edit+beta: snowie
Buổi tối hôm đó, khi Trát Tây Lãng Thố vụиɠ ŧяộʍ đến, La Chu thà rằng lạnh chân lạnh tay cũng quyết không ra mở cửa. Liên tiếp ba ngày đều như thế, làm cho nam nhân buồn bực không thôi, trăm thương ngàn nhớ không được giải trừ. Mối quan hệ giữa hai người rõ ràng đã có tiến triển lớn, tại sao đột nhiên lại thụt lùi như vậy?
Buổi tối ngày thứ tư, Trát Tây Lãng Thố bất chấp gió lạnh, đi tới trước cửa phòng La Chu. Lúc này đây, hắn cuối cùng từ miệng Cách Tang Trác Mã biết nguyên nhân vì sao nữ nhân hắn yêu thương không mở cửa cho hắn, thì ra là nàng ấy ghen tị. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác mà hắn không biết, đó là La Chu sợ nếu cùng nam nhân thân mật hơn, nàng sẽ càng ngày càng lún sâu vào trong vực sâu tà ác, bởi vậy mới sinh ra hành động kỳ quặc như vậy.
Trò chơi ban đêm đã có từ hàng ngàn năm nay, nam nữ Bác Ba đều đã quen với tập tục này, không ai so đo với đối phương về cuộc sống trước khi thành thân. Ngay cả khi họ đã thành thân, nếu nữ nhân không thể chiếu cố thỏa đáng cho tất cả trượng phu, trượng phu ngẫu nhiên còn có thể lặng lẽ cùng nữ nhân khác hoan ái. Người làm thê tử cho dù biết chuyện cũng chỉ nhắm mắt làm ngơ và chịu đựng. Chỉ cần trượng phu này không rời nhà là được, hầu như sẽ không có người nào tức giận vì điều đó.
Có thể là vì tiên nữ của hắn không phải là một nữ nhân Bác Ba bình thường, nàng đến từ một nơi mà hắn không hề hay biết. Tính tình không đủ nhiệt tình, không thích chủ động cùng người khác nói chuyện. Nàng ấy giữ nhiều điều muốn nói ở trong lòng, người ngoài chỉ có thể dựa vào cặp mắt to tròn đó để nhìn thấu nội tâm. Nàng còn rất vụng về, hay nhút nhát, hay tức giận, nhưng những khuyết điểm này trong mắt hắn đều đáng yêu vô cùng.
Hắn lựa chọn phương thức thành thân hèn mọn là ở rể, cũng bởi vì hắn không muốn chia sẻ tiên nữ của hắn với bất kỳ người đàn ông nào khác, ngay cả huynh đệ hắn cũng không được. Hắn biết suy nghĩ và hành động của mình rất ích kỷ, sẽ làm cho người nhà thương tâm. Nhưng thời điểm biết được nàng không muốn gả cho huynh đệ hắn, còn nguyện ý sống chung với một mình hắn, trái tim hắn vui mừng như thể sắp nhảy vọt ra khỏi l*иg ngực, niềm vui sướиɠ này đã hoàn toàn che lấp đi sự áy náy với gia đình.
"La Chu, nàng mở cửa được không? Vài ngày trước ta không phải đã thề với nàng rồi sao?" Hắn đập cửa kiên nhẫn giải thích nói, "Từ ngày đầu tiên ta gặp nàng, hai cánh tay của ta cũng chỉ ôm duy nhất một mình nàng, ta chỉ muốn cùng nàng sinh dưỡng hài tử."
Những lần chơi trò chơi ban đêm trước đây, hắn chưa bao giờ đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào trong thân thể nữ nhân. Hắn không biết chính mình đang chờ đợi điều gì, chỉ là trực giác nói cho hắn biết không muốn có nữ nhân nào dựng dục hài tử của hắn. Hiện tại hắn đã biết, nguyên lai là hắn đang chờ đợi tiên nữ giáng lâm, chờ đợi có thể cùng tiên nữ yêu dấu của hắn dựng dục hài tử.
Có lẽ sự chân thành của hắn đã đả động được tiên nữ thẹn thùng, lúc này đây, cửa gỗ đóng đang chặt bỗng kẹt một tiếng mở ra.
"Vào đi!"
Theo sau một tiếng quát nhẹ, áo bào bị một bàn tay nhỏ nhắn dùng sức kéo vào trong phòng. Hắn thuận thế theo vào, ôm lấy tiên nữ yêu dấu của mình, tay còn lại nhanh chóng đóng lại cửa gỗ, chắn đi gió lạnh quấy nhiễu.
Dưới ánh đèn mờ ảo, tiên nữ trong ngực nhu thuận một cách lạ thường, nhưng sắc mặt lại tái nhợt đến đáng sợ, thân thể lạnh như băng. Mi cong gắt gao mà nhíu lại, đôi môi tròn vì mím lại thật chặt mà mất đi vẻ phấn diễm thường ngày, cả người tựa hồ như đang phải chịu một nỗi thống khổ thật lớn. Ngực phút chốc như có một cây đao nhọn cắm vào, đau đớn lan tràn. Hắn vội vàng ôm nàng về giường.
