Một giọng nói già nua nhưng đầy uy quyền vang lên: "Hôn lễ hôm qua đã xong xuôi rồi.”
“Dù Bắc Xuyên không về nhưng Diệp Vãn Thu và Cảnh Văn Hạo đã động phòng. Sự việc đã rồi, còn đổi gì nữa?”
“Từ giờ, không ai được nhắc lại chuyện này nghe chưa!"
Dù giọng nói có vẻ già nua nhưng lại mang uy quyền khiến không ai dám phản kháng.
Cô gái hét lên:
"Ông nội! Nhà họ Chiến chúng ta không thể bỏ qua được!"
Mọi âm thanh lập tức im bặt, xung quanh trở nên yên tĩnh đến mức đáng sợ.
Diệp Sơ Hạ xoa xoa đầu óc mơ hồ của mình, cái gì thế này?
Cô có đang nghe... Tiểu thuyết không vậy?
Cái gì mà “thay người gả đi” chứ?
Không đúng, tại sao cô cũng tên là Diệp Sơ Hạ?
Diệp Sơ Hạ bỗng giật mình, mở bừng mắt.
Trần nhà hiện ra trước mặt với chiếc đèn tuýp cũ kỹ treo lơ lửng.
Ánh mắt cô đảo qua xung quanh, lập tức nhận ra những tấm rèm cửa màu xanh quân đội, tủ quần áo cũ màu hạt dẻ, bàn học và ghế làm từ gỗ nguyên bản.
Tất cả đều giống hệt những hình ảnh trong các bức ảnh cũ từ thập niên 70, 80 mà cô từng thấy.
Trên tường treo một cuốn lịch cũ kỹ, trang lịch in hình một người đẹp, bộ quần áo của cô ấy đậm chất thời đại.
Ánh mắt Diệp Sơ Hạ dần dừng lại ở con số trên trang lịch. Khi đọc thấy ngày tháng, tim cô đập thót lên.
Tháng 8 năm 1978!
Cô giật mình ngồi bật dậy trên giường.
Đây là chưa tỉnh ngủ sao? Cô tự cấu mạnh vào cánh tay mình.
Trời ơi! Đau quá!
Cơn đau làm nước mắt cô rơi ra.
Không phải mơ rồi!
Diệp Sơ Hạ cố gắng tổng hợp tất cả những gì mình vừa nghe được.
Nhưng lượng thông tin quá nhiều, khiến cô khó lòng tiêu hóa nổi.
Cô bị Diệp Vãn Thu tráo thân phận để gả đi.
Diệp Vãn Thu kết hôn với vị hôn phu của cô là Cảnh Văn Hạo, còn cô lại bị gả cho vị hôn phu của Diệp Vãn Thu là Chiến Bắc Xuyên, một người đàn ông tàn tật!
Quá độc ác!
Nhưng làm thế nào cô lại quay về năm 1978?
Thay người gả đi, bỏ trốn rồi bị bắt lại... Đây đúng là khởi đầu như địa ngục!
Có phải cô đã dùng quá nhiều tài năng xem bói, đoán vận mệnh làm trái ý trời nên giờ bị ông trời trừng phạt?
Cô tức giận đấm mạnh lên bàn. Dưới tấm kính mặt bàn có kẹp một số bức ảnh.
Một trong số đó là ảnh chụp gia đình.
Một ông lão ngồi ngay ngắn chính giữa, bên cạnh ông lão là một người đàn ông trẻ ngồi xe lăn. Đằng sau ông lão là một người phụ nữ trung niên và một cô gái trẻ.
Mặc dù người đàn ông trẻ ngồi trên xe lăn nhưng gương mặt của anh ta đẹp đến kinh ngạc. Ngũ quan sắc nét, sống mũi cao và trán đầy đặn. Thân hình anh ta quá hoàn hảo đến mức làm người ta quên mất việc anh ta ngồi xe lăn.
Diệp Sơ Hạ đoán ông lão ngồi giữa chắc là người đã nói chuyện vừa rồi.
Người phụ nữ trung niên có lẽ là con dâu của ông, tức mẹ chồng của cô. Còn cô gái trẻ chắc là em chồng cô.
Nhìn vào tướng mạo, ông lão này có vẻ xuất thân nghèo khó nhưng phần giữa khuôn mặt và cằm rất đầy đặn, lông mày có khí phách quyết đoán, rõ ràng là người từng làm tướng tá.
Cằm của ông đầy đặn, chứng tỏ ông sẽ hưởng phúc về già.
Ngược lại mẹ chồng của cô nhìn khá khắc khổ, khuôn mặt gầy gò, cho thấy không có phúc khí. Phần lông mày và vùng cung phu thê lõm sâu, là dấu hiệu của người có hôn nhân không hạnh phúc hoặc ở góa.