Chương 13: Nam phụ Chiến Dã lên sân!
Đại thiếu gia của Tiêu gia là đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê tạm thời thành lập này, hình như nàng còn nhớ rõ là Tiêu...Tiêu Trọng Kỳ!đại ca cùng cha khác mẹ với Hoàng Bắc Nguyệt ! Tên này trong truyện bị Bắc Nguyệt ngược nhiều nhất! ừm là ngược cho đến chết luôn, tâm khí của hắn rất nóng nổi và cao ngạo.Tiêu Trọng Kỳ thực lực cũng không tệ, mười tám tuổi đã là Bạch Ngân chiến sĩ, vóc người cũng anh tuấn tiêu sái , là tình nhân trong mộng của bao nhiêu thiếu nữ.
Ừm ấn tượng của nàng với hắn chỉ chừng đó! Lăng Nguyệt nghĩ nghĩ, ánh mắt dừng lại trên người Tiêu Trọng Kỳ đang ngồi trên một con ngựa, vẻ mặt kiêu ngạo.
"Tiêu Phàm, đây chính là Cao Cấp Chiến Sĩ mà ngươi tìm được sao ? "
Tiêu Trọng Kỳ cưỡi ở một thớt hắc mã cường tráng, một thân bạch ngân chiến giáp tinh xảo, cúi đầu nhìn về phía Hoàng Bắc Nguyệt hỏi, ánh mắt chỉ lướt qua Lăng Nguyệt một cái, đại khái là không biết nàng có tham gia.
Nam nhân tên là Tiêu Phàm là người đến Dong Binh Công Hội để mời chào lính đánh thuê, nghe giọng điệu của Tiêu Trọng Kỳ có chút khinh thường cùng hoài nghi, liền vội vàng tiến lên, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói vài câu.
Tiêu Trọng Kỳ gật đầu, hướng Hoàng Bắc Nguyệt ôm quyền chắp tay nói: "Tại hạ Tiêu Trọng Kỳ, thất lễ. "
Tiêu gia tại Nam Dực quốc cũng coi như là một đại gia tộc, thực lực cũng không tệ, thông thường chỉ cần báo tên ra, đối phương đều sẽ thoáng kinh ngạc, nhưng tên nhóc Hí Thiên này một chút phản ứng cũng không có,chỉ nhàn nhạt gật đầu một cái rồi sải bước về phía thớt ngựa đã được chuẩn bị sẵn.
Tiêu Trọng Kỳ nói xong tầm mắt chuyển sang bên cạnh nơi Lăng Nguyệt đang đứng, ánh mắt trở nên nịnh nọt, chấp tay nói " Thiên Nguyệt đại nhân, lần này được hợp tác với đại nhân, thật là vinh hạnh cho Tiêu gia chúng tôi, có gì đắc tội mong đại nhân lượng thứ cho."
Lăng Nguyệt lơ đãng liếc mắt Tiêu Trọng Kỳ một cái, cũng không nói gì, toàn thân lạnh băng hơi thở cứ tỏa ra điều điều.
Tiêu Trọng Kỳ bị lơ, liền có chút xấu hổ, nhưng trong chốc lát liền biến mất, ánh mắt lại chuyển về phía Hoàng Bắc Nguyệt mong có thể lấy lại một chút danh dự.
Hoàng Bắc Nguyệt cơ bản không muốn cho Tiêu Trọng Kỳ một chút mặt mũi nào, lạnh nhạt nhìn hắn một cái rồi im lặng, trong lòng không khỏi hô lên sảng khoái a!
Tiêu Trọng Kỳ thấy vậy liền cho đội ngũ xuất hành.Đội ngũ gồm hai mươi mấy người dong binh hướng về phía rừng rậm phía ngoài thành mà xuất phát.
Lăng Nguyệt thấy đi ngựa thật phiền liền nhanh chóng từ không gian lấy ra một con Phong Lang Dực lúc trước có lần may mắn được nàng cứu trong miệng Khống Thiên Xà, nhún chân một cái mượn lực leo lên kéo theo Hoàng Bắc Nguyệt cùng đi. Mọi người nhìn nàng bằng ánh mắt ngưỡng mộ, tôn kính, nịnh nọt và tất nhiên sẽ không thiếu tính kế, ví dụ như là Tiêu đại thiếu gia đây chẳng hạn!
"Thiên Nguyệt đại nhân triệu hồi thú thật hùng vĩ a! " Người A bàn tán
"Đó hình như là Phong Lang Dực cao ngạo, thà chết chứ không chịu làm ma thú khế ước đó sao?" Người B kinh ngạc nói.
"Ách! Thiên Nguyệt đại nhân và Hí Thiên quen biết nhau kìa, hơn nữa còn rất thân mật... Chẳng lẽ là một đôi? " Có kẻ nhiều chuyện, bắt đầu suy nghĩ lung tung, dựng lên hàng chục tình tiết cẩu huyết.
"Ngu hả! Hí Thiên căn bản không xứng với Thiên Nguyệt đại nhân, hai người chỉ tình cờ quen biết nhau thôi! Thiên Nguyệt đại nhân chắc chắn vẫn chưa có cặp! " Người bên cạnh tên nhiều chuyện đó, đập một phát ngay đầu tên nhiều chuyện hùng hổ nói.
Hoàng Bắc Nguyệt ngồi trên Phong Lang Dực, nghe phía dưới ồn ào bàn tán, trừng mắt với Lăng Nguyệt một cái, hiện rõ ý ' Làm điệu! Dẹp ngay phía dưới đi! '
Lăng Nguyệt nhếch môi cười vô sỉ nhìn lại Hoàng Bắc Nguyệt ' Ta đâu có làm gì! là do bọn họ tự biên tự diễn, ta chỉ xem kịch thôi mà! '
Hoàng Bắc Nguyệt khóe miệng giật giật, trừng mắt Lăng Nguyệt một cái rồi không để ý đến Lăng Nguyệt nữa, dù sao đây chỉ là thân phận giả của nàng có bị bôi đen cũng chẳng làm sao.
Đi được nửa đường, bỗng nhiên một chi đội ngũ phi thường khí phách từ phía trước chạy nhanh về phía đám người Tiêu Trọng Kỳ. Trong đội ngũ kia ít nhất cũng có hai tên Triệu hoán sư!
Địa phương bọn họ đi qua đều lưu lại một mảnh liệt diễm nóng bức cùng một trận băng phong lạnh buốt hỗn hợp lại với nhau.
Trừ những người đó ra, trên bầu trời vẫn còn hai vị Triệu hoán sư nắm giữ phi hành linh thú, một trước một sau đi theo.
Linh thú đi trước nhất, trên người tử diễm xoay tròn bay lượn, trên thân thể khổng lồ ẩn hiện hồng quang. Hồng quang cùng tử diễm quấn quýt, khí thế như hồng, toàn bộ thiên địa đều vì ngọn lửa kia mà ảm đạm thất sắc.
"Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân!"
"Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân của Thái tử điện hạ, là một trong Ngũ Linh, quá cường hãn ! "
Đoàn lính đánh thuê lập tức dừng lại quan sát, người nào người nấy trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái.
Tử Diễm Kỳ Lân? A~ đất diễn của nam phụ Chiến Dã, lên sân rồi! He he không phá được đất diễn của Chiến Dã thì nàng đây gả Bắc Nguyệt cho hắn luôn! Lăng Nguyệt nhếch môi cười lạnh, ánh mắt lóe lên vài tia nguy hiểm.