Chương 18: Lạc vào ảo cảnh
"A....có máu!" Lạc Thập Nhất la lênBỗng nhiên, mọi thứ xung quanh hóa vào hư ảo, 3 người lạc vào cùng chung một ảo cảnh.
Thiên Cốt, Bạch Tử Họa và Sênh Tiêu Mặc cùng một phòng
Thiên Dung, Ngọc Tuyết, Minh Minh và Lạc Thập Nhất cùng một phòng
Dương Phong, Sát Thiên Mạch và Ma Nghiêm cùng một phòng
Có 3 ải khác nhau, mỗi ải là một phòng học, phòng của Thiên Cốt là phòng Âm Nhạc, của Thiên Dung là phòng Tin học, còn phòng thứ 3 của Dương Phong là phòng Hóa
"Từng phòng sẽ có 1 ải, ai bị bắt người đó sẽ chết" Có tiếng người vang khắp cả 3 phòng
"Bây giờ trò chơi bắt đầu!" Người bí ẩn đó cười lớn
"Theo suy nghĩ của thầy, đây là..." Bạch Tử Họa chưa nói dứng lời thì một chiếc ghế đã bay lên tấn công vào hắn
"Thầy ơi, mau bật đèn lên" Thiên Cốt nhờ Sênh Tiêu Mặc
Không chút do dự Sênh Tiêu Mặc bật công tắt của chiếc đèn
"Không được rồi, đèn không lên"
Thiên Cốt thở dài
"Không lẽ phải chết ở đây sao? Sư..." Cô muốn nhớ ra điều gì đó, đầu lại đau
"Sư... sư gì đây" Cô lẩm bẩm
Sênh Tiêu Mặc đỡ cô đứng lên, hắn hỏi có chuyện gì, nhưng cô lát đầu không biết
"Nếu muốn vượt qua ải này an toàn, các người phải bộc lộ tài năng của mình, nếu không mỗi phòng phải có một người chết mới phá hủy được ảo cảnh để trở về" Giọng của người bí ẩn đó vang vọng khắp các phòng
Cô nghe vậy thì cúi đầu xuống, nói lí nhí
"Hai thầy ra ngoài đi, em sẽ ở lại đây"
"Em nói gì, thầy nghe không rõ" Sênh Tiêu Mặc mắt nhắm mắt mở nhìn cô
Cô ngước mặt lên, gương mặt đang cố tỏ ra vui vẻ
"Hai thầy ra ngoài đi!"
"Nhưng mà, thầy không thể" Bạch Tử Họa nói
"Tại sao?" Cô hỏi
"Chúng ta nhất định sẽ có cách, huống hồ gì thầy đã hồi phục lại pháp thuật, chúng sẽ không làm khó được chúng ta!" Bạch Tử Họa nhẹ nhàng nói rồi lau nước mắt cho Hoa Thiên Cốt
"Ừm đúng vậy!" Sênh Tiêu Mặc cất giọng
Hoa Thiên Cốt xuất động ôm Sênh Tiêu Mặc và Bạch Tử Họa
"Bước đầu tiên chúng ta cần phải thoát khỏi đây để cứu mọi người" Nói xong Bạch Tử Họa dùng pháp thuật thấp sáng căn phòng tối tâm này
Lúc căn phòng được thấp sáng thì có một âm thanh của đàn piano tự phát ra, trên ghế không có người, bỗng trước mắt họ hiện ra những cái bóng đen, chúng lau đến tấn công họ
"Mau tìm chỗ trốn đi! Bọn chúng cứ để tôi!" Bạch Tử Họa nói
...
10 phút sau
Phá được ảo cảnh, Bạch Tử Họa cùng hai người họ đi đến phòng Tin học. Ba người cùng xông cửa đi vào
"A... cứu" 4 người trong phòng bị những chiếc ghế nhốt lại
Hoa Thiên Cốt thấy vậy chạy lại
"Các người sao bị nhốt thế này?"
"Mấy cái máy vi tính đó tự khởi động rồi sau đó chúng tớ bị những cái ghế này bao quanh rồi bị nhốt lại" Thiên Dung nói
Thiên Cốt hỏi họ một lát rồi dùng mấy cú đá để giải cứu họ, nhưng dù có đá bay ra thì nó cũng vẫn ghép lại như cũ.
