Sau Khi Biến Thành Quỷ, Tôi Bị Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Bắt Gặp

Quyển 1 - Chương 5

Chúc Ảnh Dã không biết vì sao mình lại có thể thoát ra khỏi vòng tròn đó, thậm chí còn có thể ra khỏi ngôi nhà.

Cô theo ánh đèn đường trong khu dân cư bay ra, đến được con phố chính, đây là con đường cô đi làm mỗi ngày để lên tàu điện ngầm, hai bên đường cửa hàng sáng đèn, người đi lại tấp nập.

Có người vừa tan ca, mệt mỏi vội vã về nhà, có người đi cùng bạn bè, người thân, cười đùa vui vẻ.

Chỉ có Chúc Ảnh Dã là đang lang thang vô định, trong khoảnh khắc ấy, đột nhiên cô không tìm thấy ý nghĩa để tiếp tục ở lại thế giới này nữa.

Chúc Ảnh Dã không biết mình đã bay đến trước một quán phở bò mà trước đây mình hay ăn, mỗi lần đi qua đây đều bị mùi thơm trong quán hấp dẫn, chỉ tiếc giờ đây cô chẳng thể ngửi thấy gì.

Cô chỉnh lại mái tóc rối bù, bay vào trong quán, làm theo thói quen gọi món: “Một bát phở bò ngâm chua, phần lớn ạ!”

Chúc Ảnh Dã cũng không quan tâm liệu có ai nghe thấy câu nói này không, nói xong, cô tìm vị trí quen thuộc ngồi xuống nhưng không thể gọi là ngồi, vì cơ thể cô trực tiếp xuyên qua chiếc ghế, trên bàn đối diện có một bát phở, người đâu không thấy đâu nữa.

Cô thò người về phía bát phở, cố gắng ngửi xem có chút mùi nào không, còn chưa kịp rút người lại thì người phục vụ lại bưng đến một đĩa thịt nướng lớn, Chúc Ảnh Dã ngượng ngùng ngồi thẳng người lên, ngẩng đầu thì phát hiện người đối diện là Lục Tư Hằng - tên khốn vừa mới bỏ chạy!

Tốt quá! Tốt quá rồi! Cô còn đang lo không biết tìm việc gì làm đây này!

Chúc Ảnh Dã bay đến phía sau Lục Tư Hằng, đặt tay lên cổ đối phương, dùng lực thật mạnh nhưng hai tay chỉ xuyên qua cơ thể hắn.

Chờ chút đã, cô cần nghĩ lại xem trước đây mình đã làm như thế nào để thành công, toàn bộ sự chú ý của cô dồn vào đôi tay, cô lại thử một lần nữa.

“Này!”

Đột nhiên, vai cô bị người vỗ một cái, cô quay lại, thấy một người phụ nữ mặc áo dài, dáng vẻ thanh thoát, ánh mắt dịu dàng nhìn cô.

Chúc Ảnh Dã còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ nghe đối phương nói tiếp: “Cô làm vậy là không được đâu, nếu muốn chạm vào người sống, cần phải có oán khí.”

“Cô… cô cũng là quỷ hả?” Chúc Ảnh Dã nhìn người phụ nữ trước mặt, sạch sẽ và xinh đẹp, hoàn toàn không ngờ cô ta cũng là quỷ, rõ ràng cũng là người đã khuất thế quái nào người ta lại sạch sẽ xinh đẹp, còn mình thì bẩn thỉu và xấu xí vậy trời?

“Đúng vậy, tôi tên là Thẩm Vi, cô mới đến đây thôi phải không?” Thẩm Vi đã ở đây mấy tháng rồi, đây là lần đầu gặp một quỷ nữ khác.

Sau khi Chúc Ảnh Dã giới thiệu tên, hai người bắt đầu trò chuyện sôi nổi, đã rất lâu rồi cô không có trò chuyện bình thường với người khác.

Thì ra Thẩm Vi là một cô gái đã chết gần trăm năm, trước đây bị một thiếu gia cưới làm thϊếp, kết quả bị cha người ta nhìn trúng, vợ của ông ta lại cho rằng cô ta là hồng nhan họa thủy nên đã ném Thẩm Vi xuống giếng, khiến cô ta chết đuối.