng tay và một chút sức đã đánh văng những thanh kiếm đó xuống bên dưới, nàng bay lên mọc thêm 2 cánh tay nữa và thu kiếm vào 4 bàn tay, tấn công liên hoàng vào hắn.

"Ta đón không sai, ngươi chỉ là một tên chập chậm, có sức mà không có nhẹn, từ bên dưới đánh lên, ngươi đương nhiên sẽ đỡ được, vì tốc lực nó lúc phóng lên là ngươi đã chuẩn bị phản đòn, tay bọn ta yếu hơn ngươi, nhưng mà, nhưng mà bọn ta có đồng đội" Nàng đánh hắn văng xuống

Sênh Tiêu Mặc chạy đến đá hắn

"Ngươi nè, dám làm muội ấy tốn sức hả?"

"Ngươi nè, dám nói bọn ta là tép riu hả?"

"Nè, ta sẽ cho ngươi hưởng thụ sự đau đớn nhé! Chết đi" Sênh Tiêu Mặc liên tục đá vào chỗ nhạy cảm của hắn

"Cốt Cốt, ta sẽ báo thù giúp muội" Thế là Sênh Tiêu Mặc rút kiếm ra

"Sư đệ, đệ muốn làm gì?" Ma Nghiêm hỏi, rồi húp một ngụp nước mà Thiên Cốt lấy

"Biến hắn thành thái dám"

Nghe câu này thì Ma Nghiêm sặc ngụp nước. Hắn ho nhiều cái rồi quay sang nhìn Tử Họa.

"Đệ- không - biết, muốn làm gì thì làm"

Nhưng Thiên Cốt vừa lên tiếng thì

"Tiêu Mặc ca"

"Dạ, có gì không Cốt Cốt" Mắt hắn sáng rực, đúng là mê gái thối quá rồi

Ma Nghiêm đen mặt nhìn hắn, đối với họ thì chỉ nói sơ sài vài câu qua loa, còn nói với Thiên Cốt thì lại rất lể độ, mà còn nói nhiều nữa chứ.

"Huynh, thả hắn đi, nhưng hãy hủy hết đạo hạnh của hắn"

"Được thôi, huynh sẽ làm bất cứ việc gì muội cần"

Hắn mạnh tay rút hết công lực của tên Đại Thần gì kia rồi hóa thành cát bụi, đám tép riu do sợ hãi mà tè ra quần, tay chân rung lẩy bẩy. Quỳ xuống xin tha, từ phía sau, có người chạy lại định đâm nàng

"Coi chừng phía sau!" 4 người cùng đồng thanh reo lên

Mũi dao đâm thẳng vào người nàng, máu tuôn ra một ít vào vết thương đó đã lành, nhưng ngược lại, tên Đại Thần kia thì bị đâm một nhát, nàng đã dùng thuật phản đòn?

Tên đó chết tại chỗ mà nàng không cần động tay động chân, mấy tên kia định chạy đi thì nàng dùng phép tàn hình kéo họ lại

"Các tiểu tiên đâu?" Nàng tuy không tức giận nhưng ánh mắt và giọng nói thật lạnh lùng đáng sợ

"Ở, ở trong đài tử hình này, bên trong chiếc đài này có một căn phòng, chỉ cần đi thẳng rẽ phải là đến nơi"

Nghe vậy nàng mới buông tha cho họ.

"Muội ấy thật đáng sợ, đối với địch thì luôn lạnh lùng và nguy hiểm như vậy sao?" Ma Nghiêm thắc mắc

Theo chỉ dẫn của họ, nàng đã tìm được những người bạn của mình và giải cứu họ

Trở về Mê động nàng dặn dò Thần Thỏ phải cố gắng bảo vệ nơi đây và giúp những dân nghèo, đói đủ sức của mình, 1 năm nàng sẽ trở về một lần. Nói xong nàng từ biệt họ và tiếp tục cuộc hành trình với tam tôn.

...

Thời gian cứ trôi qua, mới đây đã được 1 năm kể từ ngày từ biệt Thần Thỏ, Tử Họa và Thiên Cốt cũng đã trở thành phu thê, Sênh Tiêu Mặc chỉ cần nhìn thấy nàng vui vẻ là được rồi, hắn không cầu mong gì hơn nữa. Đối với nàng, hắn như là một người ca ca tốt.

Có một lần, ngồi trong phòng, Tử Họa nói với nàng

"Sinh cho ta một đứa con nhé"

"Sinh... sinh con?"

Nàng có nghe lộn không vậy nè

Chưa kịp nghĩ xong Tử Họa đẩy nàng lên giường một cách mạnh bạo.

Hắn đè lên người nàng rồi dần dần bờ môi ấm áp của hắn khẽ chạm vào môi nàng, nụ hôn này không giống như những nụ hôn trước, có cảm giác khá mát.

"Ta yêu nàng"

"Hả?"

Lúc nàng mở miệng ra đã tạo cơ hội cho chiếc lưỡi của hắn luồn vào trong, rồi thắt lưng của họ rơi ra, từng lớp y phục không cánh mà bay, nàng chỉ còn một chiếc áo mỏng dánh bên trong mà hắn cũng không buông tha, cởi ra cho bằng được.

Nàng lấy mền cho hai thân thể không y phục, rồi bàn tay to lớn của hắn sờ vào phần nhạy cảm của nàng, nụ hôn rơi xuống cổ, nàng không chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn này mà rêu lên

"Á.... chàng buông thϊếp ra, đau"

Rồi hắn đánh ngất nàng đi, vậy là hết đau rồi

Hắn ngậm đỉnh hồng của nàng còn tay kia thì ôm eo.

Rồi hắn gian chân nàng ra, đưa con dươиɠ ѵậŧ vào trong một cách mạnh bạo, mùi máu tanh tuôn ra, hắn lại tiếp tục hôn nàng.

Sáng hôm sau

Nàng nằm sắp lên người Tử Họa, nàng rất vui khi được bên cạnh hắn, nếu có đầu thai kiếp sau, nàng ước sẽ mãi mãi được làm nương tử của người, là cô gái mà người luôn yêu thương nhất!

(Còn tiếp)