Sổ Tay Dấu Nghề Của Trùm Ô Nhiễm Phản Diện

Chương 3

Ngay lúc cậu đang cân nhắc nghỉ việc để khởi nghiệp làm media tự do, cậu được phân công điều tra đưa tin về một vụ gây rối bệnh viện, ai ngờ chuyến đi này lại là chuyến đi một đi không trở lại.

Kẻ ngu lóe lên ý tưởng thông minh hại người hại mình. Người nhà bệnh nhân muốn ngăn đài truyền hình đưa tin vụ việc, nhưng lại không biết làm thế nào, thế là họ đâm lao phải theo lao, nửa đêm đâm thẳng Thẩm Quý hai nhát dao.

Cuối cùng cấp cứu thất bại, Thẩm Quý chết trên bàn mổ.

Lúc tỉnh lại lần nữa thì cậu đã ở đây, trong đầu có một giọng nói máy móc không ngừng thao thao bất tuyệt, liên tục bảo cậu đã xuyên sách, hiện tại cậu chính là trùm phản diện cuối cùng cực kỳ nổi tiếng trong cuốn tiểu thuyết này.

Thẩm Quý vẫn nhớ cuốn tiểu thuyết kết thúc đầu voi đuôi chuột này, cũng nhớ trùm phản diện cuối cùng trong truyện: Trùm Ô Nhiễm.

Trùm Ô Nhiễm là nguồn ô nhiễm có lý trí đầu tiên trong cuốn tiểu thuyết này, nhưng lý trí của nó không bao gồm tình cảm, nó chỉ có ý thức xâm lược đối với nhân loại.

Với nó, con người vừa là thức ăn vừa là kẻ cạnh tranh, mọi mục đích của nó đều là đồng hóa nhân loại thành ô nhiễm.

Kết cục cuối cùng đương nhiên là trận quyết đấu giữa nhân vật chính của truyện và trùm phản diện cuối cùng. Đáng tiếc, đây là một cuốn tiểu thuyết đầu voi đuôi chuột, chương cuối cùng Trùm Ô Nhiễm chết một cách cực kỳ ly kỳ, sau đó tác giả vung tay một cái tuyên bố hết truyện.

Tác giả viết truyện kết lãng xẹt như vậy đáng bị nhốt vào phòng tối chịu án chung thân!

Rẽ ở ngã tư tiếp theo, Thẩm Quý đút hai tay vào túi áo, rẽ vào con đường nhỏ bên cạnh.

[Đi đường tắt à?] Hệ thống nhận ra: [Cậu vậy mà lại thuộc đường sá quanh đây trong thời gian ngắn thế.]

“Mới đến nơi lạ nước lạ cái đương nhiên phải tìm đường thoát thân tốt nhất trước rồi, ai biết cậu là hệ thống hay là bọn lừa đảo qua mạng từ nước ngoài.”

[...]

Hệ thống muốn phản bác đôi lời, nhưng còn chưa kịp mở miệng thì một người đàn ông đã bước ra từ góc cua gần đó. Ngoại hình người này quá đặc biệt, sự chú ý của Thẩm Quý lập tức bị thu hút.

Người đàn ông mặc đồng phục của Đội Cảnh Vệ, bộ đồng phục màu xanh đen ôm lấy cơ thể khiến anh trông khá cao, mà thực tế anh đúng là rất cao. Thẩm Quý vốn đã thuộc dạng cao ráo, người này vậy mà còn cao hơn cậu một chút. Đương nhiên điều kỳ lạ nhất là, người đàn ông này lại có một mái tóc dài màu trắng bạc, ngay cả lông mi cũng màu trắng, đồng tử thì có màu xanh xám nhàn nhạt.