Trên giường có một tấm đệm bông kì quái, mùi trà sữa ngọt ngào từ khe hở lớn tỏa ra, hình như vừa rồi La Chu đã ngủ ở trong đó. Lấy tay sờ sờ, hơi ấm đã phai, không có một chút nhiệt khí nào. Một phen đẩy ra bao đệm bông, cởϊ áσ bào của mình ra, cởϊ qυầи áo, đem nữ nhân yêu dấu bên người bao lại kĩ lưỡng, lại kéo thêm chăn nỉ bao lấy thân thể hai người.
Hừ ──
Hơi ấm tự nhiên của nam nhân cuối cùng cũng làm cho La Chu dần dần trở lại bình thường, nàng thở ra một ngụm khí lạnh, nhúc nhích tay chân lạnh cứng, không ngần ngại mà dựa vào người nam nhân, cố gắng hấp thụ càng nhiều nhiệt càng tốt. Đêm nay kinh nguyệt đột nhiên đến, không biết có phải do trời lạnh hay không, mà bụng dưới từ nhâm nhẩm đau biến thành đau nhức thấu xương, cho dù đã nhét túi chườm nóng vào nhưng nàng vẫn thấy lạnh và đau nhức đến mức không thể ngủ được, cấp bách cần một cơ thể làm thảm sưởi ấm.
"Ấm áp hơn chút nào không?" Trát Tây Lãng Thố vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của nàng, hành động này làm gò má nàng một lần nữa nhiễm một tầng phấn hồng.
"Ừm." Nàng có chút ngượng ngùng giải thích với hắn, “Thực xin lỗi, mấy ngày nay tâm tình của ta không được tốt." Trước kỳ kinh mấy ngày, tâm tình luôn có chút khác thường, có khi đặc biệt nóng nảy, có khi đặc biệt thích khóc, có khi đặc biệt u buồn, còn thích miên man suy nghĩ. Nhưng ngay khi nhìn thấy máu, mọi cảm xúc kỳ lạ đều biến mất.
"Không sao cả." Hắn khẽ xoa mặt nàng, cười cười lắc đầu. Bàn tay to lớn cầm lấy bàn tay nhỏ bé kề sát ngực của nàng, nhíu mày, hỏi, "Đêm nay tại sao thân mình cùng tay chân lại lạnh đến như vậy? Ngay cả mặt cùng môi cũng đều trắng toát?"
Khuôn mặt tái nhợt của La Chu gợn một mảnh đỏ ửng khó xử, do dự một lát cuối cùng vẫn là nói thật: "Thời gian hành kinh của ta đến, bụng vừa lạnh vừa đau."
Trát Tây Lãng Thố ngạc nhiên, khuôn mặt đỏ hồng đột nhiên đỏ bừng vì xấu hổ. Trong miệng ậm ừ mà trả lời, nhưng bàn tay to lớn lại lọt qua khe hở tiến vào trong áo bào bao bọc trên người nữ nhân: "Ta xoa bóp giúp nàng." Nam nhân từng có nữ nhân đều quen thuộc với vấn đề này, cũng đại khái hiểu được có thể làm chút gì đó. Lòng bàn tay ấm nóng bao phủ lấy cái bụng mềm mại giá lạnh, giống như một ngọn lửa dịu dàng làm người an tâm.
Bụng dưới đang đau nhức vì lạnh được bàn tay to lớn ấm nóng xoa dịu, lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. La Chu tuy rằng mặt ngày càng hồng, lại không có cách nào cự tuyệt thoải mái như vậy. Có lẽ cứ đơn giản thuận theo trái tim, da mặt dày tùy ý nam nhân xoa nắn, không bao lâu liền phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại.
Tục ngữ nói, có tiền hay không có tiền thì cũng phải tìm một người vợ về đón Tết. Với nàng cũng như vậy, có tiền hay không có tiền thì cũng cần một lão công tốt mà sống qua ngày. Bên người có thảm người sưởi ấm, nàng liền không bao giờ phải sợ hành kinh thống khổ nữa, cũng không bao giờ vì lạnh mà không ngủ được.
"Chàng nói lời phải giữ lấy lời, sau này tuyệt đối không được tham gia trò chơi ban đêm nữa." Nàng làm ấm lòng bàn tay, lại trở mình, đem bàn tay lạnh lẽo áp lên mặt hắn. Cảm giác được cơ thể rắn chắc cường kiện hơi hơi run rẩy, trong lòng không khỏi sinh ra một tia vui mừng hiểm ác.
"Được."
"Chỉ được có một nữ nhân duy nhất là ta, chỉ có thể cùng với ta dựng dục hải tử." Tuy rằng nam nhân này ở trước mặt nàng không ngừng thề thốt, bất quá người ta thường nói, lời của nam nhân mà đáng tin thì lợn nái cũng có thể leo cây. Nàng vẫn là cần lời khẳng định chắc chắn. Nếu tương lai chẳng may phải ly hôn, có lời thề của hắn, tranh thủ được càng nhiều tài sản cũng không phải không tốt.
