#edit+beta: snowie
Trát Tây Lãng Thố bị thân thể mềm mại cọ xát kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng, ánh mắt chuyên chú một lượt quét qua gò má ửng hồng của nàng, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, đôi mắt to tròn tràn đầy quyến rũ, khiến miệng lưỡi hắn nóng đến khô khốc, yết hầu không ngừng nhấp nhô lên xuống. Đây chính là nàng tiên mà hắn hằng mơ ước nửa năm trời a, hiện tại nàng rốt cục cũng trần trụi nằm ở trong lòng hắn, kiều diễm mà cầu xin hắn yêu thương.
"Tiên nữ của ta, nàng đẹp quá. Ta sẽ cho nàng, sẽ cho nàng." Hắn thì thào tự nói, cầm một bên vυ', lòng bàn tay to lớn dùng sức ép lên trên, bóp những viên hồng châu càng dựng cao hơn. Hắn chịu không nổi mị hoặc mà cúi đầu, há to miệng hung hăng mυ'ŧ lấy. Đôi môi không ngừng dùng sức, nuốt lấy khối thịt thơm tho mềm mại. Thơm quá, mềm quá, thật ngọt, so với bất cứ nữ nhân nào đều ngon hơn.
"A ──"La Chu thất thanh kêu lên một tiếng, cảm giác tê dại và đau đớn kịch liệt từ đầṳ ѵú bị hút nhanh chóng dâng trào, tác động đến mọi ngóc ngách trên cơ thể. Thân thể run rẩy dựng thẳng đứng lên, hai tay đột nhiên ôm lấy đầu nam nhân vùi vào trong ngực, mười ngón tay mảnh khảnh luồn vào túm lấy mái tóc rậm rạp.
Chiếc lưỡi thô ráp cứng cỏi của Trát Tây Lãng Thố liếʍ quanh núʍ ѵú non mịn căng cứng, ranh nanh cứng rắn ngậm lấy nhũ thịt lúc nặng lúc nhẹ mà cắn. Hắn dùng môi lưỡi cùng tay thay phiên âu yếm bầu ngực tiên nữ, dâng hiến tình yêu nồng cháy nhất của mình cho đỉnh núi tuyết thánh khiết.
Âm thanh rêи ɾỉ quanh quẩn bên tai, mềm mại như mây trắng, non mềm như hoa, ngọt ngào như mật, uyển chuyển như chim hoàng yến, từng tầng từng vòng quấn lấy hắn. Chỉ cần tiên nữ của hắn mở miệng, hắn sẽ không chút do dự dâng lên tất cả, cho dù là sinh mệnh hay linh hồn. Ôi, vạn vật thần linh ơi, hắn nguyện ý từ bỏ luân hồi, vĩnh viễn đắm chìm trong vòng tay tiên nữ của hắn.
Sự vuốt ve vừa kịch liệt lại ôn nhu trên ngực khiến La Chu tinh thần hỗn độn, gân cốt tê dại. Nàng ưỡn ngực, hơi nâng cằm lên, rêи ɾỉ thở gấp, một chân theo bản năng vòng lên thắt lưng cường tráng của nam nhân. Nàng không biết chính mình rốt cuộc là muốn cái gì, chỉ theo bản năng rướn thân dưới lên, gần cọ xát với thân thể nam nhân.
Cảm nhận được biến hoá của nàng, Trát Tây Lãng Thố thuận thế len một cái chân dài vào giữa hai chân nàng,
trong miệng tiếp tục liếʍ mυ'ŧ bộ ngực xinh đẹp, một tay trượt dọc theo cái bụng phẳng tiến tới vùng đất thần bí giữa hai chân đang mở rộng của nữ nhân.
