Chương 16
Giờ ra chơi thì cô mới nhận ra mình quên làm cơm hộp rồi, lủi thủi đi ra sân sau trường mặt đầy hối lổi.-Thiên Lam em đến rồi à? Mau cơm hộp đâu rồi.
Hàn Mặc Vũ ngoắc ngoắc tay chào cô.
Hoàng Kỳ Phong đứng bên cạnh mặt sượng trân.
-Này. Tên này là sao đây?
Trở lại lúc nãy.
Lúc nãy đang ngồi chờ cô thì thấy hắn chạy tới, tự nhiên đặc mông ngồi ở đó, chổ này là nơi bí mật chỉ riêng anh và cô, thế nào lại bị tên này đến chiếm.
Mặt nghiêm nghị nhìn hắn.
-Này chổ này có người rồi.
Hắn chỉ cười cười rối nói.
-Tôi đang chờ người mà cậu chờ.
-_-!!! Kết thúc hồi tưởng.
-Chuyện là thế này
Cô đem tất cả những chuyện vì sao Hàn Mặc Vũ lại có mặt ở đây kể ra.
Hắn mỉm cười giơ hai tay ra nhìn cô.
-Chuyện này... sáng nay em quên làm cơm rồi.
Miệng hắn há to nhìn cô.
-Hả Thiên Lam em thật độc ác, anh đói chết mất thôi, đói chết thôi.
- -_-!!!
Hoàng Kỳ Phong nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ, rồi nắm tay cô kéo đi.
-Này câu đưa tôi đi đâu vậy?
Đi phía sau anh cô tò mò hỏi
-Đi ăn.
-Nè nè hai người sao có thể bỏ rơi chàng trai tuyệt vời như tôi hả?
Hắn nhìn hai người cứ thế bỏ mặt hắn bước đi, tức tối chạy theo sau.
-----------------
Căng tin
Ba người ngồi trong căng tin dưới ánh mắt hâm mộ, ganh tị,....
Khuông mặt cô tối sầm cố cười gượng gạo ngồi ăn.
"Cho tôi xin đi, mấy người cứ nhìn tôi vậy sao tôi ăn được"
-A Thiên Lam. Chị ngồi chung có được không?
Nữ chủ nhìn thấy cô cùng hai soái ca ngồi ở đây, khuông mặt biểu hiện rỏ sự ghen ghét, cố tình chạy lại nhằm làm thân với hai anh.
Khuông mặt Hoàng Kỳ Phong ngay từ đầu đã khó chịu, nay còn x2 lần khó chịu lên, Hoàng Kỳ Phong đang hi hi ha ha thì cũng tắt lẻm bớt. Rỏ ràng là không đồng ý, nhưng nữ chủ há lại chịu thua cứ thế ngồi xuống.
-Chào cậu, chạo em mình là chị họ của Thiên Lam, Vũ Tuyết Liên.
Hàn Mặc Vũ chỉ nhẹ mỉm cười lên tiếng chào cho có lệ, Hoàng Kỳ Phong thì nhìn cũng chẵng muốn nhìn, xem cô ta như người vô hình.
-Chị họ sao hôm nay lại thân mật với em như vậy a~.
Cô cười cười nhìn cô ta hỏi.
Cô ta mỉm cười nhìn cô mặt không bối rối nói.
-Em nói gì vậy chứ, chị lúc nào cũng vậy mà.
Cô cười khẩy nhướng mày.
-Phải không? Haha.
Cô ta chính thức lơ câu hỏi của cô quay qua nhìn mỹ nam hỏi.
-Mọi người ăn gì? Hôm nay tôi mời.
Hoàng Kỳ Phong nhàn nhã đứng dậy nắm lấy tay cô kéo đi, liếc mắt về sau để lại một câu khiếng cô ta rùng mình.
-Phiền phức.
-Ế Ế hai người bỏ đi vậy sao? Tôi còn chưa ăn mà, đói lắm nè.
Thấy hai người không có ý định quay lại, hắn cũng đứng dậy chuẩm bị chạy theo thì bị một bàng tay kéo lại.
-Cậu đói sao? Tớ mời cho.
Mặt hắn trở nên âm độ dựt tay ra khỏi cô ta.