"Được."
"Từ đêm nay trở đi, buổi tối chàng đều phải đến giường của ta, làm thảm giữ ấm cho ta."
"Được."
"Khuya rồi, thổi đèn, chúng ta ngủ." Nàng ra lệnh. Cảm nhận được vật nóng rắn ở giữa hai chân, trong lòng khe khẽ cười. Thấy nam nhân nghe lời phân phó như vậy, chờ thời gian hành kinh qua, nàng liền cố gắng vượt qua chướng ngại tâm lý để cùng hắn tạo người, tranh thủ mang thai rồi thành thân trước lễ mừng năm mới.
Cúi đầu chăm chú nhìn nữ nhân nép mình trong vòng tay của mình, mặt mày khóe miệng nàng đều mang theo một tia giảo hoạt, Trát Tây Lãng Thố vừa yêu vừa thương, nghe lời quay đầu thổi tắt ngọn đèn. Trong phòng tối đen như mực, có thể nghe rõ tiếng gió lạnh gào thét bên ngoài, còn có thể nghe được hơi thở của nhau.
La Chu ngủ được một lúc thì đột nhiên ngọ nguậy những ngón chân linh hoạt, cọ xát làm quần Trát Tây Lãng Thố tụt xuống vài phần. Lúc bàn chân man mát làm càn chạm lên lên phần đùi trần trụi của nam nhân, nàng không khỏi phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, vẫn là trực tiếp chạm vào da thịt càng ấm áp a!
Nàng cảm thấy ấm áp và thư thái, thế nhưng Trát Tây Lãng Thố lại vô cùng thống khổ. Bàn chân non mịn khéo léo chạm tới chạm lui, chỉ cần hắn không cử động, hắn vẫn có thể chịu được. Tuy nhiên, để hấp thụ nhiệt từ mọi nơi, hai chân kia thỉnh thoảng lại cố tình ở trên đùi nhúc nhích di động, va chạm mọi chỗ mọi góc độ. Loại hành động vô ý này chẳng khác nào là một loại kɧıêυ ҡɧí©ɧ cực hạn với nam nhân tinh lực tràn đầy, năm căn vốn đã cứng rắn lúc này vừa nóng vừa trướng thật khó chịu.
Cắn răng cân nhắc một lát, bàn tay hắn thành thật túm lấy bàn chân khéo léo non mịn, đem nó kẹp vào giữa hai chân.
"Chàng làm gì vậy?!" La Chu bất ngờ không kịp phòng bị, bị động tác của hắn dọa cho nhảy dựng. Theo bản năng muốn rút hai chân lại, nhưng lại bị gắt gao kẹp chặt. Chạm vào bàn chân ngoại trừ cặp đùi nóng hổi săn chắc, còn có một cây nhục bổng cứng rắn thô ráp, xung quanh nhục bổng còn có lớp lông rậm rạp cứng cáp cọ vào chân ngưa ngứa. Con mẹ nó, dường như còn chạm hai quả cầu tròn lớn cưng cứng mềm mềm.
"Không có gì, chỉ là nơi này của ta nóng quá, cần dùng đôi chân nhỏ mát lạnh của nàng để hạ nhiệt.” Trát Tây Lãng Thố nâng tay tiếp tục xoa bụng nàng, cúi đầu cười nói, "Tiên nữ của ta, nàng phải dần dần làm quen với cơ thể của ta, với sự đυ.ng chạm của ta, kể cả tiểu đệ của ta. Hửm?” Thanh âm cuối cùng nhẹ nhàng thốt ra, trong bóng đêm có vẻ phá lệ tà ác. Bàn tay to lớn còn lại đang ôm nàng bỗng buông ra, chui vào trong áo nàng, nắm một bên vυ' cao ngất, ôn nhu mà xoa nắn.
"Hừ. . . . . .Chán ghét. . . . . .Bại hoại. . . . . ." Giọng nói nhỏ nhẹ mắng mỏ của La Chu có chút thẹn thùng. Nàng cố vặn vẹo thân mình nhưng cũng vô ích, liền không phản kháng nữa, ngoan ngoãn mặc cho nam nhân muốn làm gì thì làm. Trong bóng tối không thể nhìn thấy đối phương, sự ngượng ngùng và xấu hổ của nàng tự nhiên giảm đi rất nhiều, hơn nữa thân thể trong thời kì hành kinh đặc biệt mẫn cảm, ý thức chống cự nam nhân của nàng càng giảm đi.
Hắn đã tiến gần thêm một bước lớn nữa với tiên nữ của hắn! Trong lòng Trát Tây Lãng Thố mừng rỡ, được một tấc lại muốn tiến một thước, cúi đầu tìm kiếm đôi môi mềm mại của tiên nữ. Trong đêm tối, việc tìm kiếm một mục tiêu vô hình dường như đặc biệt hấp dẫn.