Quyển 2 - Chương 6
Hùng Bá Phong Vân một mình ở Hoàng Long động thở hổn hển hổn hển đánh hầu tử, bởi vì không có pet train nên không thể dẫn nhiều, đánh được mấy cái không được bao lâu lại quay về góc ngồi ăn dược hồi máu. Tóm lại đúng là hình ảnh thê thảm cô tịch.Điểm Yên gởi thư gọi hắn xoát ác tặc, hắn phi thường bất đắc dĩ cự tuyệt. Nếu trở về khẳng định phải đối mặt với Khuynh Quốc Khuynh Thành, này còn không bằng một đao gϊếŧ hắn.
Thời điểm còn đang suy nghĩ, cổng truyền tống chợt lóe lên hiện ra một thân ảnh hồng nhạt, khi thấy rõ tên trên đầu nàng, Hùng Bá Phong Vân lập tức rút khỏi góc sáng sủa. May mà vì trốn quái, hắn cơ hồ toàn bộ thân mình đều bao phủ trong bóng đêm, tuy rằng hảo hữu có thể tra ra vị trí, nhưng Hoàng Long động lớn như vậy, quái nhiều như vậy, Khuynh Quốc Khuynh Thành thân thể yếu ớt phỏng chừng còn chưa tìm được hắn đã bị cắn chết.
Hùng Bá Phong Vân an tâm tránh trong bóng tối, lại nhìn Khuynh Quốc Khuynh Thành ở cổng truyền tống dừng lại một lúc, sau đó thẳng tắp hướng tới nơi hắn ẩn thân đi tới, mãi cho đến khi thân ảnh hồng nhạt đứng trước mắt hắn, mới lắp bắp nói: “Thật, thật trùng hợp.”
Mập mạp hắn cũng coi như là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, cố tình đυ.ng phải tiểu Nga Mi nhìn như nhu nhược, rõ ràng là tìm vυ' em chuyên chúc đảm đương cho mình, hiện tại lại biến thành chính mình tìm nơi trốn nàng, không phải tại hắn yếu đuối, thật sự là Khuynh Quốc Khuynh Thành biếи ŧɦái đến cảnh giới nhất định, mập mạp đành phải cam bái hạ phong. Đường đường là một nữ sinh, sao lại giống người điên như vậy.
Khuynh Quốc Khuynh Thành mím miệng cười: “Ta cố ý tới tìm ngươi, như thế nào lại kêu trùng hợp.”
“Tìm thực chuẩn, ha, ha, ha.” Hùng Bá Phong Vân vẻ mặt đau khổ nói.
Đúng vậy a, chúng ta là tình lữ mà, tất nhiên là tâm ý tương thông rồi.”
Nghe được hai chữ ‘tình lữ’, mập mạp không tự chủ được nổi hết da gà, lại nghe Khuynh Quốc Khuynh Thành nói: “Cho nên mặc kệ lão công ngươi ở nơi nào, người ta cũng tìm được.”
Khuynh Quốc Khuynh Thành che miệng nhẹ nhàng cười, vừa thẹn thùng đáng yêu, thuận tiện ở cửa hàng KNB mua cái Vụ Ảnh Tầm Tung
(cái vật phẩm này dò vị trí của người chơi =]]).
Mập mạp nhìn lời mời tổ đội không ngừng lóe ra, do dự một hồi vẫn là tiếp nhận, Khuynh Quốc Khuynh Thành oai đầu hỏi: “Lão công ở trong này để làm chi?”
“Không cần lại gọi ta lão công, chúng ta cũng không có kết hôn.” Thật sự chịu không nổi nàng một bên giả vờ đáng yêu một bên biếи ŧɦái, Hùng Bá Phong Vân phản bác, lời vừa ra khỏi miệng trong lòng liền nghĩ nguy rồi.
Quả nhiên màn hình đỏ lên, Khuynh Quốc Khuynh Thành mở hình thức PK. Từ lần đầu tiên bị nàng gϊếŧ, mập mạp liền biết trò chơi này liền mẹ nó dựa vào tiền mà nói chuyện, hắn đường đường là một minh giáo công cao thủ cao, cấp bậc so với nàng cũng cao hơn, cư nhiên đánh không lại một vυ' em tinh khiết. Cũng không biết Khuynh Quốc Khuynh Thành đầu tư như thế nào, mới lv 30 đã khảm Miêu nhân thạch cấp 5
(tăng nội công)
vào vũ khí, lúc trước hắn còn cười nàng Tiểu Bạch loạn tiêu tiền, hiện tại mới thấy hối hận, cảm giác nàng ép ngọc chính là để gϊếŧ hắn.
Quả nhiên, Miêu nhân thạch cấp 5 uy lực không phải ngoa, Hùng Bá Phong Vân sau khi trúng vài chiêu liền nằm ngay đơ trên mặt đất, trong lòng giận dữ đang chuẩn bị nhấn ‘về địa phủ’ liền thấy kênh phụ cận bay ra một hàng: “Lão công, ngươi sao lại chết a… Đừng nóng vội nga, người ta cứu ngươi lên.”
(1 khi đã Pk rồi thì ko thể hồi sinh cho đối tượng PK đc =.=, tác giả viết thế nào á)
Hùng Bá Phong Vân tức giận đến hộc máu, thực TM nó nghẹn khuất, căn bản không đợi Khuynh Quốc Khuynh Thành hồi sinh đã trở về địa phủ. Khuynh Quốc Khuynh Thành lại đuổi theo, hắn tuy rằng rất không muốn để ý, nhưng trực giác nói cho hắn biết nếu không để ý, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Quả nhiên Khuynh Quốc Khuynh Thành ủy ủy khuất khuất uy hϊếp, nói: “Lão công, đến cùng người ta luyện cấp thôi, bằng không ta liền xoát loa nói ngươi cường j ta.”
“Ngươi TM có phải nữ nhân hay không a, lời như thế cũng nói lung tung được.”
“Ô ô, ai bảo lão công không để ý tới ta.”
“Ngươi nghĩ lão tử ngu ngốc sao, mới bị ngươi gϊếŧ lại phải mang ngươi đi luyện cấp!!!!”
“Ô ô, lão công người ta không phải cố ý mà, đều là ngươi không tốt, nói cái gì mà chúng ta không kết hôn không cho người ta gọi ngươi lão công.”
“Vốn là không kết hôn, gọi cái quỷ à, lão tử mắt bị mù mới cưới ngươi.”
“T^T, lão công là sinh khí ta không cho ngươi danh phận sao? Rõ ràng là lão công chính miệng ngươi nói phải đợi Điểm Yên, cùng bọn họ kết hôn mà…”
“Ta phi, ngươi còn bảo ta lão công, có ai một ngày gϊếŧ lão công vài lần như ngươi sao?!” Mập mạp cảm thấy hắn muốn nội thương, thế giới lớn như vậy, cố tình lại để hắn gặp phải cực phẩm.
Ngày đó gặp nàng đang làm nhiệm vụ, hắn bất quá đứng bên cạnh hái thuốc, vừa mới cảm thán em gái kia quần áo thật đẹp, đã mạc danh kỳ diệu bị PK về địa phủ. Khi hắn nổi giận đùng đùng từ địa phủ chui ra, Khuynh Quốc Khuynh Thành lã chã chực khóc oán giận hắn như thế nào có thể làm trò trước mặt người khác, nàng sẽ ghen. Mập mạp nghiến răng cảm thấy cô nương người ta coi trọng hắn, hắn cũng rộng lượng mà tỏ vẻ không ngại bị nàng gϊếŧ, về sau nhất định sẽ đặt nàng vào vị trí thứ nhất. Cùng Thủy Tích bọn họ xoát xong, vừa bước chân ra khỏi phụ bản lại bị Khuynh Quốc Khuynh Thành mạc danh kỳ diệu theo đến Thái Hồ đưa đi gặp Mạnh Bà, lý do lần này là hắn nói chuyện với Điểm Yên và Khoảng Không quá nhiều, nàng lại ghen tị. Mập mạp tuy sinh khí nhưng vẫn cố nhịn, coi như trong quá trình hắn xoát quái quên cùng Khuynh Quốc Khuynh Thành trò chuyện, trao đổi cảm tình. Lần thứ ba, hắn làm nhiệm vụ làm đến hăng say, Khuynh Quốc Khuynh Thành đột nhiên lao ra đứng trước mặt hắn, không nói hai lời liền khai đao. Mập mạp ngay cả lòng muốn gϊếŧ nàng cũng có, hắn thật vất vả mới đem boss nhiệm vụ uýnh chết, kết quả chính là hắn giống như quái để Khuynh Quốc Khuynh Thành chém.
Dù cho tính tình dễ chịu cũng nhịn không được phát hỏa, mập mạp hít vào một hơi mới ngăn được cơn tức, ôn tồn hỏi: “Ngươi lại làm sao vậy?”
Khuynh Quốc Khuynh Thành giương đôi mắt to ngập nước nhìn hắn, vẻ mặt vô tội: “Lão công ngươi chỉ lo làm nhiệm vụ, không thèm để ý ta, ta thật đau lòng.”
“Ngươi muốn ta để ý thì cứ nói a, ngươi đánh lão tử để làm chi? Đầu óc có bệnh à!”
Khuynh Quốc mặt trắng xanh, không thể tin nói: “Lão công, ngươi sao lại mắng ta?!”
Thấy con gái bộ dáng run nhè nhẹ, mập mạp lại không đành lòng, đang chuẩn bị an ủi nàng, màn hình lại đỏ lên, Khuynh Quốc Khuynh Thành không để cho hắn có thời gian nói đã lại mở PK, lần này mập mạp rốt cục hoàn thủ, kết quả thực hợp lý, hắn lần thứ tư cùng bà bà tiến hành tiếp xúc thân mật.
Mập mạp lúc này mới hiểu được, nguyên lại chuyên chúc vυ' em của hắn là đồ biếи ŧɦái.
Nghĩ đến đây, mập mạp không khỏi bi ai, ghen tị không được a, hắn bất quá là đỏ mắt với Điểm Yên cùng Khoảng Không có chuyên chúc Nga Mi mà thôi, kết quả lại đưa tới người như vậy, đánh thì đánh không lại, mắng cũng mắng không nghe, chỉ có chính mình một người tức giận đến vò đầu bứt tai.
Lúc này Điểm Yên gởi thư tín nổi giận đùng đùng chất vấn: “Mập mạp, ngươi làm cái gì vậy? Như thế nào có thể yêu cầu nữ sinh người ta cùng ngươi chat xxx! Ngươi TM không thấy đáng khinh sao.”
Mập mạp nghi hoặc hỏi: “Cái gì vậy? xxx cái đầu ngươi ấy, lão tử là cái loại người này sao?
“Xem loa! Ngươi cái heo.”
Mập mạp vừa nhìn, tâm muốn chết đều có, trên loa chính là một loạt chữ đỏ tươi: “Hùng Bá Phong Vân thân mến, đêm qua chúng ta thông qua máy tính nude gặp gỡ, hôm nay ngươi liền nhẫn tâm vứt bỏ ta, ta thật hận thật hận a ~~~~~ “
Khuynh Quốc Khuynh Thành dường như phát loa không ngừng, một lần tiếp một một lần, xoát đến mập mạp mặt đỏ lên, vội gởi thư cho Khuynh Quốc Khuynh Thành.
“Đại tỷ, em xin chị, không cần phát loa nữa. Chị không biết xấu hổ nhưng em biết a!”
“Vậy ngươi tới giúp ta hay không?”
“Đến đến đến, lập tức lập tức, chờ một lát.” Mập mạp sợ nàng, tay chân lanh lẹ từ Lạc Dương đến Tô Châu, lại bịch bịch chạy về map Tây Hồ > Võ Di > Hoàng Long động.
Khuynh Quốc Khuynh Thành chờ ở cổng truyền tống, thấy mập mạp tiến vào gửi qua lời mời theo đội, mập mạp đương nhiên không dám nói gì, vội vàng chấp nhận. Khuynh Quốc Khuynh Thành cưỡi phượng hoàng xanh lôi hắn bay vào chỗ sâu trong Hoàng Long động.
Đi đến giữa thần đàn, sau mông kéo theo một đoàn xe lửa quái, mập mạp nhìn đến kinh hãi đảm chiến, Khuynh Quốc Khuynh Thành từ trên phượng hoàng cao thấp nhảy xuống, một kỹ năng ẩn thân, nguyên bản một đống quái đi theo nàng tất cả đều vây đến bên người mập mạp, hơn mười hai mươi con cắn một hơi, mập mạp còn chưa kịp phản ứng, màn hình lại chuyển sang xám ngắt.
“A! Ngại quá, lão công, ta dẫn nhiều quái.” Nói xong Khuynh Quốc Khuynh Thành thừa dịp quái cắn mập mạp dùng phù bay về thành Lạc Dương.
Mập mạp cắn răng phẫn hận rống to: “Lão tử liều mạng với ngươi…