Dưới thân tiên nữ chỉ mặc một chiếc quần mỏng manh, và đũng quần phía dưới đã bị mật hoa thơm ngon thấm ướt. Ngón tay thông qua lớp vải mỏng tang hướng tới cửa động dùng sức chà xát, trong nháy mắt, một dòng chất lỏng nóng hổi thấm lấy đầu ngón tay. Ngón tay tiếp tục dùng lực, thông qua lớp vải mỏng xâm lấn, xoay tròn nhào nặn. Ngón tay thứ hai chế trụ ngay trước vị trí đóa hoa, xuyên qua lớp vải chạm vào hoa hạch (hột l* đó ^^) mềm mại mà nồng ấm đang ẩn nấp.
"A. . . . . . A a. . . . . ."
Cùng với tiếng kêu kiều mị sung sướng, tiên nữ trong ngực không ngừng run rẩy, hai chân ôm lấy eo hắn cọ cọ càng thêm uyển chuyển. Một dòng mật hoa ấm áp ồ ồ rỉ ra, thấm qua đũng quần ẩm ướt, thấm đẫm cả lòng bàn tay hắn, còn chảy quanh hai mép lòng bàn tay nhỏ giọt xuống. Hương thơm của chất lỏng gợϊ ȶìиᏂ lan tỏa khắp căn phòng gạch mộc, so với loại rượu ngon nhất còn ngọt ngào và say mê lòng người hơn.
Luồng điện nóng bỏng tràn lan từ hạ thể, đốt cháy đến tận đầu ngón chân, tiến tới từng dây thần kinh một. Cảm giác tê dại khó tả theo bàn tay tàn sát bừa bãi của nam nhân mà dâng trào lên, từng tầng, từng lớp, trùng trùng điệp điệp, không ngừng mà tích tụ và dâng cao. La Chu rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, thở dốc càng lúc càng gấp, thân thể run rẩy càng lúc càng chặt, chỉ cảm giác mình sắp lên tới đỉnh núi cao nhất, sắp bị một đợt sóng điên cuồng nào đó nhấn chìm, trong lòng cực kì mong chờ, nhưng cũng có một chút khẩn trương và sợ hãi.
"Lãng Thố. . . . . . Lãng Thố. . . . . ." Nàng ngửa cổ bất lực la lên, thanh âm tràn đầy dâʍ đãиɠ kiều mị cùng tiếng khóc trầm thấp.
"Đừng sợ, tiên nữ của ta." Trát Tây Lãng Thố buông ra bầu vυ' che kín dấu răng, dùng môi dọc theo khuôn ngực mềm mại hôn lên chiếc cổ mảnh khảnh, lưu lại những dấu hoa hồng đầy tục tĩu, "Ta sẽ cho nàng khoái hoạt, cho nàng bay lượn giống như chim nhỏ trên bầu trời.” Hắn vừa mυ'ŧ vừa cắn da thịt nơi yết hầu của nàng, ngón tay linh hoạt xuyên qua khe hở của chiếc qυầи ɭóŧ ướt sũng, đẩy cánh hoa mềm mại sang một bên, chuẩn xác tìm đến hoa hạch mỏng manh. Sau khi vượt qua lớp vải ướt cản trở, đầu ngón tay thô ráp chiếm giữ lấy tiểu hạch bí ẩn mềm nộn, có chút thô bạo mà ma sát, nhanh chóng khều gảy.
Hành động da^ʍ ô làm càn mang đến cho La Chu vài phần đau đớn, nhưng cơn đau ấy lại xen lẫn với sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ đáng sợ. Gần như ngay lập tức, nàng nức nở hét to một tiếng, ngón chân cuộn lại, hoa kính vui thích mạnh mẽ co rút, ồ ạt phun trào mật hoa. Thân thể căng thẳng đột nhiên bị kɧoáı ©ảʍ cực lớn tung lên mây cao, lơ lửng trong vòng tay của nam nhân, rồi xụi lơ thành một bãi xuân thuỷ, không ngừng co giật.
