Nữ Đạo Diễn Vô Tình

Chương 21: Mấy con dê xồm làm sao bằng sói hoang

Sở Hạ Tinh cảm thấy vào đoàn làm nóng người một vòng, đến lúc phim đóng máy thì hợp đồng cũng xử lý xong, đúng là không lãng phí chút thời gian nào, kế hoạch hoàn hảo.

“Sở Hạ Tâm, Hạ Tổng gọi cô vào.” Tiểu Trình quay lại gọi người, đồng thời các nhân viên trong phòng họp cũng lần lượt đi ra, dường như cố ý để lại không gian riêng. Ánh mắt họ nhìn Sở Hạ Tâm khá kỳ quái, rõ ràng là đã biết chút nội tình, nghĩ rằng bà và ông chủ mới có mối quan hệ mờ ám.

Sở Hạ Tinh bị nhiều ánh nhìn soi mói cũng không mảy may dao động, bà bình tĩnh đứng dậy bước vào phòng họp.

Hàn Sở Ninh hỏi nhỏ: “Dì có cần cháu đi theo không?”

Tiểu Trình lườm Hàn Sở Ninh một cái, cảm thấy cô gái đúng là không biết nhìn người, liền cắt ngang: “Cô cứ đợi ở ngoài, dù sao đây cũng là chuyện của công ty.”

Hàn Sở Ninh làm như không nghe thấy lời Tiểu Trình, chỉ chăm chú nhìn Sở Hạ Tinh, chờ bà trả lời.

Sở Hạ Tinh: “Không cần.”

Hàn Sở Ninh lầm bầm: “Ồ, vậy dì đi rồi về nhanh đó, không thì cháu gọi cảnh sát đấy...”

Sở Hạ Tinh chẳng buồn đáp, mở cửa kính phòng họp, bước vào nói chuyện với Hạ Tổng, còn tiện tay khép cửa lại.

Tiểu Trình nghe vậy cười lạnh: “Phòng họp vách kính trong suốt thế này, cô ta có thể bị gì chứ?”

Huống hồ giờ Sở Hạ Tâm còn giả ngây thơ làm gì nữa, ai chẳng biết cô ta với kim chủ là kiểu quan hệ gì?

Hàn Sở Ninh khựng lại, nghiêm túc đáp: “Không phải, tôi sợ tính khí cô ấy bộc phát bất ngờ, tôi lo cho Hạ tổng nhà mấy người.”

Tiểu Trình: “?”

Hàn Sở Ninh chẳng lo gì cho Sở Hạ Tinh. Dì cô từng đi vùng sâu vùng xa, từng vào tận Tây Tạng, hồi trẻ sống sót qua cả đống tình huống hiểm nghèo, kinh nghiệm và bản lĩnh hơn xa mấy đứa trẻ ranh. Hiện tại dì cô còn có cái thân thể trẻ khỏe này, không nhổ đầu Hạ Hoành xuống là may, làm gì đến lượt anh ta ra tay với dì ấy?

Hành động của Hạ Hoành thật chẳng giống người đàng hoàng. Nếu anh ta dám nói bậy hay giở trò sàm sỡ, có khi còn bị đập máu me ngay tại chỗ.

Hàn Sở Ninh khẽ lẩm bẩm: “Dù gì cũng từng vào Tây Tạng đánh sói, mấy con dê xồm làm sao bằng sói hoang được chứ.”

Tiểu Trình: “...”

Trong phòng họp, khi Hạ Hoành nhìn rõ Sở Hạ Tâm vừa bước vào, vẻ mặt anh ta lập tức sững lại, thoáng chút bất ngờ.

Sở Hạ Tâm để mộc mạc, không trang điểm, mặc một chiếc hoodie thoải mái, trông chẳng khác gì nhân viên hậu trường. “Cô” bước vào phòng họp một cách tự nhiên và tùy ý, hoàn toàn không giống những diễn viên hạng nhỏ thường thấy.

“Chào anh, Hạ Tổng.” Giọng nói của Sở Hạ Tinh thản nhiên, tuy cách xưng hô khách sáo, nhưng trong lời nói lại mang theo vẻ trêu chọc như đang phối hợp cùng một đứa trẻ, không hề có sự dè dặt hay cung kính như những nhân viên khác.