-Gớm ghiết, bỏ tay ra.
Nói song anh chạy đi.
-Nè nè chờ tôi với.
(Xoay 360¤ luôn)
Cô ta tức tối mặt cuối gầm xuống, tay nắm chặt lại miệng lẫm nhẩm.
-Vũ Thiên Lam tôi sẻ không tha cho cô vì nỗi nhục hôm nay.
---------------
Cô đi trên đường luôn có ánh mắt nhìn theo, chỉ chỉ trỏ trỏ.
"GỪ tức chết mất mấy cái tên điêm này"
-Thiên Lam hôm nay em không đưa hộp cho anh, cũng không mời anh ăn ở căng tin vì vậy, về nhà em nấu đi.
Hàn Mặc Vũ đi theo sau cô mè nheo các kiểu
-Đúng thế đúng thế anh chưa ăn món ăn em nấu bao giờ, hôm nay nấu cho anh ăn thử đi. Đúng không Kỳ Phong
Thẩm Dật Phàm hùa theo chạy sau lưng cô bắt chước Hàn Mặc Vũ mè nheo.
-Không có ý kiến.
Đương nhiên vì anh cũng muốn tận mắt chứng kiến, cảnh cô nấu cho anh ăn mà, giống như cô vợ nhỏ vậy.
-Mấy người im miệng lại hết cho tôi, quê chết được.
Bỏ lại một câu cô nhanh chóng chạy đi, ở lại thêm phút giây nào nữa chắc cô điên mất.
--------------
Bên ngoài có một chiếc Aud bóng lưởng chờ sẳn, cô cứ thế tự nhiên ngồi vào.
-Hôm nay em học tốt chứ?
Lãnh Hàn Phong ngồi ở ghế lái nhìn cô hỏi.
-Không tốt chút nào.
Vừa nói vừa nhìn ra cửa sổ, 3 tên đó tự nhiên mở cửa xe cô ngồi vào, tự nhiên như xe của mình.
-Nè ba người là sao vậy?
Thẩm Dật Phàm nghe thấy giọng nói quen quen, thì rướng người lên nhìn thấy Lãnh Hàn Phong đan ngồi ở ghế lái, cứ thế sai anh lái xe đi.
-A Phong cậu cũng ở đây sao? Mau mau xuất phát thôi.
Anh bỏ qua Thẩm Dật Phàm quay qua hỏi cô
-Thiên Lam chuyện gì vậy?
-Chuyện này là thế lọ thế lọ nó thế chai, chuyện là vậy đó.
Cô luyến thoắng trả lời anh.
-Vậy thì phải ghé vào siêu thị thôi, tủ lạnh của em chẳng còn gì cả.
-À tại em quề nhà ở với ba mẹ nên bỏ trống ở đó, cho nên không có gì cũng đúng. A đúng rồi, sáng nay anh nấu bằng gì?
-Anh đến tiệm tạp hóa gần nhà.
-À.
-------------
Xe ngừng lại trước siêu thị, thì trong xe bắt đầu nổ ra một cuộc chiến. Chuyện là thế, này nếu mà một mình cô đi cùng với bốn chàng trai thì không tiện. Cô chuẩn bị xuất hiện ở chương trình "ngôi sao mới" nên danh tiến rất quan trọng, vì vậy họ đang tranh nhau ai sẻ đi cùng cô, cuố cùng Thẩm Dật Phàm được phiếu. Với lí do anh là bác sĩ riêng của cô đi chung chẵng có gì lạ.
-Hihi chúng ta giống cặp vợ chồng mới cưới quá.
-Anh im đi.
Hai người sóng vai nhau bước vào siêu thị cùng với những lời bàn tán, với những ánh mắt ngưỡng mộ. Có người suy đón cô và anh là cặp vợ chồng son mới cưới, có người lại nói họ chỉ mới ở mức bạn trai bạn gái thôi vì cô đang mặc đồng phục.
-Em nghe chưa? Họ cũng nói vậy mà.
Cô tức giận đi thẳng không thèm nhìn anh chỉ để lại một câu nói, khiếng anh tự khóa miệng mình lại.
-Im lặng hoặc cuốc về xe.