[Tôi lục lại rồi, hình như tác giả không viết chi tiết, nhưng trong truyện từng nhắc đến việc Nghiêu Nghiêu đi công tác dạo trước mà, Hách Hách đi theo qua đó, còn mang theo mấy lọ trong túi nữa, vì lúc đó khách sạn chỉ còn một phòng, nên hai người họ ngủ chung một phòng!]
[Tôi thề, lầu trên là kính hiển vi à? Phân tích trúng tim tôi rồi, chắc chắn là đêm đó, hai người đó không thể không làm gì cả! Tại sao tác giả không viết chi tiết hơn, tôi muốn xem hai người đó đảo trời lật đất cơ!]
[Lầu trên mới vào hả, chuyện này là bình thường đó. Dị nam dị nữ ngủ chung còn chẳng ai phạt, tụi nam nam chúng tôi hôn nhau một cái cũng bị cấm. Bao giờ mới thật sự được ủng hộ tự do xu hướng tìиɧ ɖu͙© đây chứ.]
...
[Tôi hỏi thật chứ, không ai nhận ra Hách Hách chưa rời đi à? Vừa nãy chị đại Mạc có nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nói có một chiếc xe đen đậu đó. Tác giả đâu có tả những chi tiết không quan trọng, cho nên chỉ có một sự thật, đó là xe của Hách Hách, hắn vẫn chưa đi!]
[Khóc chết mất thôi! Không có mấy bạn phân tích, tôi không biết mình đã bỏ lỡ bao nhiêu đường nữa. Hai người này cứ âm thầm qua lại như vậy thật sự đáng yêu chết mất. Hách Hách không phải đang đứng ngoài cửa chờ đấy chứ?]
[Nghiêu Nghiêu ơi tỉnh lại đi, mau thẳng thắn với đũy Mạc rằng cậu đã yêu Hách Hách rồi, nhanh lên nào, đừng để Hách Hách đau lòng nữa. Hai đứa đáng yêu này phải hạnh phúc bên nhau chứ!]
[Không nói gì thêm, mọi người đều đang chúc đôi chim câu hạnh phúc. Tôi chỉ muốn mắng một câu: đũy Mạc đi chết đi.]
[Đôi chim câu 99, đũy Mạc đi chết đi.]
[Đôi chim câu 99, đũy Mạc đi chết đi.]
[...]
Sóng bình luận đầy ác ý như một tấm lưới đầy gai nhọn phủ trùm lên Mạc Phùng Xuân.
Cô lùi lại vài bước, nhưng chân run lẩy bẩy khiến cô ngã ngồi bệt xuống đất, đầu đau nhói, tai ù đi, thậm chí răng cũng đang va vào nhau lập cập.
"Phùng Xuân, em sao vậy? Khó chịu à?"
Nghe thấy động tĩnh, Lâm Cảnh Nghiêu vội vã rời khỏi bát cơm đang múc dở, chạy lại. Nhìn thấy Mạc Phùng Xuân ngã dưới đất, anh ta lập tức ngồi xổm xuống định đỡ cô dậy.
[Con mọe nó, đũy Mạc định làm gì nữa đây, ban nãy còn bình thường, giờ lại bày trò cái gì? Cái đồ trà xanh, sao lại vô liêm sỉ đến vậy!]
[Chẳng lẽ là đoán được Nghiêu Nghiêu sắp nói gì đó nên cố tình giả bệnh PUA cậu ấy hả? Thật sự rẻ tiền quá rồi, sao có thể có người ti tiện như thế chứ!?]