Chương 11:Đến Dong Binh Đoàn.
Bị người ta vô duyên vô cớ mắng, Phong Liên Dực ngây ra nhìn hai bóng bạch y rời đi, ánh mắt lóe ra một tia kì dị, tự nhiên hắn có một dự cảm không tốt cho lắm thì phải?Nhưng mà hắn lại có cảm giác thú vị, Hoàng Bắc Nguyệt....... Không nghĩ tới vô tình đi đến trưởng công chúa phủ một chuyến, cư nhiên sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Thời điểm cần ngoan độc liên không hề nương tay, thời điểm nên lạnh lùng cũng không hề quay đầu lại, hắn đột nhiên cảm thấy rất hứng thú đối với tiểu gia hỏa này a.
"Điện hạ...... " Trong bóng tối truyền đến một tiếng gọi khẽ. Phong Liên Dực vung tay lên, bạch tụ (tay áo màu trắng) tung bay, bóng dáng quỷ mị trong nháy mắt liền biến mất trong màn đêm.
*** *** *** *** Bắc Nguyệt hoàng triều *** *** *** ***
Lưu Vân Các.
Vào đến phòng của Bắc Nguyệt, nàng liền muốn đem Bắc Nguyệt đi chu du cùng nàng, ở cái nơi rách nát này sao có thể không khó chịu chứ?
"Bắc Nguyệt! Đi cùng tỷ đi, trở thành cường giả đứng đầu, chu du khắp nơi, để ta sang bằng cái phủ này trả thù cho muội."
"Cảm ơn tỷ, nhưng mà muội hiện tại chưa đi được, có vài việc muội phải làm, cho muội một thời gian đi!" Hoàng Bắc Nguyệt khẽ mỉm cười, lộ ra mười năm năm qua cái thứ nhất nụ cười, kiếp trước nàng mười tuổi sau khi, liền cũng không còn cười quá, đã sớm quên nụ cười là cái gì? Ngày hôm nay nàng lần thứ hai rõ ràng nhớ lại, không có bảo lưu bày ra.
Lăng Nguyệt nhíu mày nhìn vào mắt Hoàng Bắc Nguyệt, thấy sự kiên định bất chấp ở trong đó, tiền rời tầm mắt, trầm lặng một lúc rồi thở dài nói "Tùy em vậy, nghỉ ngơi đi! Lần sau tỷ lại đến thăm." Bắc Nguyệt tuy có vài phần giống Linh San nhưng không phải là cô ấy, điều đó nàng biết, cho nên không thể đem Bắc Nguyệt thành Linh San mà đối sử.
"Ừm! tỷ cũng về nghỉ ngơi đi." Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu nói, sau đó trả Tuyết Ly lại cho Lăng Nguyệt.
Lăng Nguyệt nhận lấy Tuyết Ly rồi xoay người dùng phong hệ tụ lại trên mũi chân, nhảy lên bay đi.
Hoàng Bắc Nguyệt thấy vậy không khỏi cảm thán Cường giả a~, chỉ có cường giả đứng trên cao mới có thể dùng nguyên tố như vậy sử dụng a~
---------------Dãy phân cách ---------------
Lăng Nguyệt về phòng trọ liền đi vào không gian, chế độc. Tuyết Ly thì sau khi vào không gian liền chạy đi tham quan, nói đúng hơn chính là đi xem đan dược, thuận tiện ăn mấy viên đan dược cấp cao.
Thời gian nhanh chóng trôi qua...
Lúc sáng sớm Lăng Nguyệt mang một thân bạch y đeo mặt nạ lên che đi nửa khuôn mặt, tóc được xã tùy ý, đặt Tuyết Ly lên vai rồi ra ngoài, hôm qua nàng mới biết một nơi để kiếm tiền, là dong binh đoàn, nơi đó là nơi nhận nhiệm vụ để kiếm tiền. Kiến thức của nàng ngang đó là dừng, mệt quá! không có bạn hữu ở thế giới này, muốn biết cái gì cũng khó cả, ai gặp cô cũng không dám lại gần, nàng chỉ cần lên tiếng là bọn họ chạy đi là sao? Bộ nàng xấu lắm à?
( Là do cái khí chất người lạ chớ đến gần của tỷ đó!!!! đi đâu cũng lạnh lùng ai mà không sợ cho được! )
"Ngao!!!" Tuyết Ly nhàm chán ngáp một cái, ánh mắt khinh bỉ nhìn chủ nhân của nó, đi bán một viên đan dược là đủ dùng rồi, vậy mà không bán, đi làm nhiệm vụ cho họ chi cho mệt. Thật không hiểu tư duy của chủ nhân nó mà!!!
" uyết Ly dạo này ta thấy ngươi lười ra nhiều rồi thì phải, muốn đi làm chút chuyện vui chơi không??" Lăng Nguyệt híp mắt nguy hiểm nói, dám dùng ánh mắt khinh bỉ đó nhìn nàng hả? Lần này đi đến Dong Binh Đoàn tất nhiên cũng có mục đích khác, chính là muốn xem Bắc Nguyệt xuất hiện với thân phận Hí Thiên thôi.
Tuyết Ly nghe vậy liền lắc đầu nguầy nguậy, nàng không có muốn nha! Chơi vui của chủ nhân mà nói có thể chết người à không chết thú đấy!!! Có mà cũng không muốn chơi!
"Hừ!" Lăng Nguyệt hừ lạnh một cái, mắt thấy đã đến cổng Dong Binh Đoàn, nàng im lặng đi vào toàn thân thả ra hơi thở lạnh băng xen lẫn một chút uy áp làm người ta không dám lại gần mà dùng ánh mắt kinh ngạc, không thể tin và cuối cùng là kính sợ nhìn nàng. Cường giả luôn là được người người tôn kính!
Lăng Nguyệt đi vào bỏ qua nhiệm vụ trung, sơ cấp tiến thẳng vào khu cao cấp, ai cũng kinh ngạc nhìn nàng, không ít người bàn tán, ví dụ như là:
"Nữ hài tử này là ai? Tại sao lại có khí áp cường đại như vậy?" hay là "Trời ơi! Còn nhỏ như thế đã mạnh như vậy rồi, lớn lên thì còn như thế nào nữa trời!"
Vân vân và mây mây nhưng Lăng Nguyệt đâu có để ý, tầm mắt nàng dừng lại nơi thân ảnh hắc đấu bồng y mảnh khảnh nhỏ nhắn vừa mới đến kia, khóe môi khẽ nhếch lên một độ cong.
Há há, lão nương xuất hiện khí thế cũng chẳng thua kém nữ chính đâu!