Cô nhìn xung quanh thì nhìn thấy một ma nữ đang điều khiển, chính là con ma mà cô gặp ở tầng 6, trên tay ả đứa bé quỷ đã mất, hiện tại ả đang cầm một viên gì đó để điều khiển mấy cái ghế đáng ghét kia
"Ở đây có ai đem nạn thun hay vài viên đá theo không?" Cô hỏi
"Tớ có đây! Ở trong cặp ngăn ngoài đó, hôm đó tớ chạy theo con mèo để bắn chộc nó chơi thôi, lo chạy theo mà không nhìn đường mới bị tong" Minh Minh ngập ngừng nói
Cô lấy chiếc nạn thun và một viên đá ra, nhấm vào viên ngọc mà yêu nữ đang cầm
"Muốn cứu họ sao? Không dễ đâu" Ma nữ nói
Cô bắn vào tay ma nữ nhiều lần nhưng luôn bị hụt vì ma nữ kia né rất nhanh
Ma nữ ngày một đến gần Hoa Thiên Cốt hơn, ả dùng tay bốc cổ Thiên Cốt rồi nâng cô lên không
Sênh Tiêu Mặc định vào cứu, nhưng cũng bị nhốt lại
Bạch Tử Họa thì... bị ngăn lại, không được đến gần ma nữ kia
Hắn ra sức đánh lá chắn nhưng cũng vô ích
Thiên Cốt tức giận lấy chân đá vào ngực ma nữ rồi xoay người một vòng, rồi cô hóa ra hai thanh kiếm, đó là Hiên Viên kiếm và Hoành Tiên kiếm
"Ta không nhường nhịn mi nữ" Cô lao đến ma nữ nhanh như chớp
Cô có siêu năng lực?
"Hiên Viên kiếm? Hoành Tiên kiếm? Không phải 2 thanh kiếm này là hai món bảo vật thiên cổ sao?" Sênh Tiêu Mặc nói
"2 thanh kiếm này có sức mạnh to lớn, nếu ai có dã tâm đen tối mà sỡ hữu nó sẽ hủy diệt trời đất, còn nếu kết hợp lại thì sẽ không ai địch lại được!" Bạch Tử Họa cất giọng lạnh lùng thấu tim
Chốc lát ma nữ và viên ngọc đã tan biến theo cát bụi, mọi người được cứu, ảo cảnh thứ hai được giải, còn ảo cảnh lại là ảo cảnh thứ 3
...
Đến phòng Hóa, mọi người cùng chạy vào trong, mấy cái lọ nhỏ kia đang cố tấn công họ bằng những nước thí nghiệm, có chất axit, axit nhẹ,...
Sênh Tiêu Mặc định chạy vào bên trong sâu hơn thì có một bàn tay lớn kéo lại
"Đừng dại dột như thế chứ thầy" Minh Minh lắc đầu
"Nếu bị những nước đó hắt trúng thì sao đây? Thầy sẽ bị ăn mòn, đau đớn mà chết" Minh Minh nói
"Vậy có cách gì không?" Sênh Tiêu Mặc hỏi
Suy nghĩ một lát Minh Minh rồi đáp
"Ở căn phòng này, chắc chắn sẽ có một vật gì đó điều khiển, chỉ cần cho vật đó tan biến hoặc bị hư hỏng là được"
Vừa nói xong phi tiêu không biết từ đâu phóng đến như mưa
"Bên đó!" Minh Minh chỉ tay về một cái hiên nhỏ
Mọi người thoát nạn, không ai bị thương
"Để tôi vào đó" Bạch Tử Họa lạnh lùng cất giọng hòa lẫn một ít lo lắng
"Mà khoan đã, có ai đem theo nước không? Tôi khát quá rồi" Ngọc Tuyết than thở
"Nước? Bây giờ còn nghĩ đến nước" Thiên Dung chống hai tay lên eo, như tư thế bán cá ngoài chợ
"Nước! Chính là nó!" Minh Minh tìm được câu giải đáp
"Thiên Cốt, cậu có mang theo cây nạn lúc nãy bắn không?"
"Nhận lấy" Cô thẩy sang Minh Minh
"Cậu đi với tớ" Minh Minh chỉ vào Thiên Cốt
Cô gật đầu
Sênh Tiêu Mặc ngăn lại, nói, có đi thì cùng đi, bỗng nhiên có âm thanh rùng rợn được phát ra
"Mọi người có nghe gì không?" Sênh Tiêu Mặc vừa nghe thấy thì nhảy lên người nhị sư huynh của hắn, ôm mãi không buông
"Xin lỗi, là tiếng chuông điện thoại của em"
"Alo"
"Alo, anh là Đông Phương Út Khanh!"
"Đông Phương Út Khanh? Tôi không quen biết anh"
"Em không biết anh, nhưng anh thì biết em"
Khi nghe cái tên Đông Phương Út Khanh thì những người xuyên không bất ngờ
"Biết tôi? Anh là ai? Là gì của tôi?"
"Anh là bạn của em, chúng ta rất thân thiết với nhau!"
"Vậy sao?"
"Thôi, anh tắt máy đây! Bái bai"
Khi cất điện thoại vào thì một tin nhắn được gửi qua
*Tối mai đến khu công viên của trường*
"Chúng ta cùng đi vào phòng thôi" Minh Minh nói
Mọi người gật đầu
Vào được căn phòng thì axit hất vào Sênh Tiêu Mặc
"Cẩn thẩn" một thân hình mỏnh manh đỡ cho hắn
(Còn tiếp)