Nữ Đạo Diễn Vô Tình

Chương 23: Cậu ấm não cá vàng

Sở Hạ Tinh dứt khoát hỏi thẳng, không lòng vòng. Nếu Hạ Hoành thật sự là loại người cặn bã, bà cũng không cần khách sáo làm gì.

Hạ Hoành thường ngày lăn lộn trong giới, nếu đối diện với mấy cô gái nhỏ khác thì chắc chắn đã buông lời trêu chọc, nhưng giờ đây lại đối mặt trực tiếp với Sở Hạ Tinh, tự dưng cảm giác như đang gây chuyện bị trưởng bối túm cổ dạy dỗ, bối rối đến luống cuống.

Anh ta vội vàng xua tay, lắp bắp: “Không có đâu! Tôi với cô chẳng có quan hệ không đứng đắn gì cả, tôi là người đàng hoàng mà, tôi chỉ là người thay mặt người khác xử lý thôi!”

Sở Hạ Tinh sững người: “Thay mặt người khác?”

Ánh mắt Hạ Hoành chợt dao động, dứt khoát khai thật: “Tôi chỉ là ông chủ trên danh nghĩa thôi, chuyện của các cô tôi không rõ, cụ thể thì đợi sau khi các người gặp nhau rồi nói sau nhé. Dạo này chắc cậu ấy hơi bận.”

Sở Hạ Tinh chẳng hiểu anh ta đang nói cái gì, nhưng đại khái cũng đoán được đây chỉ là “chân chạy việc”, liền cau mày: “Vậy tức là sau lưng Hạ Tổng còn có một vị tổng giám đốc khác?”

Sở Hạ Tinh thầm nghĩ: Ra là thế. Kim chủ thật sự còn chưa lộ diện, đây chỉ là đàn em của kim chủ thôi à?

Hạ Hoành vội vàng gật đầu lia lịa: “Đúng đúng đúng, chuyện giữa các người thì hỏi Tổng giám đốc Tống, đừng hỏi tôi!”

Sở Hạ Tinh hiểu ra thân phận thật của Hạ Hoành, thái độ lập tức trở nên thoải mái hơn hẳn. Bà thản nhiên tựa người ra sau ghế, lười biếng hỏi chuyện phiếm:

“Ồ, vậy Tiểu Hạ, năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”

Hạ Hoành còn chưa nhận ra cách xưng hô của bà đã đổi khác, phản xạ như đang nói chuyện với bậc trưởng bối có uy tín, vô thức trả lời: “Hai mươi sáu.”

Sở Hạ Tinh gật đầu như có điều suy nghĩ: “Vậy là sắp sang ba mươi rồi nhỉ? Giờ cậu làm ngành gì? Theo gia đình hay tự ra ngoài khởi nghiệp?”

Chỉ cần liếc mắt, Sở Hạ Tinh đã nhìn ra Hạ Hoành là kiểu công tử nhà giàu điển hình. Dù bên ngoài cố tỏ ra phong lưu bất kham, nhưng thực chất chỉ là một “cậu ấm não cá vàng” vừa giàu vừa ngốc.

“Tôi tự mở hai ba công ty điện ảnh, bây giờ đang theo...” Hạ Hoành đang nói dở thì đột nhiên như sực tỉnh, tròn mắt không thể tin nổi: “Khoan đã! Tại sao tôi lại phải nói mấy chuyện này với cô? Tôi mới là ông chủ đó!”

Sở Hạ Tinh thấy anh ta nhảy dựng lên cũng không hề nao núng, thong thả hỏi lại: “Anh còn mở công ty phim ảnh khác nữa à? Tên là gì vậy?”

Hạ Hoành bực bội: “Cô bị sao vậy, tôi dù gì cũng coi như là kim chủ trên danh nghĩa của cô đấy.”

Sở Hạ Tinh ngước mắt nhìn anh ta: “Hửm?”

Hạ Hoành rõ ràng đang định phản đối gay gắt, nhưng thấy bà hơi nhíu mày liền như chó con bị chủ ấn đầu, xẹp giọng lại: “Phạm Khả Ảnh Nghiệp.”

Sở Hạ Tinh trầm ngâm vài giây, thành thật nói: “Chưa từng nghe qua.”

Bà chỉ biết tới mấy công ty của người có tiếng, còn cái tên kia rõ ràng chưa đủ tầm, trong giới chẳng tạo nổi một gợn sóng.