Sau Khi Biến Thành Quỷ, Tôi Bị Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Bắt Gặp

Quyển 1 - Chương 3

Nỗi oán hận trong lòng như núi cao vạn trượng ập đến, Chúc Ảnh Dã cảm thấy trong cơ thể mình có một nguồn năng lượng khổng lồ sắp bùng nổ, tay phải nắm chặt cổ Lục Tư Hằng, cô biết chỉ cần nhẹ nhàng bóp một cái, người này sẽ giống như cô mà chết đi.

Chính hắn hại cô.

Là chính hắn đã hại cô!

Tiếng thì thầm vang lên bên tai, Chúc Ảnh Dã siết chặt tay, đôi mắt trở nên đỏ ngầu.

“Cứu… cứu tôi…” Lục Tư Hằng mặt đỏ bừng, thân thể mềm nhũn, hai tay quơ lung tung trong không khí.

Đạo sĩ bị hành động đột ngột của Lục Tư Hằng làm hoảng sợ, lập tức đặt la bàn xuống, giơ tay lên, tay trái duỗi thẳng, ngón tay trỏ, giữa và áp út tay phải cong lại đặt dưới lòng bàn tay trái, hô lớn: “Quỷ nữ xấu xa, khai báo họ tên. Bắt ngay không đợi, nghe ta triệu hồi!”

Nghe xong lời niệm chú của đối phương, Chúc Ảnh Dã không nhịn được mà giận dỗi: “Tên đạo sĩ thúi như mấy người mới xấu á!”

Đèn trong phòng ngủ bỗng sáng rồi tối, thấy Lục Tư Hằng đã đổi màu mặt thành tím tái, đạo sĩ quỳ xuống đất, liên tục la lên: “Là cậu ta bảo tôi làm thế, không liên quan gì đến tôi!”

Lúc này, cửa chính phòng khách đột nhiên bị hất văng, một người đàn ông mặc áo dài màu đen, mang khẩu trang đen, tóc dài như thác bước vào, đứng ngay cửa phòng ngủ.

“Chạy nhanh đi! Chỗ này thật sự có chuyện kì lạ đấy!” Đạo sĩ không thu dọn đồ đạc, đẩy người đàn ông tóc dài ra rồi điên cuồng chạy ra khỏi phòng.

Chúc Ảnh Dã quay đầu nhìn vào ánh mắt của người vừa tới, trong đôi mắt đối phương không che giấu được sự khinh miệt và căm ghét, khiến cô ngẩn ra một giây rồi buông tay.

Lục Tư Hằng thở hổn hển, loạng choạng bò về phía người đàn ông ở cửa, giọng khàn khàn gọi: “Cứu mạng, có quỷ nữ đòi mạng tôi kìa!”

Chúc Ảnh Dã cũng đưa tay ra để nắm lấy chân Lục Tư Hằng nhưng chỉ xuyên qua mắt cá chân của hắn.

Lại là như vậy, mỗi lần chỉ có một khoảnh khắc có thể chạm vào.

Người đàn ông đứng ở cửa nhìn với vẻ chán ghét, kéo tà áo của Lục Tư Hằng ra khỏi tay hắn, lạnh lùng ra lệnh: “Cậu ra ngoài trước đi.”

“Đại sư cẩn thận, là nữ quỷ háo sắc, thích lợi dụng người…”

Chưa dứt lời, Lục Tư Hằng đã cảm thấy cổ áo sau lưng bị kéo, hắn tưởng đối phương định nói điều gì đó nhưng khi quay lại thì thấy anh đã quỳ xuống, tay trái chống đất, tay phải cầm bút viết trên đất, không hề có tay nào đυ.ng vào hắn: “A!”

Kỳ Âm Trần vừa viết xong nét cuối cùng, lập tức nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, anh ngẩng đầu lên, chỉ thấy quỷ nữ cả người đầy máu đang nắm lấy áo của người đàn ông, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Cái tên khốn nhà anh nói ai là quỷ nữ háo sắc hả?”

Thấy người đàn ông bị dọa đến mức hai mắt đã lộn trắng, Kỳ Âm Trần đứng dậy kéo quỷ nữ ra sau nhưng không ngờ tóc cô quá dài, nên đã vô tình kéo phải tóc của bản thân.

Chúc Ảnh Dã chỉ cảm thấy da đầu mình bị căng ra rồi bị một lực kéo mạnh làm ngã xuống đất.

Đây thật là một sự sỉ nhục lớn, cô sống đến giờ chỉ bị kéo tóc có hai lần, lần trước còn là khi học cấp ba, cô đã làm người đó mặt mày bầm dập phải đeo khẩu trang đi học mấy tuần đấy!