[Hoa Thiên Cốt] Vượt Muôn Trùng Kiếp

Chương 16

Chương 16: Tâm ma nhất thời trổi dậy
"Á......" Có tiếng hét chối tai, đó là Ngọc Tuyết

"Cứu tớ với!" Ngọc Tuyết cầu cứu

"Tụi bây mà qua đây tao sẽ gϊếŧ nó" Tên đại ca cầm dao để sát vào cổ Ngọc Tuyết

"Muốn bắt thì bắt tôi đây này thả cậu ấy ra!" Thiên Cốt nói

Cô chạy đến tên đại ca đó rồi giả bộ nũng nịu, nhân lúc hắn bị cô mê hoặc thì đá vào chổ ấy ấy, rồi lôi Ngọc Tuyết về phía mọi người

Ực, cô bị một tên trong đám côn đồ kia đâm phộc vào sau lưng

"Thiên Cốt!" Mọi người reo lên

"Các người..." Cô tức giận, hai con ngươi đỏ ngầu, cô ngoảnh đầu lại như một kẻ khác máu

"Tụi bây chạy thôi" Tên cầm đầu băng nhóm bỏ chạy

"Các người đừng mơ mộng hảo huyền" Rồi cô bay đến nắm cổ áo tên đã đâm mình

Cô ngồi lên bụng hắn, cô đưa móng vuốn dài lên định gϊếŧ hắn thì có người ngăn cản lại

"Tiểu Cốt, dừng lại" Bạch Tử Họa và Ma Nghiêm chạy đến

"Thầy, là hắn không biết điều trước"

"Nhưng hắn vẫn là một sinh linh mà, con tha cho hắn đi, ngoan, nghe lời thầy" Bạch Tử Họa nói

"Không nói nhiều nữa, mau gϊếŧ hắn đi Thiên Cốt, hắn đã cướp bốc rất nhiều người, mau mau gϊếŧ hắn đi, diệt trừ những tên như thế là đúng" Ma Nghiêm nói

Trí óc cô đang bị hoảng loạn. Đám bạn bên đó cũng sợ hãi run lẩy bẩy

"Tiểu Cốt" Bạch Tử Họa chạy đến ôm cô từng phía sau, đưa cô lại gần mọi người

Hắn không ngờ mình đã hồi phục lại được phép thuật, nên đưa tay lên trán cô để chấn an tâm ma lại

"Thầy ơi" Âm thanh được phát ra từ giọng cô nhỏ xíu

"Thầy ở đây, ngang cạnh em" Bạch Tử Họa nói

"Thầy, Thiên Cốt cậu ấy không sao chứ ạ, lúc... lúc nãy cô ấy bị đâm ở ngang vai phải đó" Minh Minh cất giọng

"Thầy, mọi người, không sao đâu, xem đây" Cô vạch một bên vai cho mọi người xem

"Thôi, hay là đi tiếp thôi" Ngọc Tuyết thất thần nói

"Ừm"

"Cho thầy đi với" Ma Nghiêm nói

"Thầy cũng đi, càng nhiều người thì càng an toàn" Bạch Tử Họa nói

"Chuyện này không thể thiếu tôi đâu" Sát Thiên Mạch bước ra

Sát Thiên Mạch nhìn mọi người, đôi mắt khựng lại trước Thiên Cốt

"Tiểu muội muội"

"Anh là.... là Sát Thiên Mạch?" Cô hỏi

"Đúng, đúng vậy!"

"Vậy anh chính là người xông vào lớp học của tôi?"

"À ừm đúng"

"Thôi mệt quá, đi thôi" Ngọc Tuyết nói

"Đi thôi"

"Thôi chết, 9 giờ 10 luôn rồi, tớ chưa làm bài tập" Dương Phong nhìn đồng hồ

"Chưa làm thì về nhà làm đi" Ma Nghiêm nói

"Sư à không, anh à cho Dương Phong đi chơi một hôm đi" Bạch Tử Họa nói

"Ừm, tôi thấy lão Bạch này nói đúng, cho thằng nhỏ đi chơi đi" Sát Thiên Mạch đang dẩm đạp lên Bạch Tử Họa

"Lão Bạch? Ngươi..."

"Mọi người ơi, chúng ta đi nhanh thôi" Minh Minh cất giọng

Tất cả không nói gì mà im lặng bước đi

(Còn tiếp)

(Xin lỗi các bạn, chương này hơi ngắn)