Chương 32
Anh tiếng lại gần cô quỳ xuống bên chân, dang tay ôm trọn cô vào lòng.-Xin lỗi thật xin lỗi, đến bây giờ anh mới nhận ra tình cảm của mình là dành cho em.
Cô giảy giụa ra khỏi anh nước mắt cô đã nhòa đi hết cả khuông mặt xinh đẹp.
-Buông ra anh buông ra, anh biết rỏ người trong quá khứ tổn thương cô ấy là ai mà, anh cũng biết em không muốn nhìn thấy cô ta mà. Nhưng tại sao anh lại làm điều đó với em, anh có thể dùng cách khác để trả thù em khi đã cướp đi thân sát của cô ấy mà, nhưng mà tại sao là dùng cách này với em. Hức hức anh bỏ em ra huhu
Cô đấm thật mạnh vào lưng anh khóc một cách đau đớn, tim cô đang đau, đau như ai sé ra vậy nhưng tại sao cô lại đau như vậy. Cô yêu anh sao?
Anh ôm cô chặt hơn gục mặt vào vai cô
-Xin lỗi em, xin lỗi. Ngày hôm qua anh đã mặc kệ em ở đó mà chạy đi, thật sự lúc đó anh vô cùng rối rắm nên đã chạy đi đến một nơi yên tỉnh để suy nghĩ lại, anh là yêu em hay là Vũ Thiên Lam. Bây giờ anh đã có đáp án rồi, nhìn thấy em tổn thương tim anh như bị giày vò, anh lo lắng đau đớn khi thấy em đau khổ. Vì vậy anh biết người anh yêu chính là em Huyền Thiên Lam.
Cô đẩy anh ra ngước mặt lên nhìn anh.
-Vậy tại sao anh lại đến cùng với chị ta?
-Lúc đến đây anh không biết mình có nên vào không, anh đứng lưỡng lự trước cửa phòng em thì cô ấy đi đến, kéo anh vào trong.
-Vậy tại sao anh không dám nhìn em?
-Ngày hôm qua anh đã để em rối rắm ở đó mà chạy đi... nên anh không dám nhìn em.
Lúc này cô mới có thể cười được.
-Anh ngốc quá, nếu em là anh em cũng sẻ làm vậy. Không ai có thể chấp nhận người mình yêu trước giờ không phải là người mình yêu được cả, là em em cũng sẻ rất rối rắm.
Anh ôm chặt cô vào lòng.
-Không. Lúc trước anh chỉ xem cô ấy như em gái, cho đến khi em xuất hiện anh thì từ tình anh em đã chuyển sang tình yêu. Anh yêu em.
Nói song môi anh kề vào môi cô, hai đôi môi triền miêng dây dưa, chiếc lưởi của anh mơn trớn một vòng môi cô, tinh nghịch đào khoét sâu vào bên trong, càng quét bên trong vòm miệng của cô. Hai chiết lưởi dây dưa quấn vào nhau không rời, tay anh nhấn đầu cô làm cho nụ hôn sâu hơn, cô cũng dùng chiếc lưởi nhỏ bé của mình đáp trả lại anh.
Tay anh không chiệu để yên sờ đến đôi gò bồng siêu to của cô, từng chút một gở đi từng cút áo trên người cô, bàn tay như con rắn bò vào xoa nắn viên đậu đỏ trong áo cô. Cô khẻ run lên rêи ɾỉ khiến hạ bộ anh trở nên căng cứng, anh khó chiệu ham luyến nội tâm anh gào thét muốn cô, anh muốn nữa thật nhiều từ cô.
Cô lấy tay chặn tay anh lại dứt ra khỏi nụ hôn ngọt ngào đó, cô cười nhìn anh nói trên đôi má nay đã phím lên từng nét hồng, môi sưng lên còn có vệt máu có lẻ lúc nãy anh đã cắn vào đó.
-Vẫn chưa phải lúc, nếu anh muốn ngồi tù thì cứ việc.
Nói rồi cô đứng dậy leo lên giường ngồi, anh tiến đến gần cô hôn vào môi cô một nụ hôn nhẹ.
-Xem như đó là món quà giúp anh kiềm chế vậy.
Anh nói song mặt đỏ vì dục hỏa trong người, cuối đầu thấy chân cô vẫn còn đang chảy máu hoản hốt đi lấy bông băng thuốc đỏ đến, dục hỏa vì lo lắng cũng tan đi được phần nào.
Anh nhẹ nhàng lau đi vệt máu trên chân cô, từ từ thoa thuốc lên từng vết thương song anh dán băng cá nhân vào.
-Anh có khiếu làm bác sĩ đó.
"Cạch" Thẩm Dật Phàm từ ngoài cửa nghe thấy tiếng khen của cô thì thò đầu vào nói.
-Này em khen ai có khiếu làm bác sĩ, nếu như chỉ trình độ của cậu ta mà đã có khiếu làm bác sĩ, anh đã trở thành thần y rồi nha.
Cô mỉm cười chào anh
-Phàm ca
Dật Phàm bước đến định xoa đầu cô thì "sượt" "ầm" âm thanh có vẻ lớn có vẻ là té rất đau.
Anh bước đến mà mắt cứ nhìn vào cô, không để ý mấy quả táo bị văng tùm lum trong phòng, cứ như vậy mà trượt té mông hôn thềm một cách mãnh liệt.
-Oaaa đau quá, sao em vứt trái cây đầy sàn vậy? Ui da đau.
-phụt hahaha tại anh đi không nhìn đường mà, anh xem Phong ca có làm sao đâu nè haha.
Mắt anh rưng rưng nhìn cô, thiếu đôi tai vập lại cùng chiếc đui anh trông như một chú cún bị ức hϊếp a.
-Tiểu Lam em thật nhẫn tâm quá a. Huhu.
Cô xoa đầu anh vυ't ve.
-Thôi được rồi ngoan nào, ngoan nào.
Lúc này anh thôi làm nũng ngước lên nhìn cô, song anh nhanh chóng quay phắt lại nhìn Phong ca với ánh mắt muốn gϊếŧ người.
Dĩ nhiên là anh nhìn thấy vệt sướt trên môi cô cùng đi đôi với đôi môi sưng lên dị thường, kết hợp lại đủ hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Lãnh Hàn Phong chỉ nhìn anh cười, một nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ.