Cùng Bạn Thân Trở Lại Trước Tận Thế: Cứu Đất Mẹ, Ôm Trai Đẹp!

Chương 1

Tòa nhà Vạn Hướng Hối - Nhà hàng buffet hải sản.

Ba nhân viên phục vụ len lén nhìn hai cô gái xinh đẹp đang ngồi cạnh cửa sổ, vừa ăn ngấu nghiến vừa thì thầm:

"Trời đất, hai cô kia ăn khỏe thật đấy, chẳng khác nào mấy con ma đói, ăn suốt cả tiếng rưỡi rồi mà còn chưa ngừng!"

"Từ lúc họ vào đây tôi đã để ý rồi, từ đầu đến giờ chẳng nói với nhau lấy một câu, trong mắt chỉ có đồ ăn. Mà toàn ăn những món nặng bụng như thịt bò mỹ, pizza, vịt quay Bắc Kinh, mì xào, bít-tết... Dạ dày người ta làm bằng cái gì vậy trời?"

"Thề luôn, sức ăn này còn hơn cả chồng tôi! Ổng làm thợ xây, ăn khỏe là chuyện bình thường, còn hai cô này trông cùng lắm mới hai mươi mấy tuổi, làm sao mà ăn dữ vậy?"

"Ợ..."

Linh Oản Oản đánh một cái ợ no nê, nhìn Cố Tử Hi bên cạnh đang cảnh giác liếc quanh một chút, rồi lại mặc kệ hình tượng mà tiếp tục vùi đầu vào đĩa thịt nướng. Thấy vậy, cô đã chắc chắn bạn học cũ của cô cũng sống lại rồi.

Nghĩ tới những chuyện đã xảy ra kiếp trước, Linh Oản Oản xoa bụng thở dài khẽ khàng: "Vẫn là thời bình dễ chịu hơn."

Cố Tử Hi hàm hồ gật gật đầu, tu một hơi bia lạnh, lại tiếp tục chiến đấu với đống đồ ăn.

Linh Oản Oản có chút ghen tỵ vì cô bạn mình còn ăn được. Bản thân cô cũng muốn ăn tiếp, nhưng dạ dày lại không chịu hợp tác nữa rồi.

Nhìn quanh một lượt, thấy xung quanh chẳng có ai để ý, cô hạ thấp giọng hỏi: "Cậu ở bên đó bao lâu? Về lúc nào?"

Động tác của Cố Tử Hi khựng lại, kinh ngạc nhìn người bạn cũ: “Cậu cũng...?"

Linh Oản Oản gật đầu: "Ừ, giống cậu đấy."

Cố Tử Hi ngẩn người vài giây, rồi lập tức mừng rỡ.

Tốt quá!

Hôm nay cô ấy hẹn Linh Oản Oản ra ăn vốn là định báo cho cô về những chuyện sắp xảy ra. Không ngờ Linh Oản Oản cũng sống lại, vậy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Cô ấy cũng hạ giọng đáp lại: "Ba tháng, còn cậu?"

Linh Oản Oản hơi nhíu mày: "Sáu năm. Cậu..."

Cô dứt khoát đứng dậy, ngồi xuống cạnh Cố Tử Hi, nhỏ giọng hơn: "Cậu từng đến căn cứ chưa?"

Nghe cô nói mình đã sống ở tận thế suốt sáu năm, Cố Tử Hi kinh ngạc tới suýt rớt đũa: "Sáu năm? Cậu sống được lâu như vậy á? Cậu là người tiến hóa sao?"

Ở cái nơi khốc liệt đó, mà còn sống sót được tận sáu năm!

Thấy Linh Oản Oản không trả lời, ý thức được nơi này có gắn camera giám sát, Cố Tử Hi bèn ghé sát vào tai cô thì thầm: "Mình bị hại chết trong căn cứ."