Thập Niên 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Yêu Kiều Của Đại Lão

Chương 3

Cô giật mình rồi định kêu lên thì một bàn tay to đã lập tức bịt lấy miệng cô và chặn mọi lời nói của cô lại.

Hành động của anh nhanh như chớp, anh vừa áp sát đến, cơ thể hai người liền dính sát vào nhau.

Hơi thở bá đạo của người đàn ông như bao phủ lấy toàn thân cô. Cô có thể cảm nhận rõ rệt nhiệt độ cơ thể bất thường của anh – nóng bỏng và mãnh liệt.

Cánh tay rắn chắc trước ngực cô siết chặt, vải áo mỏng manh bị ép vào khiến ngực cô đau âm ỉ.

Cảm giác kỳ lạ lan ra từ sâu trong cơ thể cô, chẳng mấy chốc vành tai cô đã đỏ bừng, cơ thể cô cũng mềm nhũn trượt xuống.

Gần như cùng lúc đó, một bàn tay khác đã siết chặt lấy eo cô rồi ghì lại, không cho cô trượt xuống, khiến cô chỉ còn cách dựa sát vào anh mà đứng.

“Đừng cử động.”

Hơi thở nóng rực của người đàn ông phả sát bên tai cô rồi lan xuống cổ khiến toàn thân cô tê rần.

Từ trước đến nay, Tống Thời Khê chưa từng thân mật với người khác giới đến mức này.

Lúc này mắt cô trừng lớn, tim đập loạn nhịp không thể kiểm soát.

Nhưng cảm giác xấu hổ ấy nhanh chóng bị nỗi tức giận và sợ hãi thay thế, cô bắt đầu thấy khó thở.

Cảm giác nghẹt thở khiến cô theo bản năng vùng vẫy. Nhưng bên ngoài vẫn có người đang cố mở cửa.

Có lẽ anh tưởng cô đang muốn mở cửa hoặc gọi người đến cứu nên cánh tay anh lại siết chặt hơn. Cuối cùng cô đành dồn hết sức cắn mạnh vào bàn tay anh.

Răng ngập vào da thịt cô, chẳng mấy chốc trong miệng cô đã nếm thấy vị máu tanh. Vậy mà anh dường như không hề thấy đau mà không hề buông lỏng cánh tay ra.

Đồ điên!

Tống Thời Khê rủa thầm trong lòng, nhưng cô cũng là người cố chấp, nếu anh đã không buông, cô cũng sẽ không nhượng bộ.

Cả hai cứ im lặng giằng co như vậy.

Nhưng sức lực giữa nam và nữ vốn không cân bằng, khi cô bắt đầu không chịu nổi vì thiếu oxy mà định thả bàn tay đang cắn trong miệng ra trước thì bên ngoài bỗng yên ắng hơn, chắc hẳn người kia đã bỏ cuộc.

Cùng lúc đó, cả hai cũng đồng thời buông nhau ra rồi lùi lại nửa bước.

Tống Thời Khê thở dốc từng hơi, cô vừa mới bình tĩnh lại thì thấy tên đàn ông kia đang liên tục dùng áo sơ mi lau tay mình với vẻ ghê tởm như thể anh vừa chạm vào thứ gì đó bẩn thỉu, khiến cô tức đến suýt nhảy dựng lên.

Hai mươi mấy năm sống trên đời, đây là lần đầu tiên cô gặp một người đàn ông tránh xa mình như thể sợ dính phải dịch bệnh!