Trát Tây Lãng Thố tiếp tục đùa bỡn hoa hạch sung huyết mẫn cảm, làm nàng không ngừng chìm đắm trong làn sóng cực khoái, ngón giữa thô lớn đặt ở miệng hoa nhỏ nhắn đang phun mật dịch, nhẹ nhàng đâm vào bên trong một chút, cảm nhận sự co rút kịch liệt muốn hút hắn vào bên trong. Nơi đó giống như cái miệng nhỏ của trẻ con mυ'ŧ liếʍ, siết chặt mềm mại ấm áp khiến hắn cực kỳ ngây ngất, du͙© vọиɠ dưới thân căng chướng như thể sắp nổ tung, điên cuồng muốn lao vào dũng đạo mà rong ruổi. Nhưng hán tử Bác ba là người biết giữ lời hứa, nếu hắn đã đáp ứng La Chu sẽ để nàng làm quen với sự gần gũi của hắn trước, hắn sẽ không thất hứa mà lấy đi sự trong trắng thuần mỹ của nàng.
Rút tay cởi bỏ dây lưng, hắn phóng ra cây gậy nóng bỏng hùng vĩ của du͙© vọиɠ. Hắn lại lật người đè lên thân thể tiên nữ yêu dấu của hắn, đem du͙© vọиɠ áp sát vào đũng quần ướt sũng mật hoa, dùng hai chân kẹp chặt hai đùi phấn nộn, buộc nàng phải kẹp chặt lấy cây gậy hùng vĩ của hắn. Cảm xúc non mịn mềm mại và ấp áp kề sát vào du͙© vọиɠ phái nam đang chướng đến muốn nứt ra, không chỉ mang lại cho hắn tư vị thoải mái tuyệt vời, mà còn khơi dậy ham muốn chạy nước rút của hắn.
Hắn ghé vào người La Chu, nặng nề mà thở hổn hển, kiên nhẫn chờ đợi tiên nữ của hắn bay về từ bầu trời khoái hoạt.
Con ngươi thất thần mê ly của La Chu dần dần tập trung trở lại, tâm trí đang lơ lửng trên bầu trời cũng chậm rãi quay trở về. Hai má ửng đỏ không chỉ còn là một vệt ửng hồng e thẹn nữa mà đã đạt tới cao trào. Nam nhân đè ở trên người rất nặng, nhưng cơ thể vẫn còn vấn vương trong dư vị kɧoáı ©ảʍ, yếu ớt đến mức chỉ có thể chịu đựng, thậm chí. . . . . đối với sức nặng đè xuống còn có một chút mê luyến. Kinh nghiệm lý thuyết phong phú nói cho nàng biết, vừa rồi nàng bị nam nhân này âu yếm kí©ɧ ŧɧí©ɧ ra bản năng ham muốn của phái nữ, cũng ở trong âu yếm mà đạt tới cao trào.
Cơn cao trào mê muội tan biến, phần thanh tỉnh khi nãy bị du͙© vọиɠ lấn át nhanh chóng chiếm thế thượng phong, nhớ lại da^ʍ ngôn lãng ngữ cùng hành động phóng đãng thèm khát của mình khi nãy, nàng cảm thấy xấu hổ muốn chết đi được. Cụp mi xuống, hoàn toàn không dám đối diện với ánh mắt thâm trầm rực lửa.
"Tiên nữ của ta, vừa rồi nàng bay lượn có vui vẻ không?" Trát Tây Lãng Thố cúi đầu ôn nhu nhẹ giọng hỏi, hàm chứa bên trong là ý cười và sủng ái nồng đậm.
Uỳnh ──
Trên mặt bốc hoả, La Chu hận không thể lập tức tìm cái hố mà chui vào. Xú nam nhân chứ, quá tục tĩu, quá vô sỉ, quả thực trơ trẽn không biết xấu hổ. Nàng nhắm chặt mắt lại, môi mím chặt, kiên quyết không thốt ra một chữ, lấy kiên định lặng yên để biểu đạt bản thân phản đối cùng xấu hổ buồn bực.