Chương 10
Phía sân sau trường là một vường anh đào, dưới gốc cây của một cây anh đào là một cặp trai xinh gái đẹp.-Này, cậu thích thất hứa quá nhỉ?
Cô cười hì hì lấy lòng
-Xin lỗi mà. Chỉ tại tôi đang chủng bị bài hát để tham gia "Ngôi sao mới"* thôi.
* là chương trình tìm ra người hát hay nhất, cuộc thi diễn ra vòng loại bắng cách cover hoặc hát bài tự mình sáng tác, đến hạng cuối lấy 20 người được bình chọn nhiều nhất vào vòng trong.
- Vậy thì lần này tôi bỏ qua.
-Cám ơn nha.
-Hừ. Bây giờ tôi đã nghĩ ra điều kiện thứ ba rồi.
Cô ngưng bút nhìn anh hỏi.
-Là gì vậy?
Anh nhìn cô song nhìn tập soạn nhạc trên tay cô rồi nói.
-Tôi muốn là người đầu tiên nghe được bài hát đó.
Cô mỉm cười thở phào cứ tưởng là anh muốn mua bài hát của cô chứ, nó là tâm huyết bao lâu nay của cô đó. Nhẹ mỉm cười nói.
-Được thôi chuyện này dễ mà. Sẵng tiện tôi cũng viết song rồi, cậu nghe xem thử góp ý giúp tôi nha.
-Ừ.
Có một người, cho em thế nào là yêu.
Nhưng người ấy, lại chưa từng yêu em.
Có một người, em trao hàng ngàn nỗi nhớ.
Nhưng chẵng bao giờ người ấy nhớ về em.
.......
-Thế nào hả?
-Cô cũng có năng khiếu đấy chứ. Bài hát này cỏ vẻ đau thương quá nhỉ, cô liên tưởng đến Lãnh Hàn Phong khi viết bài này à?
Cô nhìn bầu trời phía xa một nụ cười cay đắng hiện lên trên môi, đúng là nghĩ về một người nhưng không phải là anh ta, nhưng giải thích thế nào được khi cô là Vũ Thiên Lam mà.
-Cứ cho là như vậy đi.
Khi nhìn cô biểu hiện như vậy anh cảm thấy rất tức giận, đứng lên tay đút vào túi quần tiêu sái bước đi.
-Này hôm nay anh không muốn nghe tôi ru ngủ nữa à?
-Hôm nay không hứng thú.
"Người gì đâu lạ kì, bữa thì ép người ta hát, bữa người ta tình nguyện thì không hứng thú"
Cô dọn dẹp hộp cơm sạch trơn không dư một hạt mặt tối sẩm.
-Bà nó lão nương chưa ăn mà ngươi dám quất hết, đây là phần cơm cho 2 người ăn đó.
Nói to như vậy nhưng chỉ có mình cô nghe, đành để bụng đói lết về lớp.
-------------
Vũ gia: 20:00 tối.
Trong căn phòng màu xanh lam, một cô gái đang húy hoắy để chuẩn bị cho đợt tuyển chọn "ngôi sao mới"
Một cây đàn piano màu trắng một cái giá để máy quay, giá chỉ thấp để có thể quay từ môi cô trở xuống. Chính xác là cô không muốn hiện thân. Chẳng phải như thế này càng tắng lên sự bí ẩn của cô sao, bí ẩn thì rất dễ gây hứng thú đó. Đó chính là chiến lượt của cô.
Cô ngồi lên ghế tay lướt trên những phím đàng môi bắt đầu mấp máy.
Có một người, cho em thế nào là yêu.
Nhưng người ấy, lại chưa từng yêu em.
Có một người, em trao hàng ngàn nỗi nhớ.
Nhưng chẵng bao giờ, người ấy nhớ về em.
Có một người, với em là tất cả .
Nhưng với người ta, em chẳng là gì cả.
Có một người, ở bên em sẽ nở nụ cười.
Nhưng khi quay đi em lại bậc khóc.
Đk:
Đừng nhìn em khóc mới biết em đau.
Đừng nhìn em đi mới biết em tồn tại.
Chỉ biết quay lại nhìn anh, tim em đau thắt lại.
Giọt nước mắt hòa vào trong mưa.
Giờ lời anh hứa chỉ thế thôi sao.
Chẳng cần bận tâm bao ngày ta bên nhau.
Anh cứ đi đi đừng lo em sẽ chẳng sao đâu em sẽ dấu sẽ chẳng để anh biết đâu.
X2...
Hát song cô dừng lại tắt máy quay.
Rồi chạy lại máy tính mở ra xem lại. Lúc nãy là quay trực tiếp, nên cô rất tập trung sợ sẽ mắt một sai lầm nào đó, nhưng may quá cô làm rất tốt không sai chổ nào cả.
Lướt xuống xem bình luận đa số là khen cô hát hay đàn tốt. Ví dụ như những người này:
Biết chết liền: WoW bạn này hát hay như ca sĩ chuyên nghiệp vậy. Tôi sẽ bình chọn cho bạn.
Tên ta rất ngắn thiệt đó không dài đâu: Bài này lạ quá chưa nghe bao giờ, là bạn tự sáng tác hã, như nhạc sĩ chuyên nghiệp luôn.
Ta là hủ nữ: WoW hát hay, đàn tốt, sáng tác quá tuyệt. Bạn thật tuyệt vời tôi đánh giá cao bạn. Nếu bạn là nam tôi chắc chắng sẽ giới thiệu bạn với anh trai mình.
Miu Miu: Nhưng tại sao không quay mặt vậy, thấy dán bạn rất chuẩn. Chắc khuông mặt cũng rất xinh nhỉ?
Cúc hoa: Không giám quay mặt chỉ sợ sấu súc phạm người nhìn nên không dám quay thôi.
Tương đen Hàn Quốc: Bí mật à, tôi thích tôi sẽ bình chọn cho bạn. Tôi nhất quyết phải thấy được khuông mặt của bạn.
Cô nằm cười haha giống như con điên vậy. Lám sao không vui được chứ bài hát chỉ vừa được đăng có vài phút đã hơn mấy ngàn lượt xem cùng bình luận, mà đa số là khen cô a.
-Này Lam nhi em muốn trở thành ca sĩ anh có thể giúp em mà. Đâu cần phải tham gia mấy cuộc thi rắc rồi này chứ.
-Anh hai lại không gỏ cửa rồi.
-Anh có gõ mà em không nghe đấy chứ.
-Dậy hả? Chắc do em tập trung xem bình luận quá. Em không nhờ anh giúp là vì, em muốn tự dựa vào tài năng của mình để đi lên, lúc đó sẽ chẳng ai có thể làm những tin bịa đặt tào lao được.
-Em là em gái của anh, ai dám nói xấu em, anh hai cạp chết hết bọn họ.
-Em biết là anh tốt với em nhưng mà anh không đủ răng để cạp hết đám người đó đâu.
Mắt cô long lanh nhìn anh vô cùng cảm động.
-Thôi được rồi, đành tùy em vậy. Nhưng nhớ đó anh trai em chính là Vũ Thiên Minh có ai dám bắt nạt em thì hãy nói anh, anh sẽ giải quyết.
Cô nhảy lên tung bông tung hó phụ họa.
-Em biết là anh hai thương em nhất mà, thương anh hai nhất.
-Hahahaha.
-----------
Haizzzza thật sự là đang bí quá bí, không biết phải viết sao nữa, đã được chap cuối rồi nhưng mấy chap đầu này không biết phải viết sao cho tốt nữa, có lẽ mình sẽ ra lâu hơn mọi khi. Nên cho mình xin lỗi